Chương 3: Thoát hiểm trong gang tấc

Chương 3: Thoát hiểm trong gang tấc

Phía sau gã râu quai nón là một gã chột bịt một mắt, gã ta đột nhiên cách lan can đưa tay túm lấy quần bò của Nhϊếp Hàm, ý đồ muốn cởϊ qυầи bò của cô ấy, một bên khác gã râu quai nón còn đang túm chặt tóc cô ấy.

Nhϊếp Hàm thấy quần sắp bị cởi, giãy dụa thật mạnh, chỉ nghe thấy xoạt một tiếng, da đầu lẫn tóc bị gã râu quai nón kéo lấy.

Cô ấy giãy dụa muốn chạy trốn, nhưng tên chột chợt lấy đao trên hông ra, cách song sắt hung hăng chọc mấy cán đao vào người cô ấy, quát to: “Quay đầu lại đây cho ông đây chơi…”

Trán Nhϊếp Hàm bị rách, da đầu cũng rách, máu giống như hạt châu bị đứt dây từ đỉnh đầu lăn xuống, cô ấy cuộn người xin tha: “Cầu xin các người thả chúng tôi đi!”

Hai tên cướp này không có chìa khóa l*иg sắt nên không vào được.

Tên chột vừa vội vừa háo sắc, dứt khoát lấy trường đao ra cách song sắt đâm về phía Nhϊếp Hàm: “Con khốn này mày thức thời một chút, nhanh ra đây!”

Chiếc l*иg không lớn, Nhϊếp Hàm vừa phải tránh đao của mắt chột, sau lưng râu quai nón cũng rút đao ra.

Khi tử vong và bị xâm phạm đồng thời bày ra ở trước mắt, cô gái sẽ lựa chọn như thế nào?

Nhϊếp Hàm cuộn tròn người lại từ từ nhắm mắt khóc thút thít, hai thanh đao đồng thời đâm về phía cô ấy, mắt thấy sẽ phải thấy máu.

Nhưng đúng vào lúc này người luôn nằm sấp là Trần Nhu , hai chân mãnh liệt đạp, hai mắt trợn to sùi bọt mép.

Gã râu quai nón thu đao: “Mẹ kiếp, hình như ả đàn bà kia sắp không chịu nổi, hay mình đi thôi!”

Tên chột không chút để ý đáp: “Không sao hết, dù sao sớm muộn gì chúng nó cũng phải chết.”

Gã râu quai nón có phần lý trí hơn nói: “Con bé kia từng tham gia thi hoa hậu Hương Giang. Lão đại điểm danh muốn chơi cô ta, nếu như cô ta chết trên đường chắc chắn sẽ bị truy cứu, đừng để đổ lên đầu hai ta.”

Gia cảnh của nguyên chủ Trần Nhu tương đối bình thường, cha mẹ qua đời từ lâu.

Nhưng cô là thạc sĩ của đại học truyền thông Hương Giang, còn từng tham gia thi hoa hậu Hương Giang, là thí sinh được yêu thích nhất.

Mặc dù bởi vì giữa chừng bỏ thi, nhưng cũng từng nổi danh một vùng, xem như là một nhân vật hơi nổi tiếng.

Lão đại điểm danh muốn chơi cô, cứ thế mà chết, chắc chắn lão đại sẽ truy cứu, đổ lên đầu hai người bọn họ sẽ rất phiền phức.

Hai tên cướp sợ chọc phải phiền phức, sau cùng bỏ qua, ra cửa.

Không lâu sau, bọn chúng ném vào thứ gì đó, nói: “Con khốn, cho tiểu thư Trần Nhu uống chút nước, đừng để cô ta chết!”