Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hữu Duyên Thiên Lý

Chương 95

« Chương TrướcChương Tiếp »
An Văn Quế giãy phản kháng trong lòng Lý Thống, môi bị hôn tới, An Văn Quế cảm giác Lý Thống vừa rồi đã trúng phải thứ gì khiến bản thân mất tỉnh táo, ham muốn da thịt đến như vậy.

Tay chân cố gắng thoát ra, hắn muốn giúp Lý Thống bình tĩnh lại, nhưng nụ hôn của Lý Thống quá sức hấp dẫn, ngọt ngào với hắn, lưỡi ấm nóng quấn tới triền miên không dứt, tham lam mà hôn sâu, luồn tới chạm tới, đầu óc An Văn Quế tê dại dần, cuối cùng là mặc kệ cảm xúc, hắn thuận theo cậu, ôm tới.

"Lý Thống.. Lý Thống.. từ từ đã.. em không thở được.."

Lý Thống vẫn như không nghe thấy gì, hiện giờ cậu chỉ muốn chạm tới từng nơi trên cơ thể này, cậu không muốn nghĩ đến thứ gì khác. Tay Lý Thống luồn tới cởi bỏ đồ trên người An Văn Quế, đẩy hắn nằm xuống dưới thân mình.

"Lý Thống.. ah.. đừng.. đừng.."

An Văn Quế cố gắng đẩy người Lý Thống tách khỏi mình, nhưng mà Lý Thống giờ như con hổ đói, vô cùng khỏe, Lý Thống nhanh tay tháo dải rút hông hắn ra, ép tới buộc chặn hai tay hắn lên trên.

"An Văn Quế.."

Giọng Lý Thống khàn đặc, mang đầy du͙© vọиɠ bên trong.

"Anh muốn em.. thật sự rất muốn khảm em vào trong tim anh, vào cơ thể anh.. Ngoan.."

Cậu cúi người xuống, hôn lên mũi hắn, hôn lên môi hắn, rồi vạch áo hắn ra rải nụ hôn xuống cổ, xuống ngực. An Văn Quế vặn vẹo, hắn vẫn còn run rẩy, hắn chưa từng nghĩ đến cảnh này giữa hai người.

"Lý Thống em.. sợ lắm.. bên ngoài kia bữa tiệc chưa kết thúc.."

Lý Thống hôn tới ngực hắn, nhìn thấy hai đầu ngực hồng hồng, không nhịn được mà cắn tới.

"Ah.."

Tiếng rên khe khẽ, An Văn Quế cố kìm giọng xuốn, chân hắn co quắp hết lại.

"Lý Thống, em thật sự sợ.. mà.."

Lý Thống dừng lại, nhìn hắn một cái, dáng vẻ nức nở, rơi nước mắt của An Văn Quế chỉ càng khiến Lý Thống tham lam hơn. Cậu chồm người dậy thổi một hơi, mấy ngọn nến trong phòng liền dập tắt, cả căn phòng chìm trong bóng tối.

"Bây giờ em yên tâm rồi chứ, bên ngoài không biết được, tin anh, đừng lo.."

Dựa theo ánh sáng ánh trăng rọi vào, An Văn Quế cũng bớt ngượng ngùng, lo lắng hơn, hắn cố gắng thở, hắn cũng cảm thấy khó chịu vô cùng, phần thân dưới đang bị Lý Thống ngồi đè lên, hiển nhiên vật kia cũng chạm tới, Lý Thống khiến hắn cương lên theo cùng rồi.

Lý Thống thấy An Văn Quế không nói gì, liền hiểu hắn ngầm đồng ý. Cậu càng mạnh bạo hơn, hai tay chẳng ngừng chạm tới cơ thể kia, dần dần len xuống dưới, vói tay vào trong quần, chạm tới kẽ mông. An Văn Quế cong người, hắn chưa từng được chạm tới nơi tư mật đó.

"Ah.. Lý Thống.. anh.. ơi.."

Lý Thống một tay cởϊ qυầи hắn, một tay vuốt ve cánh mông, rồi cứ thế nhét một ngón tay vào nơi kia, động tác không chút nhẹ nhàng có phần thô bạo.

"Ahhhh.. khó chịu lắm.."

Lý Thống chặn lời hắn bằng nụ hôn sâu, An Văn Quế vừa rên khe khẽ, vừa cảm nhận từng lần ngón tay kia ra vào, ngoáy sâu chạm vào trong người mình, rồi thêm ngón nữa, tần suất ra vào càng nhanh hơn. An Văn Quế mỗi lúc lại càng cảm thấy tê dại hơn, vách ruột bên dưới cứ như mê hoặc Lý Thống, ngón tay chạm tới điểm nhạy cảm, phút chốc An Văn Quế hai chân đang dạng ra đạp xuống giường, đẩy hông nâng cao, dâʍ ɖị©ɧ cũng thế mà chảy ra.

"Ah.. ahhh.. chỗ đó.. đừng.."

Lý Thống chen thêm ngón tay nữa, bốn ngón tay hung hăng chạm tới lần nữa, An Văn Quế cảm nhận rõ từng thớ thịt bị kéo tách ra, rồi kí©h thí©ɧ chưa bao giờ trải qua cuộn tới như sóng dữ. Hai mắt hắn mở lớn, miệng cũng rên lên.

Lý Thống cảm thấy khoảnh khắc này An Văn Quế quá gợi cảm, từng đường cong, hơi thở, tiếng rên nhỏ, đều như thứ mê hoặc khiến cậu tham lam lột sạch quần hai người, phần dưới đã cương cứng nóng bừng.

Lý Thống tách hai chân của An Văn Quế dạng rộng hai bên, nhìn cái lỗ nhỏ phập phồng vừa được khai phá, mê hoặc. Lý Thống không nhịn được nữa, cậu gầm khẽ rồi mạnh bạo đút thân dưới đâm thẳng lỗ nhỏ của hắn.

"Ahhhhh.. đau quá đau quá.. ưm mmmm.."

Từng thớ thịt ở nơi bí mật đó bất ngờ căng chướng, cảm giác vật lạ thô to đâm vào cơ thể, An Văn Quế vừa thấy lạ vừa cảm thấy kí©h thí©ɧ, Lý Thống dần dần chuyển động, từng lần rút ra rồi đâm vào.

"Anh yêu emm.. yêu em vô cùng.."

Lý Thống gầm khẽ, dần dần tăng tốc đâm rút, An Văn Quế chỉ biết nằm dưới thân nức nở rên lên. Lý Thống cắn vào vai hắn một cái khiến hắn khóc, rồi cậu lại liếʍ vết cắn như một cách đánh dấu chủ quyền.

"Yêm em.. dù thế nào anh cũng sẽ bên em.."

An Văn Quế chẳng hiểu sao nước mắt trào ra, hai tay ôm chặt lấy lưng Lý Thống, nói chẳng thành lời.

"Em cũng yêu.. anh.. ưʍ.. ưʍ.. ahhh Lý Thống.."

Lý Thống mạnh mẽ r vào, mỗi lần ra đều ra gần hết phân thân, lúc đâm vào đều muốn đâm chọc tới nơi sâu nhất, An Văn Quế từng hồi từng hồi run rẩy, cả người cong lên theo từng cú thúc, nơi tư mật va chạm đều đã chảy đầy dâʍ ɖị©ɧ, dễ dàng xâm nhập vào trong. Mỗi lúc một nhanh, Lý Thống như hổ đói liếʍ láp, cắи ʍút̼ khắp người An Văn Quế.

"Đừng chọc.. đừng chọc.. chỗ đó.. ah ah.."

An Văn Quế bị đỉnh tới nơi sâu nhất, cả người dội lên đợt sóng kí©h thí©ɧ đến run rẩy hai tay, bám víu lấy người Lý Thống, nước mắt theo cảm xúc cứ thế rơi xuống, nhìn vô cùng gợϊ ȶìиᏂ. Lý Thống hôn lên đôi môi đã sưng đỏ kia, bên dưới càng thúc tới nhanh hơn. Bụng dưới bị thúc dồn dập, gồ lên, Lý Thống cố tình ấn tay lên điểm gồ.

"Ưʍ.. đừng.. ha ha.. ha.. không nhịn được.."

An Văn Quế mở miệng thở gấp, Lý Thống ôm chặt lấy thân An Văn Quế thúc tới, mỗi lần thúc tới đều chạm sâu vào điểm nhạy cảm, An Văn Quế hạ thân chịu không nổi nữa, kɧoáı ©ảʍ đạt đến cao trào bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cả người mồ hôi, buông thõng người, thở lấy hơi. Lý Thống cũng đạt tới kɧoáı ©ảʍ, bắn thẳng vào bên trong.

An Văn Quế cảm nhận rõ hạ thân đón nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lý Thống, nóng bỏng trong người, trào cả ra ngoài lúc Lý Thống rút hạ thân ra. Cậu gục thẳng bên cạnh An Văn Quế, cả người mệt mỏi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

An Văn Quế ngón tay run rẩy vuốt lấy vài lọn tóc che gương mặt đẹp đẽ của Lý Thống, hắn xúc động, hắn không hối hận, môi hắn mấp máy.

"Em yêu anh lắm.."
« Chương TrướcChương Tiếp »