- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 26
Hương Hồng Đỏ
Chương 26
Xong việc, cô lau tay, đứng dậy rời khỏi văn phòng.
Không hề phát ra tiếng động nào.
–
Quay trở lại bàn làm việc, Trần Tĩnh ngồi xuống, vươn tay muốn lấy tài liệu, nhưng mắt lại liếc xuống cột thời gian bên dưới máy tính.
12/12/XXXX
Hôm nay là ngày mười hai tháng mười hai.
Cô hơi ngẩn ra, vô thức ngước mắt nhìn người đàn ông đang ngồi trong phòng làm việc, anh gập laptop trước mặt lại, cúi đầu châm thuốc, đầu lông mày đẹp đẽ, nét mặt không rõ.
Qua vài giây Trần Tĩnh mới rời mắt đi tập trung xử lý công việc đang làm.
Không chỉ muốn thu mua "Thượng Thần", gần đây một công ty niêm yết do Phó Hằng đầu tư đang bị công ty nước ngoài ác ý thu mua, CEO của công ty đó tìm tới cửa hy vọng Phó Hằng có thể ra tay giúp đỡ. Phó Lâm Viễn tỏ ý anh có thể giúp, nhưng anh muốn nắm quyền kiểm soát công ty.
Đây chính là điểm mà công ty đó không sẵn lòng nhượng bộ.
Hiện giờ đôi bên đang trong thế giằng co.
Trần Tĩnh bận rộn cả ngày, khi cô ngẩng đầu lên thì đã bảy giờ tối. Cô ngồi ngẩn người tại chỗ vài giây thì thấy Phó Lâm Viễn bước ra từ phòng làm việc, cầm áo khoác trên tay.
Trần Tĩnh bắt gặp ánh mắt của anh, cô hơi sững lại: "Tổng giám đốc Phó."
"Đi ăn cơm với tôi đi." Giọng anh trầm thấp, ngắn gọn ra lệnh cho cô.
Trần Tĩnh nghe lời, lập tức đứng dậy thu dọn túi xách sau đó cùng anh đi vào thang máy, trong thang máy chỉ có hai người họ, rất yên tĩnh.
Trần Tĩnh đứng phía sau anh một chút.
Anh đút hay tay trong túi quần, cổ áo khẽ mở, khoé mắt trông hơi mệt mỏi, lười nhác.
Vu Tùng đợi ở cửa tòa nhà, nhìn thấy bọn họ đi ra thì mở cửa xe, Trần Tĩnh ngồi vào ghế phụ, thắt dây an toàn, cả người cũng thả lỏng hơn.
Hôm nay thật sự rất bận rộn.
Vu Tùng lái xe đi tới một nhà hàng khá nổi tiếng, hoàn cảnh tốt, nằm ngay cạnh công viên.
Bộ dạng Phó Lâm Viễn lười biếng.
Vu Tùng cũng không dám nói nhiều, anh ta ngồi cạnh Trần Tĩnh, hai người nhìn nhau sau đó cúi đầu ngoan ngoãn ăn cơm. Ăn xong, Vu Tùng mạnh dạn đề nghị đi dạo trong công viên gần đó.
Trần Tĩnh vô thức nhìn Phó Lâm Viễn.
Người đàn ông cúi đầu châm thuốc, nghe vậy thì ừ đáp.
Trần Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.
Ba người đi qua con đường nhỏ xanh biếc, vào trong công viên, lúc này Vu Tùng bắt đầu trò chuyện với Trần Tĩnh: "Cô nói xem cô có bị ngốc không, thấy trời mưa thì phải tìm chỗ trú chứ, lại còn để bản thân bị ốm nữa."
Trần Tĩnh mỉm cười.
Họ đi tới quảng trường công viên, có một bé gái cầm một quả bóng bay đi ngang qua Trần Tĩnh, sau đó lỡ tay buông lỏng, ngay lập tức cô bé lanh lảnh kêu lên.
Trần Tĩnh tiến lên phía trước đuổi theo quả bóng theo phản xạ, cô bước lên một bước nắm chặt sợi dây để giữ quả bóng của bé gái lại, sau đó xoay người ngồi xổm xuống đưa cho cô bé: "Được rồi, chị lấy lại rồi nè."
Vu Tùng bước đến bên cạnh Phó Lâm Viễn.
Anh ta mỉm cười nhìn về phía bên này, sau đó nhìn Phó Lâm Viễn.
Vu Tùng cũng nhớ hôm nay là ngày mười hai tháng mười hai, sinh nhật của cô Cố Quỳnh.
Phó Lâm Viễn ngậm điếu thuốc trong miệng, híp mắt nhìn Trần Tĩnh ở cách đó không xa, sau lưng Trần Tĩnh và bé gái kia là ánh đèn rực rỡ, những chùm đèn nhỏ xíu hắt lên lông mày và đôi mắt cô.
Trên mặt Phó Lâm Viễn không có biểu cảm gì.
Mà trong căn biệt thự mang phong cách châu Âu phía bên kia, có người mang rất nhiều bóng bay đầy màu sắc đến trước cửa để chuẩn bị cho buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay, người con gái trong bộ váy dài trắng chầm chậm bước xuống cầu thang, ngắm nhìn những chùm bóng rực rỡ. Người dì tươi cười nhìn cô ta, chỉ vào tấm thiệp trên quả bóng.
Phó…
_
Sau khi Trần Tĩnh vỗ về bé gái xong thì mẹ cô bé cũng chạy tới ôm lấy cô bé rồi cảm ơn cô. Trần Tĩnh xua tay nói không có gì, sau khi giúp đỡ người khác xong thì tâm trạng cô cũng trở nên tốt hơn, cô đi qua bên kia, Phó Lâm Viễn đang nghe điện thoại, ngậm điếu thuốc trong miệng, liếc mắt nhìn cô.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Hương Hồng Đỏ
- Chương 26