Chương 21: Senju Itama

Sắc bén ném ra một thanh Kunai ánh mắt Orihime lướt qua một đạo ám quang.

"Bịch"

Người cuối cùng rơi xuống đất nàng từ trong ngực lấy ra một chiếc khăn tay bịt mặt lại, miệng hơi cong.

Nhảy vào trong ngôi nhà nàng nhanh nhẹn lách ra không tiếng động, mấy bọn thủ vệ đều không hay biết.

Nàng hé mắt, yên tĩnh lắng nghe bọn họ hội nghị.

"Ảo ảnh lữ đoàn cần nhanh chóng tiêu diệt, nhưng trước đó vẫn còn một mục tiêu nữa, mọi người không quên chứ?"

Nguyên lão trưởng Gitta ánh mắt nheo lại, con mắt xoẹt qua tia tàn nhẫn.

"Ý của ngài là..."

"Đúng. Itama. Tên quái vật kia vẫn còn đang ở trong tầng hầm phía Bắc ."

Itama? Orihime vô thức lẩm bẩm tên này, ánh mắt có chút hoảng.

Itama..Là Senju Itama chứ?

À..cũng không phải.

Nàng nhếch miệng cười khổ, thở dài một hơi. Đúng lúc này Gitta nghiêm giọng quát:

"Ai?"

Chết tiệt!

Orihime lập tức nín thở rời khỏi. Không nghĩ tới đột nhiên thở dài khiến nàng bị phát hiện.

"Ngài Gitta?"

"Không....có lẽ là ta đa nghi."

...

Trên đường trở về nàng vẫn có chút rối rắm, cuối cùng vẫn là nhịn không được đi xem người kia.

Itama...

Tầng hầm phía Bắc

Vô thanh vô tức xuất hiện trong tầng hầm, Orihime trái tim đập thình thịch vì sợ hãi.

Nếu như..

Nếu như hắn không phải..

Thở dài một tiếng, tay nắm chặt sau đó buông lỏng ra.

Giống như mèo nhảy xuống dưới, lại lấy tốc độ khủng bố chạy đi. Cảm nhận được khí tức của một Đống người khiến nàng nhíu mày lại, sau đó đột nhiên mở to.

Đúng là...Senju Itama?

Từ trên tường thò đầu xuống, đập vào mắt chính là bị xích Senju Itama!

"Ngươi.."

Còn chưa dứt lời, nàng tay đã thoăn thoắt đâm ngược về phía sau. Máu tươi không rơi giọt nào trái tim của hắn đã nằm gọn trong tay.

Lãnh huyết bóp nát, ánh mắt sắc bén.

"Leng ceng"

Người trong tù ngục có lẽ giật mình di chuyển, vì thế tiếng xích sắt thanh thuý hấp dẫn sự chú ý của nàng. Nhìn thẳng vào ánh mắt của người kia thấy được kinh dị, nàng nhếch miệng cười.

"Đừng lo. Mọi việc giao cho ta đi."

Kunai chẳng biết từ lúc nào xuất hiện nơi tay, nàng hơi thở biến mất, bọn cai ngục chỉ một lúc sau đã biến thành một Đống xác

"Rầm"

Chakra tụ tập vào tay đấm mạnh một cái, tường sụp đổ, bàn tay cầm lấy sợi xích bóp chặt, xích sắt đứt ra. Nhìn ánh mắt ngây ngốc của hắn Orihime phì cười.

"Itama. Thật may quá ngươi còn sống."

Itama màu nâu ánh mắt nhìn nàng, hơi rung động. Miệng của hắn lúc này đột nhiên không khống chế được nới ra thành một nụ cười.

"Ori..hime công chúa."

Senju Itama, chính là con trai út của Senju Butsuma.

Màu đen trắng tóc lẫn lộn. Đôi mắt nâu điềm tĩnh, khuôn mặt điển trai vô cùng.

Nàng có chút rối tắm ôm lấy hắn sau đó chạy ra khỏi đó.

Nàng có nhiều lời muốn hỏi hắn.

Vì sao hắn còn sống.

Vì sao hắn lại ở đây.

Và...vì sao hắn lại không có chút Chakra nào.