- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 6
Hương Hồng Đỏ
Chương 6
Trần Tĩnh im lặng vài giây.
Tiếu Mai nói tiếp: "Quan trọng nhất là các con hiểu rõ gia cảnh của đối phương, như vậy mẹ mới yên tâm."
Trần Tĩnh mở tủ lấy hai cái chén để lên bàn, cô cúi đầu tỏ ý có hơi thỏa hiệp: "Dạ, để mấy ngày nữa con xem có rảnh không rồi con sẽ hẹn anh ta."
"Thế mới đúng chứ."
"Mẹ, mẹ ăn sáng chưa?"
"Ăn rồi, con vẫn chưa ăn chứ gì?"
"Dạ."
"Đi ăn đi, con tự nấu à?"
"Dạ, con nấu cháo."
"Được, thế mẹ cúp máy đây."
Đầu bên kia Tiếu Mai cúp máy trước, Trần Tĩnh đặt điện thoại xuống, múc cháo ra rồi bưng hai chén ra ngoài, lúc này Tưởng Hòa ngồi trên sô pha đã bắt đầu xem tivi.
Cô ấy cầm lấy chén cháo, ngửi một cái: "Thơm quá…"
Trần Tĩnh ngồi xuống bên cạnh cô ấy, vừa xem tivi vừa ăn.
Tưởng Hòa nhìn chăm chăm vào tivi và hỏi: "Vừa rồi dì gọi cho cậu à? Nói gì thế?"
"Bảo tớ hẹn Chu Bạc Vĩ."
Tưởng Hòa cắn muỗng, nghe xong thì quay đầu nhìn cô: "Lại bảo cậu hẹn hò với anh ta à?”
Trần Tĩnh gật đầu, chậm rãi múc cháo, Tưởng Hòa lại nhìn TV nói: "Thật ra dì nói cũng đúng, hiểu rõ gia cảnh đối phương, dù có tệ đi chăng nữa cũng sẽ không quá tệ được. Ở một thành phố lớn đang không ngừng phát triển như thế này, hai người còn có thể cùng nhau về quê tính ra cũng tốt, đáng tiếc cậu lại không có tình cảm với anh ta."
Trần Tĩnh không đáp.
Múc từng muỗng cháo ăn.
Tưởng Hòa nhìn vào đám người trên TV, hỏi: "Trần Tĩnh, đến bây giờ, vẫn không có ai khiến cậu quan tâm, đặc biệt để ý sao?"
Trần Tĩnh khựng lại, cái muỗng chạm vào miệng chén.
Tiếng động không lớn.
Tưởng Hòa cũng không để ý, cô ấy nói tiếp: "Hay là…"
Cô ấy nhìn Trần Tĩnh: "... Ngày nào cũng nhìn mặt của Phó Lâm Viễn, nên cậu không thể yêu ai nữa hả?"
Trần Tĩnh bị ánh mắt của cô ấy nhìn thấu, bất ngờ khiến cô ngừng lại vài giây, cô nắm chặt cái muỗng, cười nói: "Sẽ không như vậy đâu."
Tưởng Hòa nói đùa: "Tốt nhất là không. Nếu không tương lai không biết cậu phải làm sao, Phó Lâm Viễn chỉ có một và anh ấy cũng không thể thuộc về cậu, đáng thương biết bao."
Trần Tĩnh cười khẽ tiếp tục ăn cháo.
Ăn sáng xong, Tưởng Hòa đi rửa chén, Trần Tĩnh ôm gối nhìn điện thoại trên bàn, do dự hồi lâu, cô vẫn không gọi cho Chu Bạc Vĩ.
Thôi bỏ đi.
Để mấy ngày nữa rồi tính sau.
Vốn dĩ muốn ở nhà nghỉ ngơi ngày cuối tuần, nhưng hơn hai giờ chiều, Trần Tĩnh lại nhận được cuộc gọi của Phó Lâm Viễn, đầu bên kia điện thoại anh vừa hút thuốc vừa nói: "Tối nay tôi sẽ tham gia một cuộc đấu giá, cô mặc trang trọng một chút."
"Được." Trần Tĩnh đáp.
Cúp máy, Tưởng Hòa đang gõ bàn phím trên sô pha, nhìn cô đứng dậy: "Ra ngoài à?"
Trần Tĩnh vò đầu bứt tóc một hồi, định đi gội đầu: "Ừm, tổng giám đốc Phó sắp tham gia một cuộc đấu giá, bảo tớ đi cùng."
Tưởng Hòa tặc lưỡi vài cái, lại nhìn màn hình máy tính.
"Cậu làm thư ký của anh ấy, tới ngày nghỉ cũng không được yên ổn mà."
Trần Tĩnh nhún vai: "Ai kêu anh ấy là ông chủ chứ."
Tưởng Hòa cười lớn: "Cũng phải ha."
Sau khi gội đầu, trang điểm, chọn quần áo, Tưởng Hòa vào trong đưa ra vài lời gợi ý, cuối cùng cô chọn một chiếc váy đen ôm sát người, tóc búi cao, một ít tóc con tùy ý rơi xuống.
Trần Tĩnh lấy túi xách đi xuống lầu.
Một chiếc ô tô màu đen đã đậu lại trước cổng khu dân cư, Vu Tùng là một tài xế khác của Phó Lâm Viễn, anh ta mở cửa cho Trần Tĩnh, cô vừa nhìn đã thấy Phó Lâm Viễn đang ngồi ở ghế sau, anh vẫn mặc một chiếc áo sơ mi đen, tay đặt trên thành ghế, cúi đầu nhìn chiếc điện thoại, cổ áo hơi hở.
Trần Tĩnh đến gần, chỉnh lại váy áo, cúi người ngồi vào.
Cô gật đầu với Vu Tùng, anh ta đóng cửa lại rồi đi vòng qua ghế lái khởi động xe.
Lúc này đã là hoàng hôn, Phó Lâm Viễn vừa lật văn kiện vừa bót bót điếu thuốc, Trần Tĩnh cũng yên lặng ngồi, điện thoại trong túi bất ngờ rung lên.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 6