Chương 14: Củ sen chiên cay

Bản tóm tắt:

Ôn Khách Hành chưa từng nghiên cứu về vấn đề này, hắn chỉ muốn lấy một ít dầu để gội đầu và giúp A Nhứ chải đuôi. Khi sáng sớm hắn tỉnh dậy, hắn mơ hồ nhìn thấy mấy chùm lông ở đuôi bị thắt lại, đây thực sự là lỗi của hắn. Nhưng Polygonum multiflorum sẽ làm lông đen nên không cho A Nhứ dùng, có một số con cáo khi lột xác sẽ rụng lông, nếu đuôi trắng xinh đẹp như vậy mà biến thành đuôi đen...A Nhứ sẽ gϊếŧ chết hắn mất.

****

Ghi chú:

Âm mưu cáo.

****

Văn bản chương

Cao Sùng là một người đã khiến bộ lông cáo của Ôn Khách Hành phải dựng đứng, Ôn Khách Hành theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm từ loại người này - kể từ khi hắn vào Tứ Qúy Sơn Trang và trở thành đệ tử của Tần Hoài Chương, không một con người nào có thể làm được điều này với hắn.

Một cảm giác nguy hiểm.

Mặc dù Cao Sùng nhìn bề ngoài rất tốt bụng, hỏi Chu Tử Thư đây có phải là Ôn Thiếu Hiệp hay không, nhưng Ôn Khách Hành vẫn núp sau lưng sư huynh, mặc dù không quá rõ ràng, nhìn như đi sau sư huynh nửa bước nhưng vẫn cứ ôm chặt trên tay áo của Chu Tử Thư.

Cũng may Chu Tử Thư mặc áo có họa tiết vân sóng tay áo rộng nên Ôn Khách Hành có thứ gì đó để bám vào, nếu anh mặc tay áo hẹp thì có lẽ Ôn Khách Hành sẽ phải túm lấy thắt lưng.

Khách Hành là như vậy, sư huynh Chu Tử Thư chỉ có thể xuyên ống tay áo ôm đệ đệ mình đối phó Cao Sùng: "Thiếu anh hùng không dám làm anh hùng, theo lệnh sư phụ, ta mang cái này đến." Tiểu sư đệ Tử Thư đến Động Đình ngắm nhìn thế giới, cũng nhìn xem con ốc xanh trên đĩa bạc là gì."

"A Tương thường nhắc đến trong nhà có sư huynh đều tốt như vậy, bây giờ nhìn thấy hắn, quả nhiên là một thiếu niên." Cao Sùng dẫn hai người đi về phía tông môn. Nói thật, Chu Tử Thư cũng không nghĩ tới Cao Sùng sẽ ra đón bọn họ, Động Đình phái đệ tử rất nhiều, đều là tiểu bối, gọi Đặng Khoan tới đây hẳn là để cho bọn họ thể diện.

Cao Tiểu Liên và Đặng Khoan đang đợi trong sân, hai người giơ tay ra hiệu, Cao Tiểu Liên gọi anh là Chu sư huynh, Đặng Khoan cũng gọi anh là Chu sư huynh.

Ôn Khách Hành mơ hồ hiểu rằng việc cử Đặng Khoan đến đón bọn họ là phù hợp với quy định, nhưng chắc chắn sẽ đẩy Cao Tiểu Liên vào tình huống xấu hổ, việc Cao Sùng phái nữ chính Cao Tiểu Liên đến đón hai người là không đúng. Về vấn đề này, mặc dù Cao Sùng tự mình đến để lấy lòng Tứ Qúy Sơn Trang nhưng sẽ không gây ra bất kỳ tranh chấp nào.

Hắn không nhịn được quay đầu nhìn sư huynh, Chu Tử Thư vừa lúc nhìn sang, hai hồ ly trao đổi ánh mắt, Chu Tử Thư liếc nhìn sư đệ cảnh cáo, ý bảo hắn đừng hành động thiếu suy nghĩ, sẽ không sao đâu. Nếu bây giờ Cao Sùng không cố ý làm hại người khác, chuyện đó sau này sẽ nói.

Họ ăn trưa cùng với Cao Tiểu Liên, Đặng Khoan và Cố Tương, bọn họ tự mình ngồi ăn chung với nhau, Ôn Khách Hành hỏi Cố Tương ở bên cạnh có loại dầu nào tốt bản thân muốn mua dầu dưỡng tóc, Cố Tương nói có hoa hồng, hoa quế, hoa sen, và hoa chi tử (1) hoặc hà thủ ô(2), những thứ này hắn muốn mấy cái?

"Đưa cho ta mỗi loại một hộp... À, quên hà thủ ô đi."

Ôn Khách Hành chưa từng nghiên cứu về vấn đề này, hắn chỉ muốn lấy một ít dầu để gội đầu và giúp A Nhứ chải đuôi. Khi sáng sớm hắn tỉnh dậy, hắn mơ hồ nhìn thấy mấy chùm lông ở đuôi bị thắt lại, đây thực sự là lỗi của hắn. Nhưng Polygonum multiflorum (3) sẽ làm lông đen nên không cho A Nhứ dùng, có một số con cáo khi trưởng thành sẽ rụng lông, nếu đuôi trắng xinh đẹp như vậy mà biến thành đuôi đen...A Nhứ sẽ gϊếŧ chết hắn mất.

Cố Tương dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Ôn Khách Hành, nói: "Anh ơi, em thực sự mong anh trưởng thành hơn như Chu sư huynh, đừng cho rằng mọi chuyện cũng giống như nhau."

"Vậy ta cũng hy vọng muội có thể trở nên giống như Cao Tiểu Liên, có thể hay không?" Ôn Khách Hành nhẹ nhàng dùng khuỷu tay huých Cố Tương, dặn dò nàng ăn uống ngon miệng, người nào đó lại nhìn qua.

Chu Tử Thư tai rất thính, nghe thấy hai anh em cãi nhau đã lâu không gặp, gần như bật cười thành tiếng, Cao Tiểu Liên liền hỏi Chu Tử Thu chuyện gì làm anh vui như vậy.

"Món củ sen làm ở Nhạc Dương thật tuyệt vời." Chu Tử Thư trả lời: "Tử Thư thích ăn cay. Món củ sen cắt lát này nhìn thì có vẻ giống như một công thức đơn giản, nhưng nó rất khác với Côn Châu. Vị cay có hai hoặc ba điểm khác biệt." Nhưng Tử Thư lại cho rằng đầu bếp nhà Cao Tiểu Liên thật sự rất xuất sắc, có thể nấu những món ăn đơn giản ngon đến mức này.

Ôn Khách Hành không phục, gấp một miếng trong phần ăn của mình, suýt chút nữa bị vị cay làm sặc chết, nhanh chóng uống một ngụm lớn nước lạnh.

Chu Tử Thư từ trước đến nay đang quan sát động tác của Ôn Khách Hành bằng tầm nhìn ngoại vi, nhìn thấy lại càng muốn cười.

Cố Tương buông đũa xuống, dùng tay phải ôm mặt, cô cảm thấy anh trai mình trông có vẻ thảm quá.

Ăn tối xong, Chu Tử Thư cùng Đặng Khoan đi ra phòng khách trước, Ôn Khách Hành đi cùng Cố Tương lấy dầu dưỡng tóc, Cố Tương thấy anh trai mình cuối cùng cũng không còn bám lấy Chu Tử Thư nữa, liền hỏi Ôn Khách Hành đang nghĩ cái gì.

Ôn Khách Hành ngồi trên chiếc ghế mềm thêu Cố Tương làm, buông đuôi ra sau vẫy vẫy.

"Ta có thể nghĩ gì đây? Sư huynh Tử Thư của muội không ngại ta làm điều này."

"Tần lão gia không biết chuyện này phải không?" Cố Tương che mặt, ca ca của nàng, một nam nhân yêu nghiệt, thật đúng là bắt cóc được thiếu gia của Tứ Qúy Sơn Trang.

"Chúng ta không có ý định để cho sư phụ biết," Ôn Khách Hành gom hết sương hoa Cố Tương mang vào trong lòng, "Ta ngửi thấy mùi thơm trên tóc muội là hoa lan, cho ta nửa bình hoa lan."

Cố Tương tức giận đến mức hỏi Ôn Khách Hành rằng liệu hắn ta có đến Động Tình để cướp người không.

Cố Tương có những mức độ hiểu biết khác nhau về việc anh trai cô là đoạn tụ, người khác có thể chỉ nghĩ anh trai cô là người đồng tính, thực tế Cố Tương lại nghĩ anh trai mình chính là Hồ Ly Tinh. Cô không bao giờ ngờ rằng Ôn Khách Hành lại có thể bẻ gãy nam nhân khó nhất của Tứ Qúy Sơn Trang chỉ bằng một tay. Chu Tử Thư rất nổi tiếng trong giang hồ, là một thiếu niên nổi tiếng với kỹ năng nhẹ nhàng và "đến rồi đi không dấu vết".

Cố Tương vốn muốn hỏi anh trai cô tại sao lại mê mẩn sư huynh như vậy, nhưng Chu Tử Thư đã đi tới, vì giữ lễ nên không thể vào được nên nhờ người hầu báo trước cửa.

Lúc Ôn Khách Hành ôm một bó dầu tóc vui vẻ đi ra ngoài, đuôi cáo lóe lên trước mắt Cố Tương rồi biến mất, Cố Tương không hiểu sao hai người chạm mắt có thể nhìn thấy nhau, Chu Tử Thư sao có thể như vậy? Chu sư huynh cũng không thể tách rời anh trai mình ra được hay sao?

Cao Sùng chuẩn bị cho hai huynh đệ một phòng riêng có hai chiếc giường, Ôn Khách Hành để các loại dầu dưỡng tóc trước gương trang điểm, vặn từng lọ ra và ngửi.

Hoa hồng có vị cay nồng, không bằng hoa hồng của Tứ quý sơn trang, hoa quế cũng được, hoa sen không trong và xanh, có chút mùi phấn, cũng không biết trộn lẫn với thứ gì. Chu Tử Thư tới xem sư đệ đang làm gì, nhưng dưới mũi hắn lại nhét một cái bình nhỏ.

"Mùi hoa lan này cũng được, nhưng A Tương chỉ sẵn lòng chia sẻ với đệ bấy nhiêu thôi."

Chu Tử Thư có mái tóc đen bồng bềnh, hiển nhiên là loại dầu bóng tóc mà Ôn Khách Hành làm ra không dùng vào việc này, anh nghĩ nghĩ, ngồi nghiêng người trên đùi Ôn Khách Hành, thò đuôi ra, yêu cầu Ôn Khách Hành cầm lấy, dùng lược gỗ với phần răng lược dày để chải.

Ôn Khách Hành vừa giúp sư huynh chăm sóc cái đuôi của mình vừa nhỏ giọng nói rằng hắn sẽ tìm ra công thức của loại dầu dưỡng tóc này, lát nữa hắn sẽ thử với hoa mai và hoa mẫu đơn trong biệt viện, đáng tiếc hoa đào đáng lẽ phải có, nhưng nó lại rụng dần, nếu không hắn cũng sẽ thử hoa đào.

Chu Tử Thư vừa nghe Đào Hoa liền nhớ tới việc mình làm lần trước, trực tiếp nói có gì phải bận tâm, chỉ cần lòng trắng trứng là được, bình thường khi nấu lòng đỏ trứng thì chỉ cần tách lòng đỏ sống ra rồi nấu chín là được. Còn lòng trắng trứng giữ lại cho mình Dưỡng ẩm cho tóc và đuôi.

"Thật kỳ quái." Ôn Khách Hành thở dài.

"Sau khi thoa phải rửa sạch, nếu không nhiệt sẽ bốc hơi thành thứ gì đó, Huynh thử tự suy nghĩ đi." Chu Tử Thư lấy đuôi vỗ vào đùi Ôn Khách Hành,

"Đệ thoa nhiều quá, thả đuôi ra, ta sẽ thoa cho đệ một ít."

Ngày đầu tiên khi hai con hồ ly đến Đông Đình, chúng nó chơi đùa trong phòng cho đến khi bên ngoài treo đèn l*иg lên cao.

- -- Còn Tiếp ---

Note:

(1) Hoa Chi Tử - Hoa Lài Tây:

Gardenia là các loại cây thường xanh dạng cây bụi và các cây thân gỗ nhỏ cao từ 1–15 m. Lá của chúng mọc đối hay thành vòng của 3 đến 4 lá, dài từ 5–50 cm và rộng từ 3–25 cm, có màu lục thẫm và bóng mặt với kết cấu giống như da thuộc. Các hoa mọc đơn hay thành cụm nhỏ, có màu trắng hay vàng nhạt, với tràng hoa hình ống có 5-12 thùy hoa ('cánh hoa') đường kính 5–12 cm. Loại cây này ra hoa từ khoảng giữa mùa xuân đến giữa mùa hè và nhiều loài có mùi thơm rất mạnh.

Hoa Gardenia (dành dành) có mùi thơm mạnh, đặc biệt ở một số loài.

Việc trồng cây dành dành cần có độ ẩm cao để phát triển. Chúng sinh trưởng tốt trên các loại đất chuacósựtướitiêunướctốt.

Tại Nhật Bản và Trung Quốc, Gardenia augusta được gọi tương ứng là Kuchinashi và 梔子 (chi tử); hoa của nó được dùng làm thuốc nhuộm màu vàng, được sử dụng cho thực phẩm và quần áo.

(2) Hà Thủ Ô: Shouwu

(3) Polygonum multiflorum:

là một thành phần hiệu quả được chiết xuất từ

củ khô của cây Polygonaceae Polygonum multiflorum. Các thành phần chức năng chính là lecithin, emodin, rhein và các thành phần khác. Chức năng chính: tác dụng chống lão hóa, ảnh hưởng đến hệ thống miễn dịch, tác dụng hạ huyết áp và chống xơ vữa động mạch, bảo vệ cơ tim, bảo vệ gan, bảo vệ thần kinh, tác dụng kháng khuẩn.

Thực vật nguồn: Polygonum multiflorum, còn được gọi là Shouwu, Red Shouwu, Red Neixiao, Goblin, Horse Liver Stone, vv Polygonum multiflorum là củ khô của Polygonum multiflorum Thunb.

Nó có tính ấm, vị đắng, ngọt và làm se. Giải độc, giảm đau, làm ẩm ruột và nhuận tràng. Đối với chứng scrofula carbuncle, ngứa ban đào, táo bón ruột khô, tăng lipid máu.

Chiết xuất từ

rễ cây đa tử diệp bổ gan thận, dưỡng tinh khí huyết, đen tóc, giúp xương chắc khỏe. Dùng cho người thiếu máu và úa vàng, chóng mặt, ù tai, tóc bạc sớm, lưng gối yếu mỏi, tê thấp, chảy máu tử ©υиɠ, sốt rét kinh niên, suy nhược cơ thể, tăng mỡ máu.

Polygonum multiflorum chiết xuất được sử dụng để chống lão hóa hiệu quả trên hệ thống miễn dịch,. Tác dụng hạ lipid máu và chống xơ vữa động mạch. Bảo vệ chức năng cơ tim, bảo vệ gan, bảo vệ chức năng thần kinh, tác dụng kháng khuẩn, các tác dụng khác: Đa giác có tác dụng giống hoocmon vỏ thượng thận.