Chương 4: Sữa và Kẹo Đào

Bản tóm tắt:

Giành chiến thắng bất ngờ.

- -------------------------------------

Chờ món canh gà vàng óng chuẩn bị xong, Ôn Khách Hành chọn ra hai chiếc chân gà đẹp nhất, mềm nhất rồi bày ra, cùng với một bát canh lớn, hắn nhúng hai loại rau xanh nhỏ vừa mới chiên vào rồi bọc trong vải trắng. Đặt vào hộp thức ăn, sữa và kẹo đào đã chuẩn bị xong, Ôn Khách Hành cũng đổ đầy một bát, còn lại đặt lên bếp, đun nhỏ lửa từ từ.

Chu Tử Thư còn đang ngủ, buổi sáng Tử Thư đã bị làm đến hai lần, xương cốt rã rời, nhưng bản năng động dục vẫn còn đó, Ôn Khách Hành ngồi ở mép giường, liền dựa thẳng về phía bên kia. Ôn Khách Hành tựa đầu vào một bên, nằm trên đùi A Nhứ, mũi nhăn lại như đang ngửi thứ gì đó, cổ họng khẽ hừ một tiếng, rất bất mãn, đuôi quẫy lên trên, Ôn Khách Hành cẩn thận nhìn Chu Tử Thư, liền thả ra chiếc đuôi đỏ của mình móc vào cái đuôi trắng xinh đẹp, nhưng mấy lần móc không được nên nó quấn quanh cổ tay Chu Tử Thư.

Chu Tử Thư tu luyện kiếm pháp nhiều năm, màu da cũng không đen, cổ tay phải anh hiện tại đang đặt trên đuôi Ôn Khách Hành, mềm mại trắng nõn, giống như sương tuyết, có viền đỏ lông cáo, Tử Thư có cơ bắp lạnh băng hay xương ngọc cũng không thành vấn đề.

Nhìn vậy, Ôn Khách Hành thấy hơi khó thở, chỉ muốn biến thành một con cáo, cõng con cáo trắng to lớn đến hồ suối nước nóng sau núi để làm việc mà một con cáo nên làm vào mùa xuân.

Chu Tử Thư lúc này mới mở mắt ra, nhìn thấy chiếc đuôi đỏ nhân cơ hội chạm vào nó vài lần, Ôn Khách Hành biết sư huynh sẽ không lợi dụng cái gì, liền ngồi đó ngoan ngoãn cho sư huynh vuốt ve cái đuôi của mình.

Chu Tử Thư vui vẻ dựa vào đầu giường chờ Ôn Khách Hành đem cơm lên, Ôn Khách Hành trước tiên bưng canh gà đặt lên một tấm vải trắng rồi bảo Chu Tử Thư nếm thử, Chu Tử Thư cũng không vội nếm thử. Anh giúp Ôn Khách Hành chỉnh lại phần tóc mái có lẽ do bận rộn nấu ăn trong bếp, nên trước mặt Ôn Khách Hành có vài sợi tóc vương vãi, những cử chỉ này cũng đủ khiến Ôn Khách Hành cay sống mũi, rất muốn khóc nấc lên.

Súp gà quả thực rất ngon, nhưng Chu Tử Thư uống sữa lại thỉnh thoảng lại nhìn Ôn Khách Hành đôi mắt tối sầm đến mức cuối cùng Ôn Khách Hành bối rối hỏi Chu Tử Thư:

" Có chuyện gì không sư huynh, mặt đệ dính gì sao?"

"Trông đệ rất ổn phải không?" Chu Tử Thư nói.

Câu nói này làm Ôn Khách Hành đỏ mặt, dùng đuôi móc Chu Tử Thư, lần này Chu Tử Thư không trốn tránh, hai cái đuôi quấn vào nhau, Ôn Khách Hành vừa mới đặt bát canh lên đầu giường, Chu Tử Thư dùng sức đẩy, Ôn Khách Hành ngã vào vòng tay của Chu Tử Thư, để lộ hai cái tai đỏ bừng.

"Huynh chạm vào nó đi, A Nhứ, huynh có thể giúp đệ sờ lỗ tai của đệ được không?" Chu Tử Thư cánh tay giản ra, ngực thì nhạy cảm, Ôn Khách Hành nhân cơ hội làm nũng, đem mặt lăn vào ngực Chu Tử Thư, còn Chu Tử Thư thì thở dốc.

"Nếu huynh không chạm vào nó, không ai biết huynh có ý đồ gì." Chu Tử Thư vòng tay ôm lấy cổ Ôn Khách Hành, Ôn Khách Hành rất mạnh, nếu thật sự hắn động dục, Chu Tử Thư chính là người đau khổ. "Huynh bảo huynh ôm đệ?"

"Không sao đâu, có lẽ huynh đã ngủ với đệ cả mùa đông rồi, cũng quen rồi nên khi thức dậy bên cạnh không có ai mà đệ cũng không nên chưa thể quen cho lắm."

Chu Tử Thư chỉ là ngẫu nhiên tìm ra nguyên nhân, anh lạnh lùng nói, vào mùa đông có đắp chăn cũng không thấy thoải mái bao nhiêu, thường xuyên tỉnh dậy trong hình dạng ban đầu, ôm đuôi ngủ trong tay. Sư huynh thật ra rất ấm áp, thích nằm trên giường của mình, Chu Tử Thư đắp chăn, ôm rất thoải mái nên Ôn Khách Hành buông anh ấy ra.

Bất quá Ôn Khách Hành biết, có lẽ là bởi vì Chu Tử Thư động dục muộn, mãnh liệt nên mới gắn bó với hắn như vậy, ánh mắt vốn là cực kỳ lạnh lùng, trong đó không có gì, nhưng khi đan xen lại tràn ngập du͙© vọиɠ.

Sữa hầm đào không thêm nhiều đường, Chu Tử Thư bảo Ôn Khách Hành lần sau cho thêm đường, không phải là không ăn được đồ ngọt, canh ngọt phải giống như chè ngọt, Ôn Khách Hành cười đáp lại, cúi đầu xuống, cái cổ nhìn có vẻ ngoan ngoãn, dễ bắt nạt, Chu Tử Thư nói làm sao mà cứ như ra vẻ nương tử yếu đuối.

Ôn Khách Hành ngơ ngát la lên một tiếng " Chu Tướng Công", Chu Tử Thư nghe vậy cũng sửng sốt, tại sao giữa giường lại hét lên cái danh hiệu này chứ?

"Huynh và đệ hiện tại không phải ở trên giường sao?" Ôn Khách Hành trả lời, Chu Tử Thư ôm lấy gáy hắn.

Hai hồ ly nghỉ ngơi nửa giờ, Chu Tử Thư nhìn Ôn Khách Hành một cách khao khát, nhìn thấy vẻ mặt muốn mà không muốn nói của sư huynh, Ôn Khách Hành tiến tới cởϊ áσ ngoài của sư huynh, ôm Chu Tử Thư vào lòng. đưa tay lên dùng môi và lưỡi đùa giỡn trên ngực chàng.

Chu Tử Thư nhờ hắn lấy bao kiếm lại đây.

"Sư huynh, ngươi nhất định phải dùng cái này dạy dỗ sư đệ sao?" Ôn Khách Hành có chút kinh ngạc.

"Thì sao?" Chu Tử Thư nhướng mày, hai tay bận rộn vỗ vỗ mông sư đệ. Tử Thư trước đây đối xử với Tần Cửu Tiêu và những đệ tử cấp dưới khác rất khắc nghiệt, ai vi phạm nội quy của Tứ Qúy Sơn Trang sẽ phải chịu trừng phạt, lỗi lầm như thế này của Ôn Khách Hành không chỉ là lỗi nhỏ, thành thật mà nói, nếu hắn muốn tranh luận, hắn sẽ bị trục xuất khỏi Tứ Qúy Sơn Trang

"Sư huynh... bây giờ cũng là bao kiếm của ta..." Ôn Khách Hành ghé vào tai Chu Tử Thư, hôn lên dái tai Chu Tử Thư.

Chu Tử Thư rất khó chịu với lời nói của hắn, đứng dậy đi tìm bao kiếm mà Ôn Khách Hành để trên bàn, cầm bao kiếm quay lại, cởϊ qυầи lót của Ôn Khách Hành, yêu cầu hắn nửa quỳ xuống, nhẹ nhàng dùng bao kiếm cù vào hông.

Ôn Khách Hành lúc này mặt hướng về phía vạt áo của Chu Tử Thư, Chu Tử Thư đã cởϊ qυầи áo của hắn, tùy ý quấn áo khoác giữa và quần áo nhỏ quanh eo, anh bảo Ôn Khách Hành chơi đùa với núʍ ѵú của mình, nhưng lại dùng bao kiếm đánh vô mục đích, Ôn Khách Hành chạm vào mông không có chút nào nặng nề, trên mông Ôn Khách Hành để lại một chuỗi vết hồng. Ôn Khách Hành bắt đầu ngậm vυ", mυ"ŧ mạnh, đây cũng là một loại kɧoáı ©ảʍ hiếm thấy.

Trong phòng tràn ngập tiếng thở dốc, Ôn Khách Hành nếm thử khắp bộ ngực của Chu Tử Thư, dùng tay xoa xoa, ngẩng đầu hỏi sư huynh có thấy thoải mái không, vốn dĩ hắn muốn giúp Chu Tử Thư "thổi kèn", nhưng không ngờ sư huynh tự vuốt ve chúng hai lần rồi bị bắn vào tay.

Ôn Khách Hành cúi xuống liếʍ sạch phần thân dưới của Chu Tử Thư, sau đó liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ lòng bàn tay hướng lên trên cho Chu Tử Thư nhìn, tư thế dâʍ đãиɠ và nịnh nọt, Chu Tử Thư ném bao kiếm đi, quay người nói: "Đệ muốn vào, trực tiếp luôn sao? " có phải đó là những gì đệ muốn từ những hành động này?"

"Tiểu Sư đệ của đệ rất thích huynh, muốn làm cho tiểu sư đệ vui vẻ." Ôn Khách Hành bế Chu Tử Thư lên, chậm rãi đặt anh vào tư thế ôm bên cạnh trước đó. Thân trên của Chu Tử Thư nằm trong vòng tay Ôn Khách Hành, Ôn Khách Hành chỉ cần nghiêng người về phía trước là được. Khẽ nếm thử hai điểm hoa anh đào đỏ rực trên ngực,Hắn không dám làm quá mạnh nên từ từ nhét dương v*t cứng ngắc kia vào, thỉnh thoảng mυ"ŧ và hôn đầu v* của A Nhứ.

Sau phần dạo đầu chầm chậm đâm vào trong, vẻ mặt Chu Tử Thư càng trở nên ngoan ngoãn và dâʍ đãиɠ hơn, nhìn thấy A Nhứ như vậy, Ôn Khách Hành nham hiểm, nhấc chân Chu Tử Thư lên, từ phía sau đâm vào, cái đuôi to của Chu Tử Thư căng cứng ở giữa hai người. Trong 2 người họ, A Nhứ bỗng nhiên cực kỳ linh hoạt, anh dùng tay ôm cổ Ôn Khách Hành, uốn cong eo và đuôi lủng lẳng trên cơ bụng của Ôn Khách Hành.

Ôn Khách Hành ôm hai chân Chu Tử Thư chậm rãi đứng dậy, tư thế này khiến hắn không tiện di chuyển, bước đi chậm rãi, Chu Tử Thư khẽ thở dốc, thỉnh thoảng cọ xát vào chỗ nhạy cảm sẽ kêu lên một tiếng, Chu Tử Thư vẫn chưa quen. Khi Ôn Khách Hành ngay lập tức chọc vào dương v*t đang tê cứng của mình, anh chỉ bằng lòng để Ôn Khách Hành chọc vào phần thịt mềm gần đó một góc để giảm bớt kí©h thí©ɧ, tránh cho A Nhứ mất bình tĩnh.

"Sư huynh, một bao kiếm tốt như vậy nhất định phải hợp với một thanh kiếm tốt." Ôn Khách Hành di chuyển phần thân dưới của mình nhiều hơn một chút, khi đâm vào tạo ra một tiếng rêи ɾỉ.

"Kiếm của đệ là gì? Rõ ràng là một con dao găm tẩm thuốc kí©h thí©ɧ." Ngay cả trong vòng tay của Ôn Khách Hành, Chu Tử Thư đã bị cᏂị©Ꮒ vào trạng thái dâʍ đãиɠ, và lời nói của anh không thể tha thứ. Eo Chu Tử Thư khẽ run lên, lỗ sau lần lượt siết chặt, rõ ràng là anh muốn ép ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Ôn Khách Hành mới chịu bỏ cuộc, Ôn Khách Hành cuối cùng cũng nhịn được, ở tư thế này, hắn hung bạo đâm vào Chu Tử Thư, mỗi lần Mỗi lần đâm đều rất hăng hái, Chu Tử Thư cũng không có ý định khống chế cái đuôi, cái đuôi to lớn màu trắng quét ngang qua bụng hắn, gây ra một cơn ngứa ngáy.

Ôn Khách Hành rốt cuộc bị cái đuôi trắng to lớn vờn cho xuất tinh, không buông Chu Tử Thư mà dùng tay xoa xoa gốc đuôi, cái đuôi trắng quấn quanh cẳng tay, Chu Tử Thư rêи ɾỉ, run rẩy xuất tinh, Cả hai cùng ngã xuống giường. Dọc đường, Chu Tử Thư đè Ôn Khách Hành xuống, dùng lực hôn vào môi và lưỡi của hắn, trong lúc hôn, anh thở hổn hển nói rằng sư đệ mình lừa dối như vậy là không tốt, có thể không? Chẳng lẽ trong lúc thi đấu võ thuật, Ôn Khách Hành cũng nghĩ ra những phương pháp kém cỏi này?

"Chiến thắng bất ngờ." Ôn Khách Hành không hề hoảng sợ khi bị ép, hắn dang hai chân của Chu Tử Thư rồi lại nhét dương v*t vào, không xuyên tới cuối cùng, mỗi lần nhét vào đều là để mài thịt mềm trong lỗ.

Lỗ sau của Tử Thư siết chặt lại, chỉ khiến thân càng thêm tê dại, không nhịn được kêu lên, không lâu sau, Ôn Khách Hành đỉnh tới điểm sau một lần, eo Chu Tử Thư run lên, Ôn Khách Hành phải đỡ lấy mới ngăn anh không ngã vào chăn, điểm sau không giữ được dương v*t chút nào, anh ôm Ôn Khách Hành lăn nửa vòng, khiến Ôn Khách Hành tiến sâu hơn, tiếng rêи ɾỉ phát ra khiến Ôn Khách Hành cảm thấy càng hung hăng hơn.

Dù vậy, Chu Tử Thư cũng không cầu xin sự thương xót, Ôn Khách Hành nghĩ rằng một ngày nào đó hắn sẽ cᏂị©Ꮒ A Nhứ cho đến khi anh ta hét lên, nhưng hắn lại bị phân tâm và bị cái lỗ nhỏ ấy hút mạnh vào, rồi hắn xuất tinh trực tiếp tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoàn toàn phóng thẳng vào trong cơ thể A Nhứ, khiến sư huynh co giật đôi chút rồi lại lim dim, không muốn cử động.

Hai con cáo nằm thành một đống hơn mười lăm phút, cuối cùng Ôn Khách Hành đứng dậy, mặc quần áo, đi lấy nước nóng rồi quay lại tắm cho sư huynh, hắn nghĩ nhất định phải bế A Nhứ vào trong.

Thật sự muốn làm A Nhứ ở nơi Hoang dã một lần. Quá khó để thực sự có thể dục tử dục tiên cùng sư huynh trên giường.

- --- Còn Tiếp-----

Tui đã trở lại rồi đây, dạo này bệnh nặng thêm nên 1 chương edit thành 2-3 ngày mới xong.

Nhưng mà tui đã đi khám đúng lại chỗ khác OK hơn, nên giờ đang tích cực điều trị, mong mau khỏe nhanh hơn.

Mọi người típ tục ủng hộ tui nhe, love You...