Chương 2: Canh Gà

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bàn tay đang nắm cổ tay Chu Tử Thư của Ôn Khách Hành duỗi ra phía trước, hai tay đan vào các ngón tay của Chu Tử Thư, ngẫu nhiên hôn lên mặt và cổ Chu Tử Thư.

"Đệ có tài đấy." Chu Tử Thư bị hôn rất vui vẻ, nhưng cậu lại xấu tính, rất không tha thứ.

"Đúng vậy, trong phòng đệ có một bộ sưu tập tất cả sách vẽ về đoạn tụ (1) đang làʍ t̠ìиɦ ở Côn Châu. Làm sao đệ có thể ở trong phòng xem sách vẽ khi đang thủ da^ʍ? Tất cả những gì đệ nghĩ đến là sư huynh A Nhứ."

Mỗi ngày đều phải đối mặt. Gọi là sư đệ, chúng ta nên làm thế nào? Ôn Khách Hành nhanh chóng thừa nhận, trượt một tay xuống xuyên qua đầu gối Chu Tử Thư, ấn hai chân anh lên, tay còn lại vặn xoắn núʍ ѵú nhỏ của Chu Tử Thư. Dấu mυ"ŧ quầng vυ" vào buổi sáng vẫn còn đó, Chu Tử Thư nhạy cảm đến mức cơ thể run rẩy khi vặn vẹo.

"Quy tắc của đệ ở đâu!" Tử Thư nghiêm giọng nói, nhưng thanh âm lại rất nhẹ nhàng, lọt vào tai Ôn Khách Hành tựa như rất tự nhiên.

Chu Tử Thư muốn dùng đầu gối còn lại đánh Ôn Khách Hành, nhưng khi lỗ hậu được khám phá, Ôn Khách Hành có cơ hội, lao thẳng vào trong, cái hố ướt trơn trơn, sáng sớm anh đã tự làm một lần bây giờ hắn lại có thể Miễn cưỡng đưa cự vật vào mà không dùng ngón tay khai phá, vật to lớn của Ôn Khách Hành không thể chạm tới tâm lỗ, bị kẹt giữa chừng, bị Chu Tử Thư hút chặt, không thể động đậy, tiến về phía trước rất khó khăn, nhưng Khách Hành không rút nó ra được.

"Kỹ năng dùng eo của sư huynh thực sự... cực kỳ hiếm thấy. Chẳng trách sư phụ luôn nói rằng kỹ năng thắt lưng của sư huynh tốt hơn nhiều so với các đệ tử khác."

Lời nói của Ôn Khách Hành là muốn làm cho Chu Tử Thư xấu hổ, quả nhiên, trong lúc Chu Tử Thư đang choáng váng và thả lỏng, cậu dùng sức đẩy mạnh vào giữa huyệt, hai đòn nặng nề khiến chân Chu Tử Thư mềm đi không ít,

"Được rồi A Nhứ, Huynh thấy thoải mái không? Nếu thấy thoải mái thì hét lên đi. Sáng nay Cửu Tiêu hỏi đệ, hắn nói sư huynh dạy đệ một chiêu thức võ trong phòng, rồi bắt đầu đánh nhau với đệ. Tại sao còn có tiếng la hét."

Cậu hỏi, nhưng động tác của phần thân dưới vẫn không dừng lại, "Sư huynh, huynh thích thi đấu như thế này với các sư đệ của mình à? Thi đấu bây giờ hay buổi sáng tốt hơn?"

Chu Tử Thư cũng vui vẻ được cự vật lớn thâm nhập, nhưng anh hận Ôn Khách Hành vì luôn ấn vào phần đau nhức tê dại của lỗ huyệt, da thịt mềm mại trong lỗ không thể thỏa mãn, hơn nữa còn xấu hổ và tức giận trước những câu hỏi của Ôn Khách Hành.

Chu Tử Thư lén lút vận nội lực, một tay hắn nhanh như chớp nhéo vào gốc đuôi con cáo đỏ, siết chặt ngón cái và ngón trỏ thành vòng rồi bắt đầu kéo lên kéo xuống, Chu Tử Thư di chuyển thật nhanh và thủ đoạn hơn, Ôn Khách Hành bị Chu Tử Thư đυ.ng chạm như thế, cự vật dường như muốn rút ra khỏi lỗ huyệt.

Nhưng Ôn Khách Hành không có rút ra mà lại cúi xuống hôn lên môi Chu Tử Thư, hỏi hắn làm sao có thể giữ lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cái lỗ của sư huynh, để sư huynh mang thai một con cáo con trong bụng. Chu Tử Thư đá Ôn Khách Hành không thương tiếc, chỉ cần nói thêm một lời nữa là cút ra khỏi đây, Huynh là nam tử hán ak.

Ôn Khách Hành rút toàn bộ dương v*t của mình vào trong lỗ nhỏ phía dưới, rồi lại rút ra, tay cầm dương v*t đỉnh nhẹ vào mép hậu huyệt của Chu Tử Thư, thỉnh thoảng qυყ đầυ chìm vào bên trong cái lỗ nhỏ xinh, hắn phát hiện ra nơi đó của sư huynh cũng rất thú vị, Ôn Khách Hành bắt đầu nhấp vào trong lúc thì chỉ chạm phía ngoài lúc thì nhấp một ít vào trong rồi lại rút dương v*t ra, cho đến khi lỗ sau của Chu Tử Thư khát nước vặn xoắn, mới nhét thêm một lượng nhỏ vào rồi nói:

"A Nhứ, huynh mυ"ŧ đi, em cho vào ngay đây."

Chu Tử Thư dùng lực lớn siết chặt lỗ nhỏ, thịt trong lỗ nhỏ giọt ướt đẫm, Ôn Khách Hành suýt trượt ra ngoài vì bị kẹp, hắn nhân cơ hội dùng sức dùng lực đảy dương v*t vào tận trong cùng, không những đâm sâu, Chu Tử Thư cũng bóp chặt hơn, hút dương v*t vào tận bên trong, Ôn Khách Hành cảm thấy sướиɠ đến da đầu tê dại một lúc, hít một hơi thật mạnh vào xương quai xanh của Chu Tử Thư, vừa hôn vừa mυ"ŧ, chẳng bao lâu sau, những vết đỏ nhỏ như ẩn hiện xung quanh xương quai xanh, làm Chu Tử Thư càng thêm kinh diễm, càng nhìn càng mê.

"Đệ xuống chút đi, cũng muốn phía dưới nữa." Chu Tử Thư đẩy cậu, giọng nói dịu dàng hơn rất nhiều, Ôn Khách Hành đi theo đến núʍ ѵú của sư huynh, đầu tiên là hôn, sau đó dùng môi và lưỡi bao phủ, dùng môi kẹp núʍ ѵú, và dùng đầu lưỡi liếʍ và mυ"ŧ thật mạnh.

Khách Hành mυ"ŧ ra rồi lại ngậm như thế, Chu Tử Thư phát ra một tiếng thở dốc như muốn khóc, phía dưới không ngừng bóp mυ"ŧ, dùng chân nâng người cố đẩy dương v*t của Ôn Khách Hành vào trong cơ thể mình, như thể muốn kẹp hết cái dương v*t to bự ấy. Khách Hành nhấp nhanh, đẩy hết dương v*t vào rất sâu và những cú thúc mãnh liệt vào ngay giúa cái lỗ đày nước ấy Chu Tử Thư như thể rất muốn Ôn Khách Hành trực tiếp bắn hết vào bên trong.

Ôn Khách Hành đổi sang ngực còn lại, tiếp tục bú, Chu Tử Thư không khỏi rên lên một tiếng, trở nên dịu dàng trìu mến hơn trước.

"Sư đệ, bú lại đi..." Giọng nói của anh nhẹ nhàng có chút khàn khàn, nhưng Tử Thư lại ôm đầu Ôn Khách Hành, ấn vào trước ngực mình, ngón tay luồn vào tóc Ôn Khách Hành, khiến búi tóc của hắn trở thành một búi tóc lộn xộn.,

"Nơi này thực sự... thoải mái quá."

Tử Thư vốn quen với việc nghiêm khắc và kỷ luật, không thể nói ra những lời tục tĩu, một câu như vậy khiến anh ngay cả có đôi tai cáo trắng trên mặt cũng phải đỏ mặt, nhìn thấy biểu tình của Chu Tử Thư, Ôn Khách Hành ánh mắt phát điên, hắn rút thân dưới của mình ra. Chậm rãi nhưng sau đó lại gấp gáp đẩy vào, hắn không ngừng dùng môi và lưỡi mυ"ŧ khắp nơi, Chu Tử Thư bị mυ"ŧ ngực trái cho đến khi nó sưng lên và dựng đứng trên đầu lưỡi, Chu Tử Thư vô thức đẩy ngực mình về phía hắn. Đưa lên miệng, bị Ôn Khách Hành mυ"ŧ sướиɠ đến mức gọi sư đệ, mỗi câu gọi sư đệ đều khiến trái tim Ôn Khách Hành rung động.

Rõ ràng, tất cả đệ tử cùng thế hệ ở tứ quý Sơn Trang đều là sư đệ của Chu Tử Thư, sư huynh đang gọi hắn, chính là hắn đang cưỡi trên người sư huynh, tư thế hiện tại của sư huynh giống như đang cho con bú vậy...Ôn Khách Hành muốn đổi tư thế khác, không còn ngâm mυ"ŧ vυ" của Chu Tử Thư nữa

Không.

"A Hành...Ta thích A Hành..."

Nghe những lời này, Ôn Khách Hành đột nhiên ngước mắt lên, nhìn thấy ánh mắt Chu Tử Thư đang lơ đãng, trên mặt tràn đầy cảm xúc, huyệt đạo cũng rất nóng, nhưng Tử Thư vẫn mang theo trạng thái lạnh lùng như lần đầu gặp nhau.

"Sư huynh thật sự thích A Hành sao?"Ôn Khách Hành không chút do dự liếʍ núʍ ѵú của Chu Tử Thư, khiến người ta rùng mình. "Sư huynh thích A Hành như thế này à? Huynh có thích mỗi ngày được như A Hành đưa vật nóng ấm này vào lỗ của huynh không?"

"Huynh thích," Chu Tử Thư tự mình vặn vẹo, cúi đầu nhìn Ôn Khách Hành, trong mắt có chút cuồng nhiệt, "Huynh muốn mỗi ngày ở bên A Hành, Huynh thích cầm cái đó của A Hành, huynh giống như bị A Hành ở bên trong vậy... Ấn xuống mà.. đệt..."

Chu Tử Thư nói từ "đệt" rất nhỏ, nhưng tai Ôn Khách Hành tai thính đến mức có thể nghe rõ, vô cùng kinh hãi, sao Chu Tử Thư lại có thể nói bậy bạ như vậy? Nghĩ đến đây, hắn càng thấy tự hào hơn. Cho dù có cᏂị©Ꮒ một cách ngu ngốc thì cũng chính nhờ tài năng phi thường của Ôn Khách Hành mà cậu đã không đọc những bức tranh khiêu da^ʍ một cách vô ích.

Ôn Khách Hành bắt đầu đẩy mạnh, nói nhỏ vào tai Chu Tử Thư như dụ dỗ, khi cậu chạm vào đúng chỗ, hãy rên to hơn, để cậu biết nên đâm vào đâu.

"Tốt A Nhứ, a huynh A Nhứ, A Nhứ.."Cậu rên rĩ rùi hừ mạnh một tiếng, thúc mạnh vào phần thân dưới của sư huynh thêm vài lân và xuất tinh cùng với Chu Tử Thư, sau đó mυ"ŧ vυ" bên phải mà Chu Tử Thư chưa bú ʍúŧ và quan tâm trước đó, khiến anh càng thở mạnh hơn.

Chu Tử Thư khẽ hé môi, thở hổn hển, l*иg ngực không khỏi phập phồng, xương hồ điệp cong lên hơi dùng sức, thân trên thẳng lên, núʍ ѵú áp vào đầu lưỡi Ôn Khách Hành, Ôn Khách Hành dùng đầu nhọn của lưỡi đá vào đầu nhũ hoa, giống như trong màn dạo đầu, giống như dùng dương v*t đỉnh vào hậu huyệt của Chu Tử Thư, Chu Tử Thư phát ra hết âm thanh này đến âm thanh khác, huyệt sau cũng rỉ thêm nước và dịch da^ʍ ra ngoài.

Nhìn thấy sư huynh bị tra tấn như vậy, Ôn Khách Hành cảm thấy mình đã đi quá xa, môi, lưỡi và phần dưới cơ thể chậm rãi rời khỏi cơ thể Chu Tử Thư, nhưng chất nhầy lại bị rút ra thành từng sợi chỉ bạc, mặt hắn có chút nóng lên, cho nên hắn vội vàng chỉnh lại quần áo, đi lấy nước nóng.

Lúc hắn lấy nước trở về, ánh mắt Chu Tử Thư trong trẻo hơn rất nhiều, đang nhìn hắn chằm chằm, tối tăm không đáy, Ôn Khách Hành đi tới bế người lên, đặt vào bồn tắm, nhưng Tử Thư cũng không từ chối. Ôn Khách Hành muốn giúp anh cọ rửa phần thân dưới, cổ tay bị Chu Tử Thư giữ lại.

"Huynh sẽ tự làm việc đó."

"Tϊиɧ ɖϊ©h͙ phải dùng ngón tay moi ra, sợ huynh sẽ bị thương." Ôn Khách Hành vội vàng nói.

Nhưng Chu Tử Thư đứng dậy, chậm rãi xoa xoa một chỗ ở lưng dưới, một lúc sau, một dòng dịch cơ thể trong suốt đυ.c ngầu từ lỗ sau của anh phun ra, Ôn Khách Hành nhịn không được muốn làm lại lần nữa, thò tay vào bắt đầu động. Tử Thư không hề khó chịu vì chất lỏng còn sót lại mà nhìn xuống khuôn mặt của Ôn Khách Hành. Lỗ sau của anh vừa bị cấm dương v*t, lại còn bị cᏂị©Ꮒ mạnh, bây giờ mềm mịn, da thịt mềm mại không còn cảm giác dính vào ngón tay Ôn Khách Hành khi anh mυ"ŧ dương v*t của cậu như lúc nãy..

Ôn Khách Hành nói xong, thấy Chu Tử Thư đang nhìn mình chằm chằm, liền hỏi A nhứ có chuyện gì, Chu Tử Thư không biết mình bị sao vậy, có lẽ sau khi quan hệ còn thiếu một chút dịu dàng nên cúi đầu hôn y. Ôn Khách Hành vuốt má, hài lòng rời đi.

Ôn Khách Hành che mặt cười khúc khích, giúp Chu Tử Thư tắm rửa rồi đi ngủ. Hắn cũng tắm rửa thay quần áo rồi đi vào bếp.

Hay nấu món canh gà cho ông A Nhứ bồi bổ nhỉ?,Nói rồi Ôn Khách Hành vui vẻ xuống bếp bắt đầu nấu món ăn.

- ---- Còn tiếp ------

(1) Đoạn Tụ: ý chỉ những nam nhân chỉ thích và muốn làʍ t̠ìиɦ với nam nhân.Ảnh minh họaHướng Dẫn Sử Dụng Bạch Hồ Sư Huynh - Chương 2: Canh GàEDITOR : Trùi ui, tay nghề edit H của tôi lên thêm 1 bậc rùi mấy cô ưi, kakaka

Chap sau Ôn Khách Hành thực sự nấu canh gà ak. Hấp dẫn lắm. ^^

Sipol chap sau:

Tứ Qúy Sơn Trang lưng dựa vào núi, Ôn Khách Hành thỉnh thoảng lên núi để tìm kiếm dược liệu hoặc nấm tươi, Matsutake là một loại nấm hiếm thấy, ngay cả trong Tứ Qúy Sơn Trang, một nơi bốn mùa hoa nở, hoa thơm cỏ lạ không thiếu thứ gì. Nấm mà Ôn Khách Hành tìm thấy được cắt thành từng lát, phơi khô và đặt trong vải trắng, số nấm này chỉ có nửa cân. Món gà hầm này rất thanh và bổ dưỡng, Ôn Khách Hành đoán rằng nó phù hợp với khẩu vị của A Nhứ.

Cân nhắc khẩu vị của sư huynh, Ôn Khách Hành chọn mười chiếc chân gà lớn, cắt thành từng miếng, chiên trên lửa nhỏ cho đến khi bề mặt tách ra rồi ném vào nồi cùng với xương gà. Tiếng xèo xèo vang lên. Ôn Khách Hành còn cho thêm một thìa rượu hoa quả do chính tay hắn pha vào công đoạn cuối cùng của nồi canh gà, căn bếp rộng lớn của Tứ Qúy Sơn Tràn bây giờ tràn ngập mùi thơm của nồi canh gà.