Chương 19: Hình tượng đoá hoa nhỏ ngây thơ

Chương 19. Hình tượng đoá hoa nhỏ ngây thơ

Ninh Thiền thiếu chút nữa tức đến nổi duỗi tay bóp gãy nơi phát sinh con cháu sau này của hắn, hôm nay cô chính là tới để gặp Liễu Kiêu Dương, ai biết lại đυ.ng phải Lăng Triệt, còn chẳng phân biệt trường hợp muốn làm loại chuyện này ở đây.

Ninh Thiền cầm trà sữa, không nhúc nhích, rũ mắt suy nghĩ cách thoát thân như thế nào.

Lăng Triệt lười nhác mà dựa vào sô pha, lẳng lặng mà nhìn Ninh Thiền,

Thiếu nữ cúi đầu trầm tư, cánh môi đỏ thắm không tự chủ được mà nhếch lên trên, giống như đang cố ý hay vô tình mà trêu chọc bất kỳ một nam nhân nào.

Lăng Triệt biết cô là da^ʍ dãng, vẫn là loại đến tận chân trời, nhưng cũng chỉ giới hạn ở trên giường.

Dưới giường cô vẫn thuần khiết như xử nữ trong bộ đồng phục học sinh, mang theo sự ngượng ngùng tự nhiên, làm người nhịn không được mà thương yêu.

Luôn muốn hung hăng mà xỏ xuyên qua cô, chinh phục cô, nhốt cô dưới cánh chim của mình.

Nhưng người này lại luôn là không an phận, đầu óc quá tích cực, luôn làm hắn khó lòng phòng bị.

Ninh Thiền nỗ lực làm cho đôi mắt đỏ lên, giọng nói mang theo ủy khuất: “Anh luôn bắt nạt tôi, người ta rõ ràng là tới theo đuổi thần tượng, anh còn muốn tôi làm loại chuyện này……”

Ninh Thiền biết mình vừa khóc thì Lăng Triệt sẽ không có cách nào, nửa ngày thấy Lăng Triệt không có động tĩnh, lại ô ô hai tiếng, nặn ra nước mắt, đôi tay bụm mặt khóc lên.

“Liễu tổng, phòng thay đồ ở bên này……”

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng nói chuyện, Lăng Triệt thở dài một hơi nhỏ đến không thể nghe thấy, đứng dậy, vỗ vỗ bả vai cô:

“Nếu mà để anh biết em có tâm tư khác, nhất định anh sẽ hung hăng trừng phạt em, cho em nhớ lâu một chút.”

Nói xong, kéo cửa ra đi ra ngoài.

Ninh Thiền xoa xoa nước mắt, cũng đi theo ra ngoài, thật cẩn thận nhìn lén vào trong phòng thay đồ.

Lăng Triệt lập tức đi đến trước người Liễu Kiêu Dương, Liễu Kiêu Dương vui vẻ thoải mái mà ngồi ở trên ghế, nhìn gương, cũng không nhiều liếc mắt một cái nhìn Lăng Triệt.

Hai người nhìn đối phương trong gương, bằng mặt không bằng lòng mà nói chuyện vài câu, sau đó Lăng Triệt ra cửa trước.

Ninh Thiền trốn đi trước tiên, chờ Lăng Triệt đi xa, cô mới cẩn thận mà lén la lén lút, đi vào phòng hóa trang.

Phòng thay đồ này là dành riêng cho Liễu Kiêu Dương, chuyên viên trang điểm ngẩng đầu vừa thấy có nữ sinh mặc đồng phục đi vào, bất mãn mà quát lớn một tiếng: “Ai vậy, mau đi ra!”

Ninh Thiền cố ý làm bộ thẹn thùng mà cười cười, giơ lên trà sữa trong tay nói với Liễu Kiêu Dương: “Em là fans của anh, cố ý mang trà sữa lại đây.”

Liễu Kiêu Dương chậm rì rì mà mở mắt ra, nhanh chóng đem mắt phượng hẹp dài liếc hướng một bên: “Tôi không uống trà sữa.”

Ninh Thiền ngượng ngùng mà “À” một tiếng, cử chỉ như là thiếu nữ tình đầu chớm nở, có chút đường đột, lại có chút ủy khuất: “Thật xin lỗi, em cho rằng mọi người đều thích uống trà sữa.”

Liễu Kiêu Dương vẫn không để ý cô, tựa hồ đem cô trở thành không khí, vô cùng xấu hổ.

Ninh Thiền ở trên quan hệ nam nữ trước nay đều là nắm giữ quyền chủ động, cho dù cứng rắn như là Lăng Triệt, cô chỉ cần khóc, Lăng Triệt lập tức dừng lại.

Không biết bao nhiêu nam nhân thành công đều thích loại hình tượng đoá hoa nhỏ ngây thơ này, sao tới Liễu Kiêu Dương thì dầu muối không ăn đây……

Chuyên viên trang điểm sợ chậm trễ thời gian, há mồm xua đuổi cô: “Đi mau đi mau, theo đuổi thần tượng cũng không thể không có quy tắc!”

Ninh Thiền ngoan ngoãn mà vâng một tiếng, nặng nề mà buông tiếng thở dài, đang muốn xoay người, Liễu Kiêu Dương nửa chết nửa sống mà mở miệng: “Em là…… con gái riêng của Lăng Triệt?”

Ninh Thiền cúi đầu hơi hơi mỉm cười, lại sợ hãi mà nói: “Là cha trước, đã ly hôn.”

“Con gái Ninh Nhiên,” Liễu Kiêu Dương nhìn chính mình trong gương, nói những lời này, không hiểu sao đột nhiên cười cười, “Cha già nhà chúng tôi quen biết với Ninh Nhiên.”

Làm chuyện xằng bậy với ông già nhà hắn, ở nhà cũ Liễu gia không kiêng nể gì mà làʍ t̠ìиɦ, khi đó hắn bởi vì cha hắn không chịu duy trì hắn gây dựng sự nghiệp mà buồn bực không vui, lặng lẽ rời nhà đi nhà cũ ở mấy ngày.

Không nghĩ tới gặp được cha hắn đem người mẫu đang nổi tiếng mang về nhà, cha hắn bảo đao chưa già, Ninh Nhiên người cũng như tên, giống ngọn lửa thiêu đốt.

Nhưng hắn không cẩn thận gặp được hình ảnh sống sờ sờ ông già đem Ninh Nhiên thao phun nước.

Từ đây khi hắn vừa nhớ tới Ninh Nhiên, thì trước mắt hiện lên một đám lửa, ngọn lửa ấy là khuôn mặt dục tiên dục tử của Ninh Nhiên.