Quyển 1: Căn bệnh mang tên tình yêu - Chương 1

"Hộ khẩu của con còn chưa làm xong thì gia chủ đã chết rồi, hai mẹ con chúng ta ở nhà họ Lục không chỗ nương tựa, Dung Dung ngoan, con phải đối xử tốt với anh cả của con, con để ý đứa con riêng Lục Phong không có danh phận đó để làm gì?"

Đột nhiên mẹ cậu mạnh tay kéo ống tay áo của cậu, không kiên nhẫn nói, "Còn chờ gì nữa! Con còn muốn làm cậu chủ nhỏ giàu có của nhà họ Lục nữa hay không! ?"

Hề Dung xinh đẹp khoảng tám tuổi ánh mắt không có tiêu cự nhìn vào không trung, có vẻ như là đang ngẩn người.

Không có ai nhìn thấy mấy dòng chữ xuất hiện trong không trung.

Trên đỉnh đầu của người phụ nữ trang điểm đẹp đẽ xuất hiện một dòng chú thích.

[Mẹ nuôi]

Chỉ vỏn vẹn hai chữ, đến cả tên cũng không có, xem ra còn kém hơn nhân vật chốt thí của cậu.

Tốt xấu gì chú thích của cậu cũng là ‘Anh nuôi của Lục Phong’, sau khi hệ thống nắm bắt được thông tin của cậu còn thêm tên vào, ‘Hề Dung’, thậm chí còn có một dòng ngắn viết rõ ràng tác dụng của cậu trong cốt truyện này.

[Bóng ma lúc nhỏ của Lục Phong, từ nhỏ đã dùng việc bắt nạt Lục Phong làm niềm vui]

Xứng đáng là nhân vật phản diện.

Mặc dù chỉ là nhân vật phản diện bên lề, nhưng kết cục cuối cùng trong trò chơi rất thê thảm.

Huống chi là.

Trò chơi này đã sụp đổ rồi.

là trò chơi 3D hot nhất hiện nay, chỉ ba tháng ra mắt nó đã mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty, trò chơi lấy việc xây dựng mô hình hoàn mỹ, thiết lập phong cách riêng của nam chính, thiết lập tình tiết mới lạ, cùng với tình yêu ngọt ngào là mánh khóe hấp dẫn hàng ngàn cô gái điên cuồng nạp tiền, không những vậy, bởi vì độ khó của vượt ải trong trò chơi, nó giống như một cái lưỡi câu câu người chơi không thể ngừng lại, đến cả những người chơi nam am hiểu loại trò chơi này cũng bị cuốn vào trò , hơn nữa còn bày tỏ rằng không hề thiệt thòi khi nhảy hố.

Nhưng vài ngày trước, trò chơi bị một loại virus không biết tên tấn công, nhân vật trong trò chơi liên tục sụp đổ, tấn công người chơi.

“Anh lấy con dao từ chiếc bánh ngọt ngọt ngào ra.”

"Ngay lúc thân vương điện hạ hôn tôi, thì lại mở hàm răng nanh sắc nhọn"

"Đại thiên sứ trưởng trao nhẫn, muốn móc ra trái tim của tôi"

Cuộc tàn sát vừa kỳ lạ vừa điên cuồng kiến cho người chơi hoảng sợ bỏ chạy, đến cả người qua đường NPC cũng trở nên có tính công kích mạnh mẽ.

Đáng sợ hơn là số lượng lớn người chơi không thể đăng xuất khỏi trò chơi, bị NPC gϊếŧ vô số lần.

Hề Dung nhận nhiệm vụ ngụy trang thành một NPC rồi đi vào trò chơi để giải cứu người chơi.

Không ngờ rằng cổng đăng xuất của trò chơi kiểm tra được tất cả các người chơi đều đã đăng xuất, cuối cùng niêm phong cổng đăng xuất.

Hề Dung bị cho là NPC bị bắt ở lại trong trò chơi.

Sau đó vừa mở mắt thì nhìn thấy một cục nhỏ mềm mại đang gọi anh ơi.

Nếu không phải trên đỉnh đầu của cục nhỏ này có chú thích, có lẽ Hề Dung sẽ cho rằng mình tỉnh lại ở bệnh viện, nhóc con nào đó của nhà người ta đang đi lạc nước mắt rưng rưng gọi anh ơi.

Thấy đứa nhỏ khoảng sáu bảy tuổi mềm mại, nhút nhát gọi anh ơi, kêu đói, ai cũng sẽ mềm lòng.

“Con biết rồi mẹ.”

Dựa theo thông tin có được trước mắt, Hề Dung đi theo mẹ đến nhà họ Lục, thật không may, tên cậu còn chưa nhập vào hộ khẩu thì bố dượng chết, mặc dù mẹ con hai người vẫn có thể ở lại nhà họ Lục, nhưng mà trải qua ngày tháng nơm nớp lo sợ, từ nhỏ mẹ cậu đã dạy cậu nịnh trên nạt dưới.

Lục Phong là một đứa con riêng thê thảm, bởi vì mẹ của Lục Phong chết bệnh, không thể không đưa cậu ấy đến nhà họ Lục để nuôi dưỡng.

Anh cả vừa mới trưởng thành đã lấy được vị trí gia chủ, anh cả ghét nhất là mẹ của Lục Phong, thứ hai là mẹ con Hề Dung.

Lục Phong đứng đầu chuỗi thức ăn tự nhiên trở thành đối tượng bị sỉ nhục.

"Ừm, Dung Dung ngoan, ngủ sớm một chút, ngày mai con sẽ đi học với anh họ, đừng để ý tên sao chổi đó."

Oh.

Quả nhiên tuổi thơ của nam chính mạnh mẽ đẹp đẽ đều rất thê thảm u ám, đặc biệt là Hề Dung đã biết nội dung cốt truyện, thật là tràn đầy lòng thương xót với nhân vật chính.

Đây là Lục Phong, nhân vật chính trong phó bản , là phó bản vườn trường hấp dẫn nhất của trò chơi 3D , xếp hạng độ phổ biến có thể nói là trong ba hạng đầu, so với những phó bản giả tưởng thì thiết lập nhân vật không quá mức không thiết thực, nhưng thiết lập nhân vật của Lục Phong tuyệt đối là thiết lập có mị lực cao nhất.

Bất kể là ngoại hình hay là tính cách nhân vật, hoặc là tăng thêm buff vào nghệ thuật và học thuật, thì cũng hoàn toàn phù hợp với tâm ý* của hàng ngàn cô gái, lại thêm tuổi thơ bi thương, còn trẻ đã rời khỏi gia tộc thành công gây dựng sự nghiệp của riêng mình, thỏa đáng những điều kiện để dẫn đến tình tiết bá đạo tổng giám đốc yêu đương ngọt ngào với người tình định mệnh của mình sau này.

(*):tâm ý: lòng dạ và đầu óc

Mà tuổi thơ thê thảm của Lục Phong, là điểm mấu chốt để người chơi chinh phục cậu ấy, thế nhưng vì độ khó trò chơi này tương đối cao, ra mắt đã ba tháng vẫn chưa có người chơi hoàn thành việc chinh phục Lục Phong, nhưng căn cứ vào thời gian người chơi đã từng vượt ải, chuyện tuổi thơ của Lục Phong tuyệt đối là điểm để người chơi ra sức vượt ải.

Ví dụ như nói Lục Phong bị giam trong phòng có chứng sợ hãi không gian hẹp là một chuyện vô cùng hiếm khi xuất hiện, một khi bị người chơi tìm ra và chữa khỏi, độ thiện cảm có thể tăng mười điểm.

Mà người khiến cho Lục Phong có chứng sợ không gian hẹp này là anh nuôi của cậu ấy.

Hề Dung ngẩng đầu nhìn chú thích của bản thân.

[Anh nuôi của Lục Phong]

Quả nhiên là cậu.

Nghe nói nếu giúp đỡ Lục Phong khiến cho cậu ấy lúng túng, có thể sẽ tăng năm điểm độ thiện cảm.

Vô cùng cảm ơn.

Vốn dĩ trong vườn trường có một vị trí cho cậu, còn là loại nhân vật phản diện giúp Lục Phong đối phó cậu để tăng độ thiện cảm.

Có thể tưởng tượng vị anh họ này đã tạo ra tổn thương dữ dội như thế nào với Lục Phong.

Yêu cầu là dựa theo cốt truyện ban đầu thì thật là tìm chết.

Hề Dung ngáp một cái chuẩn bị đi ngủ.

Chỗ ở của nhà họ Lục là một trang viên lớn, tòa chính là để ông chủ ở đó, tổng cộng có năm tầng, phòng Hề Dung ở tầng ba.

Ánh sáng ở hành lang còn tối hơn lầu hai, ngay khi Hề Dung chuẩn bị đi vào phòng, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé rụt rè đứng bên cạnh cửa.

Thật đáng yêu!

Hề Dung là một người bán mạng vì công việc đúng chuẩn trong công ty, không chỉ là lập trình viên, còn kiêm chức họa sĩ, vì sở thích cá nhân cậu thường xuyên âm thầm nhận thiết kế chibi.

Phiên bản chibi của Lục Phong là do cậu vẽ, trong tay cậu còn rất nhiều bản thảo chưa phát hành, chắc cũng xấp xỉ 100G rồi ấy.

Trong lúc vô tình đã vẽ chibi Lục Phong, ngay lúc đó đã rất thích, không ngờ lần này có thể nhìn thấy người thật!

Tiểu Lục Phong khoảng năm sáu tuổi thấp hơn cậu một cái đầu, đi đến trước mặt cậu, cậu có thể nhìn thấy mái tóc đen mềm mại, cái đầu nhỏ tóc xù.

"Anh ơi, dắt tay ~"

Nhút nhát duỗi bàn tay nhỏ.

Đáng yêu.

Ma xui quỷ khiến Hề Dung duỗi tay ra.

Không những sợ sau khi nam chính trưởng thành dựa theo cốt truyện đàn áp cậu, hay là sau khi trò chơi sụp đổ, kết cục của bản thân có thê thảm.

Đứa nhỏ bảy tám tuổi rất giống với bản thảo chibi cậu vẽ.

Thế này thì không còn cách nào từ chối。

Nhưng đột nhiên xuất hiện hiện tượng giống như máy tính bị lag, trong không trung bỗng xuất hiện một ký hiệu "cảnh cáo" rất lớn.

Không biết là đang cảnh cáo cái gì.

Hề Dung hơi ngừng lại, không để ý nhiều, cậu nắm bàn tay nhỏ của phiên bản chibi trong tay.

A ... thật mềm mại, giống thật quá.

Trước đây cậu từng tham gia bản closed beta của , cũng lướt qua trò chơi, nhân vật 3D vô cùng chân thật, thậm chí còn có cảm xúc.

Nhưng bây giờ cũng quá là giống thật rồi, cảm nhận khi chạm vào da của nhân vật không khác gì người sống, giống như người thật vậy.

Lục Phong mỉm cười ngọt ngào, nhưng ngay lập tức nụ cười trở nên cứng nhắc, lộ ra biểu cảm bị tổn thương.

Bởi vì "anh trai" của cậu ấy giống như là chạm vào bệnh dịch hất tay cậu ấy qua một bên.

Không! Đừng tổn thương như vậy, không phải cố ý hất ra đâu.

Hề Dung ăn nói vụng về không có cách nào giải thích nguyên nhân phức tạp như vậy.

Bởi vì cảm giác của làn da quá chân thật, Hề Dung đã rất lâu rồi không tiếp xúc với người khác vừa chạm vào làm cả người cậu nổi da gà, tái phát bệnh cũ.

Cậu mắc chứng sợ tiếp xúc qua da rất nghiêm trọng, và chứng khao khát da thịt rất kỳ lạ.

Nếu chạm vào da người khác sẽ có tình trạng lỗ chân lông trên người đều dựng đứng, lúc nghiêm trọng hơn có thể ngất, đỏ mặt tim đập nhanh thở gấp, tóm lại nó giống như một hiện tượng đào thải.

Nhưng đồng thời cơ thể sẽ lập tức nhớ nhung cảm giác được chạm vào, lộ ra phản ứng ngược lại.

Lúc phát bệnh vô cùng đáng sợ, cho nên rất ít khi chạm vào người khác, vì cậu vừa là lập trình viên vừa là họa sĩ, trước đây trong thời gian điều trị cậu đã từng xây dựng một mô hình 3D để chữa trị, bây giờ triệu chứng đã giảm bớt rồi.

Vốn dĩ cho rằng đang ở trong trò chơi, sẽ không có phản ứng gì, không ngờ vậy mà xuất hiện triệu chứng tiếp xúc da chân thật như trong thực tế.

Còn may, may chỉ là một đứa bé.

Mà triệu chứng bệnh của cậu đã rất nhẹ rồi.

Hề Dung vô cùng nhẹ nhàng hỏi: "Sao A Phong còn chưa đi ngủ?"

Hề Dung là một người bán mạng vì công việc đúng chuẩn, không giỏi giao lưu với người khác.

May mắn là đứa bé nên cũng không có áp lực gì.

Lục Phong đáng thương nói: "Cửa bị khóa rồi."

Hề Dung giật mình.

Ở nhà họ Lục đến cả người làm cũng xem nhẹ Lục Phong, nửa đêm Lục Phong gọi không có ai để ý, nói không chừng lại phải ngủ ở ngoài cửa.

Lúc Hề Dung mới dùng thân phận NPC tiến vào trò chơi, đã từng nghe thấy tiếng Lục Phong kêu đói, rồi dẫn cậu ấy đi ăn, đối xử tốt với cậu ấy, cho nên Lục Phong theo bản năng đến tìm cậu.

Phòng của Hề Dung cách phòng của Lục Phong sáu căn phòng.

Ổ khóa cao, quả thật là đã bị khóa.

Người giúp việc ở lầu một, Hề Dung đi xuống lầu tìm người giúp cậu ấy mở cửa.

"Cảm ơn anh"

Lục Phong nói xong ngoan ngoãn đi vào phòng.

Có vẻ như rất ngoan, khó tưởng tượng ra bộ dạng về sau khi trò chơi sụp đổ cậu ấy cầm dao từ trong bánh ngọt chém người.

Ký hiệu cảnh cáo trên giao diện trong không trung đã lặp lại vài lần, ngày hôm sau khi cậu cùng Lục Phong đi xuống lầu ăn sáng, cảnh cáo đã được viết rõ ràng.

[Hành động kỳ lạ của NPC, hệ thống cảnh cáo hành động kỳ lạ của NPC]

Giống như đang kháng nghị thái độ của Hề Dung với nam chính.

Nhưng nếu như dựa theo phát triển vốn có, kết cục của cậu sẽ rất thê thảm.

Cậu không thể làm vậy.

Huống hồ Hề Dung không phải là NPC trong trò chơi này.

Có thể đi ra đó.

Ở thế giới thực tế cơ thể cậu đang ngâm trong cabin dinh dưỡng, cậu không thể ở đây quá lâu, tối qua cậu đã tìm ra cách để thoát ra, nếu không có gì bất ngờ cậu có thể đi trong tối nay.

Bây giờ chỉ là cách đối xử bình thường với trẻ con mà thôi.

Huống hồ cậu ấy còn giống với bản chibi mình làm như vậy.

Buổi tối khi Lục Phong tan học về nhà cảnh cáo đã tích lũy đến tình trạng quá tải, Hề Dung có cảm giác bất an, số hiệu đã sắp xếp từ tối qua đã có tác dụng, cổng đăng xuất đã mở, không lâu sau cậu có thể đăng xuất khỏi trò chơi.

"Hẹn gặp lại A Phong."

Cậu nhìn không được chạm vào tóc của Lục Phong phiên bản chibi, nếu không phải chạm vào da thì không sao.

Đóng cửa lại, toàn bộ không gian đều dày đặc số hiệu, cổng đăng xuất đã mở hoàn toàn.

[Cảnh báo! Có số liệu khác thường chạy khỏi cổng đăng xuất! Niêm phong! Niêm phong!]

Sao lại như vậy?

[Tập trung xóa bỏ tất cả số liệu khác thường!]

Không thể nào có lỗi chứ?

[Lập tức đóng toàn bộ cổng!]

Hề Dung còn chưa kịp phản ứng, cảm thấy choáng váng, toàn bộ thế giới đều là ký hiệu cảnh cáo đỏ tươi, dường như ngay cả không gian cũng nóng lên.

Thế giới dần dần tối đi, cuối cùng Hề Dung cũng ngất đi.

Không biết qua bao lâu, hình như nửa tỉnh nửa mê, cậu nghe thấy âm thanh điện tử lạnh băng phát ra ở bên cạnh tai.

[Hệ thống Alpha thời kỳ đầu phục vụ ngài ---]

[Đang quét số liệu cơ thể người chơi.]

[Xẹt ... xẹt ... xẹt! Số liệu khác thường, hệ thống Alpha đã khoá NPC khác thường]

[Hoan nghênh đến với trò chơi người thật vô cùng kinh dị phó bản vườn trường (Gạch bỏ) ... Hoan nghênh đến với phó bản vườn trường [Trường trung học Minh Đức] --- ]

[Đang tải cốt truyện cho ký chủ --- ]