"Sao lại gầy thế này, sắc mặt cũng không được tốt lắm, xảy ra chuyện gì thế? ".Cố Mạn Đình vừa gặp được Hứa Ninh đã rối rít cả lên, bụng nay đã to lên một chút rồi nhưng vẫn rất năng động.
"Mình thì xảy ra chuyện gì được chứ, được rồi muốn ăn chút gì không". Cô chẳng nhìn vào mắt Cố Mạn Đình, đánh sang chuyện khác để nói.
"Nói dối tốt hơn rồi đó, nhưng cậu nghĩ sẽ qua mắt được mình sao? ". Cậu ta giỡn giỡn chọc chọc vào eo cô:"Có chuyện gì khai ra mau "
"Này này này ". Châu Tinh Duật đi vào cùng Lý Bạch vừa hay thấy cảnh này liền lên tiếng làm Cố Mạn Đình bĩu môi lại. "Này, nãy giờ rồi đấy nhé, giữ vợ vừa ".
"Cô ấy đang mang thai, cậu né xa ra một chút ". Châu Tinh Duật chau mày, một tay chống nạnh một tay chỉ chỉ vào Cố Mạn Đình.
Cố Mạn Đình khi này như chẳng nghe ra được gì, "Hai con người này,vậy mà còn không mau đăng kí kết hôn?"
"Bọn mình đã đăng kí kết hôn được mấy ngày rồi,chỉ là chưa có ý định tổ chức đám cưới ". Cô nhẹ nhàng giải thích, nhìn mặt ba con người kia đã bất ngờ đến ngây ra luôn rồi.
"Chuyện đại sự như vậy, sao lại không thông báo cho anh em thế?"
"Xin lỗi, không có thời gian ". Một câu trả lời của anh khiến cho Dạ Tiêu Vĩ cũng phải cạn lời, chỉ có thể gật gật đầu chấp nhận.
"Mày cũng mau kiếm một người đi chứ nhỉ?". Anh vẻ mặt khıêυ khí©h đập đập lên vai Lý Bạch. "Lo chuyện mày trước đi ".
Nói chuyện một lát thì cô lại buồn ngủ, tâm trạng không tốt Hứa Ninh liền ngủ. Mấy nay nghén nặng, thèm ăn nhưng đến lúc động đũa cũng nôn hết, chỉ có thể ăn cháo trắng với đồ chua, trong tủ giờ chỉ toàn là trái cây chua.
Chả bù cho Cố Mạn Đình, đồ ngọt, đồ chua chẳng bỏ gì sất.Vậy nên nhìn cũng rất có da có thịt. "Cậu biết không, ở Thượng Hải vô cùng đẹp, nhìn thôi đã phát mê,đợi khi nào có cơ hội cậu nhất định phải đi một chuyến mới được".
Cố Mạn Đình vẫn luôn vô tư như vậy, cớ sao cô lại nhiều phiền não đến như thế? "Cậu phiền não việc gì sao? ".
"Mình thì phiền não chuyện gì được ".
"Có chuyện gì kể đi xem nào ".
"Hôn sự không được đồng ý, hay cả hai không đến được với nhau, vân vân và mây mây ".
Hứa Ninh nghe xong cũng phải công nhận, Cố Mạn Đình đọc tiểu thuyết đến điên rồi, cơ mà lời cậu ta nói vẫn có chỗ đúng. Sa Chỉ Lôi muốn ngăn cô với Châu Tinh Duật.
"Cơ mà ai lại ngăn cấm cậu kết hôn với một thiên tài thế được, khối người còn muốn tên Châu thiếu gia kia về làm rể thế mà, nên lí do bị ngăn cấm kết hôn này...loại "
Hứa Ninh:"..."
Nghĩ lại lời Châu Tinh Duật nói cũng phải, bọn họ đã kết hôn rồi bây giờ cũng chẳng ai ngăn được họ, cô việc gì phải phiền não. Nhưng mà định kiến của bà đối với anh khiến cô vô cùng khó chịu.
Sa Chỉ Lôi và Hạ Chi La từng là bạn thân, vậy mà tang lễ Hạ Chi La bà lại không xuất hiện. Châu Đông bỏ đi, Hạ Chi La mất đáng lẽ ra bà nên đối xử nhẹ nhàng với anh chứ.
"Nghĩ gì thế, mày đã chau đến khó coi rồi kìa ". Cố Mạn Đình lười biếng lên tiếng, ngón chỏ ấn nhẹ vào ấn đường của Hứa Ninh. "Không có gì cả mà ".
"Được rồi tạm thời không tra cứu cậu nữa, mau soạn đồ đi, ngày mai chúng ta sẽ phải xuất phát đó".
Cố Mạn Đình nói thôi liền nôn nóng háo hức, cậu ta còn vui hơn cô luôn rồi. "Có lẽ mình cần đi mua vài thứ, trong lúc đó thì cậu nghỉ ngơi đi, đi đường dài rất mệt rồi ".
"Được, đi cẩn thận nhé "