Có nợ thì sẽ có duyên
Nhưng mà ép cưới biết duyên có thành?
chỉ vì hiệp ước vây quanh
Kết đôi là để mình thành thông gia.
...
Đi về căn cứ thì thấy Lạc Dương đang cho người tìm mình, hỏi ra mới biết.
Do nhóm người Lạc Dương vừa tiếp xúc cũng thuộc Lạc tộc nhưng trong tộc có người họ khác họ Lạc, gọi chung là Thanh Tộc do tộc trưởng họ Thanh.
nhưng cũng thờ phụng Lạc Hoàng, số người hơn ba trăm người.
Họ nghe nói tới Việt tộc hùng mạnh nhất vùng, nên cũng muốn lệ thuộc.
Vì trời săp chuyển đông rồi, nếu không có chỗ trú ẩn an toàn thì có thể số người chết lên gần ba phần do lạnh lẽo và thiếu thức ăn.
Do hiện tại có vài nhóm Mãnh Thú tộc Hoat động truy lùng câc tộc nhỏ lẽ, nên các khu vực có thức ăn nhiều đã bị chiếm đóng.
Hiện tại nhóm người này nghĩ lệ thuộc một nhóm người cũng thờ phụng Lạc Hoàng thì không gì không được.
Nên có một nhóm người đi theo, dò xét xem lời Lạc Dương nói đúng không.
Khi tới nơi thấy đàn dê gần ngàn con, rồi khu trồng lương thực, rồi nhìn những căn nhà tre ấm áp mọi người đã choáng ngợp, giờ chỉ cần Lạc Tinh thể hiện sư Hùng mạnh của bản thân mình thì họ sẽ lập tức gật dầu ngay.
Lạc Tinh tới nơi, sau vài lời xã giao, một người trong nhóm Thanh Tộc nói chỉ cần Lạc Tinh đáp ứng hai điều kiện sẽ lập tức cho đoàn người hơn 300 người đến Lạc Tộc...
Lạc Tinh đương nhiên đồng ý.
"Ca ngợi Lạc Hoàng, chúng tôi muốn điều Kiện thứ nhất là Ngài phải đánh bại dũng sĩ giỏi nhất tộc tôi là Thanh Nguyên."
Lạc Dương nghe nói tới điều kiện, lắc đầu đầu cười khẽ.
Thanh Nguyên 26 tuổi là Địa ấn Đản trung kỳ đỉnh phong đấu Lạc Tinh Khác nào trứng chọi đá.
Mọi chuyện sảy ra đúng như vậy.
Khi trọng tài hô bắt đầu.
Thanh Nguyên vừa cầm hai cây búa bằng xương chân con gì không biết đập tới đối thủ, thì Lạc Tinh đã dùng tay không chụp lấy rồi mặt cho Thanh Nguyên vùng vẫy một lúc nhưng không nhúc nhích được mảy may.
"Ta nhận thua" - Biết thực lực chên lệch quá lớn nên Thanh Nguyên cũng không kéo dài trận chiến làm gì.
"Nói đi, điều kiện thứ Hai Là gì.?" - Lạc Tinh buông Thanh Nguyên ra và cười nói.
"Ngươi lấy con gái ta là Thanh Nguyệt..." - Tộc trưởng Thanh Tộc nói sau đó chỉ tay tới một cô gái khoảng 14 tuổi, người khá dễ thương, lanh lợi...Tóc ngắn ngang vai buột lại một bên...
"Sặc..." - Lạc Tinh trợn mắt.
"Không được."- Một giọng nói vang lên là Lạc Dương.
"Tại Sao?"
Lạc Dương cũng không biết tại sao, chỉ tự nhiên có cảm giác mình dẫn sói cắn gà nhà rồi.
Đang bối rối nên Lạc Dương cũng không biết nói gì.
Lạc Tinh lúc này nói:
"Thanh Nguyệt gì ngươi nói còn bé quá, với lại tộc trưởng ta là Linh Đài kỳ.
Làm sao lấy một người thường được.
Mà ta đã có vợ..."
"Có gì không được.Tộc trưởng nào mà không có hơn chục bà vợ.
Ta cũng thế, số vợ không ít.
Thêm nữa con gái ta thông minh lanh lợi.
Ta tin chắc hai năm nữa sẽ được Lạc Hoàng ban cho Thần ấn."
Lạc Tinh suy nghĩ chút rồi nói:
"Thế giờ lui lại một chút.
Giờ ngươi gia nhập tộc ta"
"Hai năm sau nếu Thanh Nguyệt đạt Thần ấn và nàng cũng tán thành làm vợ ta.
Thì ta sẽ đồng ý..." - Lạc Tinh lại thêm một điều kiện nữa - "Còn ngược lại nàng không đồng ý, thì xem như không có gì.
Nhưng ta sẽ cho ngươi làm chức Đại Đoàn Trưởng một quân đoàn trong Việt Tộc ta.
Đồng ý không?" - Lạc Tinh hỏi lại.
"Được ta chấp nhận, nhưng tộc trưởng người phải lập lời thề..."
"Được rồi" - Lạc tinh cầm Lạc Hoàng trượng đưa lên cao - "Ca ngợi Lạc Hoàng, ta Lạc Tinh, xin thề sẽ cho Thanh Tộc nhập vào Việt tộc.
Tộc Trưởng ta sẽ đối sử với mọi người trong Thanh tộc bình đẳng như Việt Tộc.
Nếu trong hai năm nữa, Thanh Nguyệt đạt thần ấn ta sẽ lấy nàng làm vợ, tuyệt không khi phụ nàng..."
Nói xong Lạc Tinh nhìn Thanh Minh.
"Ca ngợi Lạc Hoàng, ta Thanh Minh, xin đem tộc Thanh tộc nhập vào Việt tộc, nếu Việt tộc giữ đúng lời hứa.Thanh tộc ta sẽ không bao giờ phản bội..." - Thanh Minh lập tức nói to.
Nghi thức tuyên thệ xong.Thanh Minh dẫn mọi người về để dẫn tất cả Thanh Tộc đến.
Hành trình đi và về chắc 10 ngày.
Lạc Tinh cho một số người còn nhàn rỗi tổ chúc xây dựng thêm gần 200 căn nhà nữa.
Lạc Tinh muốn chính mình kiểm tra việc xây dựng nhà cho dễ quy hoạch lại.
Vừa ngay hàng thẳng lối vừa dễ điều động mọi người, dễ phòng thủ, dễ phòng hỏa hoạn.
Vốn là người hai kiếp, nên Lạc Tinh biết tầm quan trọng của việc xây dựng thành phố.
Kị nhất là mạnh ai nấy xây, hướng ngang dọc lộn xộn, sao này muốn sửa cũng khó.
Sau khi chỉ đạo xong, Lạc Tinh về phòng.
Lạc Dương đi qua, ánh nhìn lạc Tinh như muốn ăn tươi nuốt sống.
Lạc Tinh không biết mình sai cái gì...nhưng nhìn Lạc Dương thì biết có hỏi nàng ta cũng không nói...
Lạc Tinh bỗng nhớ một chuyện quan trọng:
"Tối mai đến phòng ta nha, có điều bất ngờ cho nàng."
"Mang điều bất ngờ cho vợ Tộc Trưởng tương lai của ngươi đi.
Hứ." - Nói xong Lạc Dương đi thẳng.
Lạc Tinh khó hiểu."Ta nói ngươi mà".
Nhưng Lạc Dương đã không thấy bóng dáng.
"Thôi kệ, tới giờ luyện công rồi." - Lạc Tinh về Lều mình tu luyện.
Hiện tại tới Hợp cốc kỳ nên thời gian luyện công cũng tốn thời gian hơn, làm gì làm tu luyện là không thể bỏ.
Chiều hôm sau, Lạc Dương vẫn đúng hẹn đến tìm Lạc Tinh.
"Hôm qua ngươi nói có bắt ngờ cho ta là gì?"
Lạc Tinh cười lớn:
"Đây nè.
Nhắm mắt đi..."
Lạc Dương rất không tình nguyện nhắm mắt.
Lòng thầm nghĩ: "Hừ ngươi mà lợi dụng hôn ta, ta cho ngươi bay khỏi lều"
"Tèn tén ten, rồi mở mắt đi."
Lạc Dương mở mắt ra, đập vào mắt là một con Ưng màu trắng vừa mới sinh vài ngày nhưng to lớn như con đà điểu thời hiện đại.
"A xinh quá, ở đâu ra vậy" - Lạc Dương tròn xoe mắt nai hỏi.
"Ta ấp ra.".