- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 27
Hương Hồng Đỏ
Chương 27
Không biết vì sao mà tim Trần Tĩnh cứ đập liên tục.
Cô hít một hơi, nhìn về phía Vu Tùng.
Đầu dây bên kia là Lục Thần, anh ta kêu Phó Lâm Viễn qua đó, Phó Lâm Viễn cúp điện thoại, nói với Vu Tùng: "Đến đường Bàn Sơn."
Vừa nghe xong Vu Tùng đã biết là đi làm việc gì, anh ta thấy bộ dạng mù mờ của Trần Tĩnh thì cười hỏi: "Cô có muốn về nghỉ ngơi không?"
Trần Tĩnh khựng lại.
Bình thường nếu như không cần đến cô hoặc cô không tiện ở đó, Vu Tùng sẽ đưa cô về nhà luôn chứ chưa từng hỏi ý cô, bây giờ lại đột nhiên hỏi cô.
Vậy có nghĩa là cô có thể tới, cũng có khả năng họ sẽ cần đến cô.
Hai ngày qua cô cũng ngủ nhiều rồi.
Hôm nay Trần Tĩnh không muốn nghỉ ngơi sớm như vậy nữa, cô hỏi: "Không cần đâu, đi đâu thế?"
"Vậy đi thôi, đến nơi rồi cô sẽ biết." Vu Tùng cười. Trần Tĩnh ừ đáp, cũng không hỏi nhiều.
Hôm nay cô mặc quần dài, sau khi bị sốt thì cũng không dám ăn mặc tùy tiện nữa, vẫn nên mặc gì đó ấm một chút sẽ tốt hơn.
Sau khi lên xe Vu Tùng khởi động xe, chạy thẳng tới đường Bàn Sơn. Trần Tĩnh ngoái đầu nhìn phía sau, Phó Lâm Viễn đang gác điếu thuốc trong tay ra ngoài cửa sổ, tay còn lại lướt đọc email trên điện thoại.
Gió từ bên ngoài thổi vào.
Khớp xương trên ngón tay anh rõ ràng, sau khi tàn thuốc bám vào đó lại bay đi.
Giống như vừa hôn nhẹ lên đầu ngón tay anh vậy.
Trần Tĩnh nhìn mấy giây rồi nhanh chóng rời mắt đi, lặng lẽ quan sát con đường trước mặt.
Đến nơi rồi cô mới nhận ra đây là đường đua dành cho xe mô tô phân khối lớn, sau khi xuống xe Vu Tùng đứng cạnh cô nói: "Đây là một trong những sở thích của anh Lục, sếp tới đây chơi với anh ta."
Trần Tĩnh hơi khựng lại.
Cô biết thỉnh thoảng Phó Lâm Viễn sẽ đi đánh quyền anh.
Nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe nói anh lái xe mô tô phân khối lớn.
Chỉ có điều đêm nay ở đây rất yên tĩnh, đèn đều được thắp sáng.
Có một chiếc mô tô màu đen đỗ ở phía trước đường đua, Phó Lâm Viễn bước qua đó, đôi chân dài ngồi lên xe, anh vẫn mặc áo sơ mi và quần tây, hiển nhiên hôm nay anh tới đây không phải để đua xe mà chỉ để thư giãn thôi.
Đúng lúc này một tiếng ầm lớn vang lên, một chiếc mô tô màu đỏ chạy tới từ đằng sau, dừng ngay cạnh Phó Lâm Viễn, Lục Thần cũng ăn mặc đơn giản nhưng anh ta còn đưa một người đẹp theo, cô ta mặc quần ngắn, áo mỏng màu đen, đội mũ nép sau lưng Lục Thần, hai tay ôm eo anh ta.
Lục Thần ngồi thẳng lên, cởi mũ xuống, đang định nói chuyện thì chợt nhìn thấy Vu Tùng và Trần Tĩnh đứng bên phía khán đài, đặc biệt là Trần Tĩnh.
Anh ta ồ lên, nói với Phó Lâm Viễn: "Sao anh lại đưa cô ấy đến đây?"
Phó Lâm Viễn ngồi thẳng lên, chỉnh cổ tay áo, liếc anh ta mà không nói lời nào.
Lục Thần ồ mấy tiếng liên tiếp, kéo tay người đẹp ra, người đẹp không hiểu ý anh ta nên ôm chặt trở lại. "Anh trai, sao thế... Nhìn thấy ai mà cuống vậy? Chị dâu à?"
Lục Thần: "Mẹ kiếp..."
Phó Lâm Viễn khẽ nhếch môi, rất khẽ, nhướng mi nhìn sang phía Trần Tĩnh, sau vài giây thì anh gọi: "Trần Tĩnh, qua đây."
Khoảng cách không xa nên Trần Tĩnh vẫn nghe thấy, cô cho rằng anh tìm mình có việc nên bước xuống dưới đi về phía bên này, cả người Lục Thần cứng đờ, cũng không quay đầu lại chào hỏi cô.
Trần Tĩnh gật đầu với anh ta: "Anh Lục."
Lục Thần nhắm mắt, chỉ đành ừ đáp.
Trần tĩnh bước tới bên cạnh xe của Phó Lâm Viễn, Phó Lâm Viễn ấn chiếc mũ vào tay: "Đội lên."
Lục Thần nghe tới câu này bèn quét mắt nhìn sang, anh ta lập tức muốn xuống xe: "Trần Tĩnh, qua chỗ tôi đi."
"Qua chỗ anh hả?" Phó Lâm Viễn liếc cô gái đằng sau lưng anh ta, cô ta cũng bối rối, đấm vào lưng Lục Thần.
Lục Thần: "..."
Trần Tĩnh cầm mũ đứng ngẩn người mấy giây.
Cô đội mũ lên đầu.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 27