Chương 6

Mỗi ngày, đại phu đều tới xem Tiểu Hoa Yêu, chú ý tình hình tiểu nhãi long phát triển, nói cho cậu, không vượt quá bảy ngày là có thể sinh ra tiểu nhãi long.

Quá nhanh.

Tiểu Hoa Yêu không cảm thấy chân thật gì cả, rốt cuộc là thời gian hai tháng quá ngắn, đều phải lập tức sinh ra tiểu nhãi long—— nhưng hài tử phải sinh ra rồi, tên hắc long xấu xa đáng chết kia còn chưa có trở về. Đại phu cũng nói, tình huống của Tiểu Hoa Yêu đặc thù, lúc trước uống nước hoa phá thai lung tung đã làm tổn thương tới đứa nhỏ trong bụng, vỏ trứng đã nứt ra, quá trình sinh sản tất nhiên sẽ thống khổ hơn bình thường một chút, yêu cầu cần có hắc long ở đây truyền pháp lực cho Tiểu Hoa Yêu mới được.

Tiểu Hoa Yêu nghe xong bị dọa đến không dám sinh, chỉ mong rằng hài tử trong bụng có thể lớn chậm một chút, ngàn vạn muốn hắc long phải trở về trước khi hài tử sinh ra.

Người hầu lại an ủi cậu: "Phu nhân không cần lo lắng, điện hạ đã sớm liệu đến những việc này, chắc chắn sẽ kịp trở về trước khi phu nhân sinh."

Tiểu Hoa Yêu trong lòng nhớ mong người ta muốn chết nhưng ngoài miệng đều không nhận: "Ai nói ta lo lắng, hắn có trở về hay không liên quan gì tới ta."

Trêи thực tế, mỗi ngày đều chờ tiểu tiên bồ câu truyền lời nhắn lại đây, cậu không thể thừa nhận rằng mình không sợ hãi được, cậu muốn hắc long ở đây cùng mình.

Nhưng hắc long trở về chậm hai ngày so với thời gian ước định, mà hai ngày kia tiểu bồ câu cũng không đưa tin tới.

Hai ngày này Tiểu Hoa Yêu gấp đến độ như con kiến chạy loạn trêи mặt chảo nóng, đứng ngồi không yên, ăn không ngon ngủ không yên giấc. Mặc dù người hầu mãi luôn an ủi cậu, hắc long sẽ không có việc gì, trêи đường hơi có chút trì hoãn cũng là chuyện bình thường, mà tiểu tiên bồ câu có khả năng chỉ là lạc đường, hắc long nhất định đang trêи đường trở về.

Tiểu Hoa Yêu nghe không vào, không thấy được trượng phu cậu liền không thể yên tâm, nếu hắc long xảy ra chuyện gì, cậu cùng tiểu nhãi long làm sao bây giờ?

Cũng may sáng sớm ngày thứ ba hắc long đã trở lại, chuyện chém gϊếŧ xà yêu thượng cổ xác thật không dễ dàng như vậy, nhưng dù đối phương có pháp lực cao cường, cũng không vượt qua được hắc long. Hắc long lấy nội đan của xà yêu phá hủy, đem gan xà nghiền thành bột.

Trêи đường trở về bệnh cũ của hắc long tái phát, lại đi đường vòng, tới núi phụ cận đào đá quý.

—— tới cũng tới rồi, đường xá khá xa, nghĩ đến phụ cận có một tòa đá quý, hắc long liền đi đào mấy viên đá quý xinh đẹp, chuẩn bị mang về nhà đưa cho tiểu phu nhân của hắn.

Thế là hắc long trở về chậm hai ngày, tiểu phu nhân trong nhà thực không cao hứng, ghét bỏ mà nhìn mấy cục đá quý hắc long cố ý tìm về: "Chính là vì mấy cái cục đá này, cho nên ngươi mới trở về chậm? Đến cả một cái tin tức cũng đều không có? Có phải ngươi cố ý để ta lo lắng cho ngươi đúng không?"

Hắc long không rõ tiểu phu nhân tức giận vì cái gì: "Chuyện này thì có gì mà lo lắng, trêи trời dưới đất này làm gì có đồ vật nào ta đánh không lại. Ta nói bình an trở về tất nhiên là sẽ bình an trở về, nhưng mấy viên đá quý thật là do ta cố ý tìm về tặng ngươi, ngươi một chút cũng không thích?"

Tiểu Hoa Yêu duỗi tay đem đá quý ném lên trêи mặt đất: "Không thích không thích, ta một chút cũng đều không thích!"

Hắc long vội vàng nhặt lên: "Vì muốn ngươi thăng tiên vị ta mới đi chém gϊếŧ xà yêu, đá quý này cũng đặc biệt tìm về cho ngươi, ngươi thật không có lương tâm, ta mới trở về thì làm sắc mặt khó chịu cho ta xem!"

"Ai cho ngươi đi! Ai muốn thăng tiên vị! Chẳng lẽ ta có cầu xin ngươi sao! Ta mới không cần cái tiên vị này!"

Hắc long nhìn cậu rống to vô cớ gây rối cũng không dám cùng cậu nói lý, hơn mười ngày không thấy, bụng Tiểu Hoa Yêu càng to ra nhiều, nhìn có vẻ như là sắp chuẩn bị sinh hài tử . Hắc long như thế nào cũng không dám giảng đạo lý cùng cậu ở lúc này.

Hơn nữa hắn một câu cũng không nói, Tiểu Hoa Yêu ở bên kia mắng hắn đến tự mang chính mình khóc, hắc long thật không dám tưởng tượng nếu mình nói nặng một câu, Tiểu Hoa Yêu sẽ thành cái bộ dáng gì.

"Xảy ra chuyện gì, đang yên lành sao lại khóc chứ?"

Vừa nhìn thấy Tiểu Hoa Yêu khóc, hắc long lại đau lòng, tiểu phu nhân mang thai cũng không thể khóc, cảm xúc dao động quá lớn đối với hắn cùng tiểu nhãi long mà nói đều không phải là chuyện tốt.

"Ta cứ khóc, không cần ngươi lo ta!"

Hắc long thật cẩn thận đem tiểu phu nhân ôm vào trong lòng ngực, sợ đem tiểu phu nhân yếu ớt đang mang nhãi long ôm đau ôm nát.

"Được rồi được rồi, không phải đã trở lại rồi sao, tóm lại chuyện này cũng đâu có sao, ngươi không cần lo lắng."

"...... Ô ô ô ai lo lắng vì ngươi, ngươi thật không biết xấu hổ, ta mới không có lo lắng, ngươi tốt nhất vĩnh viễn đừng trở lại."

Nói chuyện cũng thật tàn nhẫn.

Hắc long không dám tranh luận, ôm Tiểu Hoa Yêu dỗ dỗ, nói cái gì hắn cũng đều đồng ý, cái gì cũng đều thuận theo cậu.

Nhưng không ngờ rằng Tiểu Hoa Yêu càng khóc càng hung, nước mắt như vỡ đê, vẫn một bên mắng một bên khóc, hung hung dữ dữ.

Một câu trước nói không lo lắng, một câu sau lại khóc lóc nói: "...... Ô ô ô ta lo lắng muốn chết, ngươi như thế nào có thể nhẫn tâm như thế, chậm trễ trở lại, còn không cho tiểu tiên bồ câu đưa tin lại đây nói một tiếng ô ô ô......"

Tiểu tiên bồ câu truyền tin đi nơi nào hắc long cũng không biết, nói không chừng chỉ là nửa đường chạy lạc, qua một đoạn thời gian sẽ trở về.

Hắc long nhìn cậu khóc nháo, Tiểu Hoa Yêu kiều kiều mềm mại không có bản lĩnh gì, lại thành uy hϊế͙p͙ trong lòng hắc long, làm hắn đắn đo.

Tiểu Hoa Yêu nhào vào trong lòng ngực hắc long đánh hắn nháo hắn cùng hắn cãi nhau, quậy xong rồi còn muốn hắc long hôn hôn dỗ dỗ.

Đám người hầu đều tự giác lui ra.

Chủ nhân cuối cùng cũng trở về, nếu mà không trở về, bọn họ cũng không biết an ủi tiểu phu nhân như thế nào. Tiểu phu nhân đang mang thai không dễ hầu hạ, đến cả chủ nhân cũng không có biện pháp, bọn họ càng không có biện pháp gì.

Hậu quả của việc vừa khóc vừa nháo chính là Tiểu Hoa Yêu sinh trước thời hạn.

Đêm đó tiểu nhãi long ở trong bụng cậu làm ầm ĩ, gấp đến chờ không nổi mà muốn đi ra từ bụng mẫu thân.

Vỏ trứng mềm mại bị nát, lúc sinh thống khổ khó khăn đều tăng rất nhiều, may mắn có hắc long ở bên cạnh, có trượng phu làm bạn giúp Tiểu Hoa Yêu tăng cảm giác an toàn không ít.

Mãi cho đến buổi sớm mai, sắc trời hơi sáng, tiểu nhãi long cuối cùng cũng bình an được sinh ra.

Tiểu Hoa Yêu dùng hết sức lực, cả người đều mệt, thân thể đến động đậy cũng không muốn động, sau đó mới nhìn tới tiểu nhãi long mới vừa được sinh ra ở trong tay trượng phu. Chỉ là hai bàn tay của đứa nhỏ này thật nhỏ, đến hình người cũng không có, cuộn thành một đoàn nho nhỏ, đen tuyền, còn được bọc trong vỏ trứng mềm oặt, oa oa kêu, xấu đến muốn chết.

Tiểu Hoa Yêu vô cùng khổ sở: "Ô ô ô ta không sinh, ta không bao giờ muốn sinh nữa......"

Hắc long ngồi ở bên cậu: "Được được, cũng đều sinh ra rồi, lấy cho nó một cái tên đi?"

Hốc mắt Tiểu Hoa Yêu hồng hồng, còn đang ở trong cơn đả kϊƈɦ, cảm thấy tiểu nhãi long do chính mình sinh ra quá xấu, làm sao có thể xấu như vậy, giống như tiểu rùa đen lột xác.

"Nhìn nó không khác gì tiểu rùa đen, vậy kêu nó tiểu rùa đen đi."

Hắc long "......"

-Kết thúc-

.

Lời Tác giả: Viết xong rồi!

Đây là một đoản văn ngọt ngào ngắn ngủn, hắc long làm sao có khả năng xảy ra chuyện chứ!

Từng người bạn đọc đều là tiểu khả ái! Chủ trang còn có nhiều đoản ngắn khác có thể đọc nha!

Weibo của tôi: Ăn kẹo sữa mạt mạt

.

Lời Editor: Một chiếc đoản ngắn ngắn dễ thưn đã xong, nếu t lại đọc được bộ nào ngắn ngắn dễ thưn như vầy thì sẽ edit tiếp :3 Hẹn gặp mn lại sauuu <3