- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 42
Hương Hồng Đỏ
Chương 42
Trần Tĩnh đẩy chân của cô ấy đang đá lên chân của mình ra, cô cầm cốc nước lên uống một ngụm, nói: “Đừng nói bừa, anh ta chỉ tiện đường mua hoa thôi, nói là mua hoa từ một cô gái nhỏ.”
Tưởng Hòa nảy lên suy nghĩ.
Cảm thấy đây đúng là việc mà Lục Thần sẽ làm.
Cô ấy cũng không tiếp tục nghĩ nhiều nữa mà ngồi dậy dựa sát vào Trần Tĩnh, nói: “Cậu có muốn tiện thể chọn váy luôn không, tối mai chúng ta sẽ tham gia tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Lục đấy.”
Trần Tĩnh nhìn màn hình, đây là một cửa hàng đồ nữ gần công ty… Cho này cho thuê đồ của một số nhãn hiệu xa xỉ. Trần Tĩnh nhìn mấy lần rồi nói: “Tối mai nói sau, nói không chừng tớ còn phải tăng ca.”
Tưởng Hòa tặc lưỡi: “Làm sao có thể tăng ca được, tối mai có rất nhiều người được mời, cậu tăng ca thì bọn họ cũng không tăng ca cùng cậu đâu.”
Trần Tĩnh ồ một tiếng.
Cô duỗi lưng mỏi mệt: “Tớ đi tắm đây.”
“Đi đi.”
Trần Tĩnh tắm rửa xong đi ra và lau tóc, Tưởng Hòa đã về phòng mình, đêm đã khuya, Trần Tĩnh ngã xuống giường chuẩn bị đi vào giấc ngủ, lúc này điện thoại đổ chuông, cô vừa cầm lên nhìn thì thấy Hoàng Mạt gửi một tin nhắn WeChat.
Cô nhấp vào nó.
Hoàng Mạt (Giám đốc bộ phận đầu tư Uy Viễn): [Thư ký Trần, muộn như vậy rồi vẫn làm phiền cô, tôi muốn hỏi cô một chuyện.]
Trần Tĩnh: [Giám đốc Hoàng, xin mời nói.]
Hoàng Mạt (Giám đốc bộ phận đầu tư Uy Viễn): [Ngoài ở công ty thì bình thường ông chủ của cô có thích làm gì không, hoặc là anh ấy thích thứ gì đó, cô có thể nói cho tôi biết không?]
Lại là vấn đề này.
Trần Tĩnh gõ phím định từ chối thì Hoàng Mạt lại gửi tin nhắn tới.
Hoàng Mạt (Giám đốc bộ phận đầu tư Uy Viễn): [Thư ký Trần, không sợ cô chê cười, tôi thực sự thích Phó Lâm Viễn, hôm nay tôi đã nói linh tinh khiến anh ấy không vui, tôi bù đắp cho anh ấy một chút.]
Đầu ngón tay đang gõ phím của Trần Tĩnh hơi ngừng lại.
Hoàng Mạt là người đẹp của giới đầu tư, cô ta rất được chủ tịch Uy Viễn coi trọng, ngoại hình thu hút, tính cách trước giờ luôn kiêu ngạo.
Có rất ít người có thể khiến cô ta cúi đầu.
Lần trước khi cô ta hỏi chuyện kim cương, phong thái rất hung hăng kiêu ngạo, hôm nay lại hạ thấp mình chân thành như vậy. Trần Tĩnh than khẽ một tiếng, nghĩ nghĩ rồi soạn lại.
Trần Tĩnh: [Giám đốc Hoàng, rất xin lỗi, tôi là thư ký cần phải chuyên nghiệp trong công việc, nếu không được sếp đồng ý thì tôi tuyệt đối không thể truyền ra bên ngoài anh ấy thích thứ gì, hay là cô thử cách khác?]
Sau khi tin nhắn này gửi đi, Hoàng Mạt không tiếp tục nhắn lại nữa.
Cô ta cũng là kiểu cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng.
Trần Tĩnh để điện thoại xuống, im lặng nhìn trần nhà. Rất lâu sau đó mới chìm vào giấc ngủ.
_
Hôm sau.
Trần Tĩnh thức dậy sớm, tự mình làm bữa sáng, Tưởng Hòa lại sang ăn ké bữa sáng, sau đó đưa Trần Tĩnh đi làm. Trong dòng xe cộ đông đúc buổi sáng, Tưởng Hòa để Trần Tĩnh lái xe.
Trần Tĩnh dùng tốc độ rùa bò đi đến công ty.
Họ đến nơi muộn hơn so với bình thường một chút, muốn vào công ty cần quẹt thẻ mới được. Trần Tĩnh lên tầng, Phó Lâm Viễn đã tới, trợ lý Lưu mới tới đang đứng trong văn phòng của anh, đầu ngón tay Phó Lâm Viễn đang sửa sang lại cổ tay áo, anh đang nói chuyện cùng anh ta.
Trần Tĩnh bước nhanh tới bàn làm việc rồi bỏ túi xuống.
Cửa thang máy mở ra, Phùng Chí và mấy quản lý cấp cao đi tới, có vẻ họ sắp họp, bọn họ chào hỏi với Trần Tĩnh rồi đi đến phòng họp.
Trên bàn Trần Tĩnh để mấy tập tài liệu, vì thế cô bèn cầm lên lật xem.
Phó Lâm Viễn dẫn theo trợ lý đến, trợ lý đi bên cạnh anh đang căng thẳng báo cáo, hai người đi qua bàn làm việc của Trần Tĩnh, Phó Lâm Viễn quét mắt qua chiếc bình trống không trên bàn của cô.
Đuôi lông mày của anh hơi nhíu lại.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 42