Chương 2: Thăm dò quỷ phòng bí ẩn

Sinh nhật cô là ngày giỗ của mẹ, cho tới bây giờ không có nghi thức gì, bà ngoại Phương không kiêng kị, nên tế bái thì tế bái, cho dù không chúc mừng sinh nhật Ninh Tri cũng sẽ nhớ rõ ngày này hàng năm nấu cho cô một bát mì trường thọ.

Hàng năm nếu không phải bà ngoại Phương nhắc tới, Ninh Tri căn bản đã quên còn có chuyện này.

Bà ngoại Phương nói: “Ngày kia là chủ nhật, mấy ngày hôm trước bà còn mơ thấy mẹ con.”

“Ngày mai chúng ta về quê, con đi thắp cho mẹ con một nén nhang, tối ngày kia trở về bà nấu mì trường thọ cho con ăn.”

Khi Ninh Bội Sanh qua đời mới hơn hai mươi tuổi, sau này được chôn cất ở sau núi quê nhà.

Ninh Tri nhanh chóng đồng ý.

“Vậy tối nay con ít chơi game một chút, đừng thức quá muộn, sáng mai bà gọi con.”

“Con biết rồi.”

Biết ngày hôm sau phải lái xe về quê, Ninh Tri ngoan ngoãn đồng ý.

Căn cứ vào nguyên tắc nhiều không áp thân, lúc ở trường học những kỹ năng có thể học cô đều học, lái xe tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Sự nghiệp phát sóng trực tiếp của Ninh Tri có chút thành tích đã góp chút tiền gửi ngân hàng, để tiện hơn đi bộ, sau khi trở về thị trấn thì mua một chiếc xe cũ, tự mình lái xe về quê hơn mười mấy phút là đến.

Mục tiêu tiếp theo của cô là muốn mua một căn nhà ở thành phố, nhưng mà vẫn còn hơi thiếu một chút.

Sau khi cơm nước thu dọn xong thì trở về phòng, Ninh Tri tiếp tục công việc trước đây của mình, làm video hướng dẫn phá đảo một trò chơi kinh dị mới ra.

Đây là hạng mục hợp tác với công ty trò chơi, là một trong những phương thức quảng bá cho trò chơi, có thu thù lao.

Bây giờ Ninh Tri không chỉ chuyên tâm phát sóng trực tiếp mà còn có thể chơi một ít trò chơi sau đó làm video kiểm tra đánh giá, những lợi ích như này cũng đủ để cho cô và bà ngoại sống rất nhàn.

Nhưng vì mua nhà, Ninh Tri vẫn còn rất cố gắng kiếm tiền.

Cô toàn tâm toàn ý làm video không chú ý thời gian trôi qua, khi điện thoại di động đặt ở một bên đột ngột “Đinh” một tiếng.

Ninh Tri liếc mắt một cái, trên cửa sổ màn hình khoá hiển thị một tin nhắn.

“Trò chơi đã cài đặt xong, có muốn tiến vào hay không?”

Ninh Tri đắm chìm trong cắt nối biên tập video hoảng hốt một giây, theo bản năng tưởng là trò chơi mình đã hẹn trước đó, lúc này chưa đăng nhập tự đã động tải xuống từ cửa hàng ứng dụng.

Có khi là cô thích, có khi được bên hợp tác yêu cầu.

Bây giờ thị trường game cạnh tranh kịch liệt, người chơi cao tay kéo tới ùn ùn không dứt, các phương diện thể nghiệm không kém so với game PC hoặc là máy chủ trò chơi.

Ninh Tri nhìn đồng hồ, vừa hơn 9 giờ tối.

Cô lưu video đã cắt nối biên tập xong tắt máy tính đi tắm rửa, rất nhanh trở lại cầm điện thoại di động đi về phía giường bên kia, dự định chơi hai ván game mới tải xuống sau đó đi ngủ.

Lót cái gối ôm sau lưng, Ninh Tri thoải mái tựa đầu vào giường mở trò chơi mới tải xuống.

Icon trò chơi khung vuông lót nền màu đen, mặt trên dùng màu đỏ sẫm giống như máu, viết một chữ “Trốn” xiêu xiêu vẹo vẹo, bên dưới biểu tượng là tên của trò chơi... Vô Hạn Trốn Thoát.

Nhưng cô không nghĩ nhiều, nhấc ngón tay cái bấm vào.