Chương 4: Bị ăn sạch sẽ

Mình sắp chết nhỉ…

Chỉ trong một ngày, Annie đã bị cᏂị©Ꮒ nhiều lần, người đàn ông tóc bạch kim này không biết mệt mỏi là gì nên đè cô lên cửa làm một lúc lâu. Chắc chắn da dẻ sau lưng cô đã rách rồi, lần nào hắn cắm vào thật thô bạo, da thịt cọ lên ván cửa sẽ đau rát.

“A…”

Cánh tay của Annie choàng hờ qua vai người tóc bạch kim kia, mái tóc dài nghịch ngợm mềm mượt luồn vào kẽ tay của cô, cho cô một cảm giác lành lạnh khi sờ vào tơ lụa.

Những cú va chạm kịch liệt làm cho bụng Annie cực kỳ căng đau, cô không nhị được kéo tóc của hắn, nhận được ánh mắt dò hỏi.

“Smi?”

Hắn đang hỏi.

Anne không nghe thấy lời nói của hắn, cô choáng váng, thân thể lắc lư, vô thức nắm chặt lấy mái tóc của hắn hơn.

“Ni redami?”

Nói xong, hắn ghiơ tay vén mái tóc dài tới mắt cá chân của mình ra một bên, bứt vài sợi rồi buộc thành một chùm xinh xắn, sau đó đặt vào lòng bàn tay cô.

Ánh sáng nhàn nhạt loe lóe trên sợi tóc, như một chiếc vòng cổ xinh đẹp.

“Ưm…”

Khi lại bị dươиɠ ѵậŧ nóng rực cắm vào âʍ ɦộ, Annie siết nắm tay lại, sợi tóc mắc vào ngón cái dần dần trượt đi khi cô bị va chạm.

Cái đuôi mềm lông xù của người tóc bạch kim này mò mẫm lên chỗ bầu ngực,làm cho bầu ngực căng phình dựng thẳng lên, phần lông mềm mại ở chóp đuôi lướt qua đầṳ ѵú, mát xa vẽ vòng quanh quầng vυ".

“A…”

Cuối cùng thân thể của Annie cũng làm quen với tìиɧ ɖu͙© kịch liệt này, dù không được âu yếm cũng sẽ chảy dịch da^ʍ dưới sự kí©h thí©ɧ liên tục của dươиɠ ѵậŧ. Nước da^ʍ chảy càng nhiều thì tiếng động khi âʍ ɦộ nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ càng vang.

Người tóc bạch kim nhếch môi lên, thò tay về phía nơi hai người kết hợp, cho cô xem bàn tay dính ướt nước da^ʍ, hắn khàn khàn nói:

“Ni waki mi…”

Khả năng cao là đang đùa cô.

Annie đỏ mặt nhìn sang chỗ khác, “Tôi có hiểu anh nói gì đâu…”

Từ khi hai người gặp mặt cho đến giờ, Annie vẫn luôn sợ hãi hắn, hoặc là rơi nước mắt tội nghiệp. Vì thế nên biểu cảm xấu hổ này khiến người tóc bạch kim cảm thấy mới lạ, hai tai thú trên đầu hắn dựng đứng lên, chiếc đuôi quét dọc trước cơ thể cô vì hưng phấn, còn có hơi đáng yêu.

Nếu không phải hắn đang xâm phạm mình, chắc chắn mình sẽ rất thích hắn.

Annie mơ màng nghĩ như thế, bỗng nhiên bụng cô biểu tình kịch liệt.

“Ọt ọt…”

Tiếng kêu kỳ lạ này khiến người tóc bạch kim kia dừng lại, hắn nhìn bụng cô một cách nghi ngờ, ở đó hơi nhô lên với hình dươиɠ ѵậŧ của hắn.

“Ọt ọt…”Bụng cô lại kêu lên, người tóc bạch kim rút gậy thịt ra, ôm cô vào lòng, cúi đầu lắng nghe tiếng kêu trong bụng cô.

Annie đẩy vai hắn, khẽ nói, “Ăn… táo.”

Nếu cô không nhớ nhầm thì từ này phát âm như thế.

“Táo?”

Người tóc bạch kim chớp chớp mắt, hắn ôm Annie ngồi xuống giường, cái đuôi dài quấn trái táo trên bàn tới gần. Hắn còn nhớ cô không ăn hạt, tiện tay đâm thủng hạt táo, lấy hạt ra rồi đưa cho cô.

Hai tay Annie cầm trái táo đỏ tươi, cô ngồi cuộn người trong l*иg ngực của hắn rồi ăn táo.

Nước da^ʍ trong âʍ ɦộ của cô còn chưa chảy hết, làm ướt đùi tên tóc bạch kim này. Hắn thấy cô ăn ngon quá, lén lút đỡ cô dậy, ngậm lấy đầṳ ѵú non nớt hồng nhạt, nhẹ nhàng liếʍ mυ"ŧ.

“Khụ khụ!”

Miếng táo kẹt ở cổ họng của Annie, mặt đỏ ửng lên vì nghẹn. Tên tóc bạch kim nhận ra Annie không bình thường, hắn vươn ngón tay nhẹ nhàng vuốt lên cổ cô, miếng táo lập tức trôi từ thực quản xuống dạ dày.

Hắn mỉm cười dịu dàng nói, “Bki…”

“Cảm ơn anh đã không để tôi chết nghẹn, nhưng mà cái đuôi của anh… đừng chọc vào trong người tôi được không?”

Annie cắn táo trong sự phẫn nộ, khóc không ra nước mắt.