Chương 20

Edit: xuxu6565

Một ngữ thành sấm, luyện xong kiếm trở về dùng cơm sáng khi, hắn liền cảm thấy đau đầu nghẹt mũi. Chưa bao giờ tin hoàng đế một chữ Trịnh tướng công đuổi gϊếŧ tiến cung tới xem xét, đuổi tới bắt gặp Cơ Triệt đang uống một chén thuốc đắng.

“Bệ hạ!” Hắn cho rằng hoàng đế sinh bệnh là cần chính gây ra, vì chính mình tâm tiểu nhân cảm thấy hổ thẹn, trong mắt nhấp nhoáng nước mắt, “Ngài phải bảo trọng thân thể nha. Ngài dưới gối không con, vạn nhất ——”

Cơ Triệt vội vàng nói: “Đừng trù ta, không có vạn nhất.”

Trịnh Chi nói ra ý nghĩ của chính mình, “Ngài nên lập hậu!”

Cơ Triệt cứng họng sau một lúc lâu, nói: “Cái này, vẫn là hoãn nghị đi.” Hối hận ngày hôm qua vội vã đi sủng hạnh A Tễ, đối lão Trịnh nhượng bộ quá nhiều. Hắn quả nhiên được một tấc lại muốn tiến một thước, can thiệp tới việc nhà chính mình.

Cơ Triệt từ trước từng có trải qua cuộc sống với vợ cả không thoải mái, đối về sau không hề hứng thú lập thê tiếp. Đến nỗi con nối dõi, hắn nghĩ rất thoáng, Ngũ đệ Túc Vương – Trừng chính là người thừa kế thực tốt. Đương nhiên, hắn cũng giống khác nam nhân, càng cảm thấy hứng thú cưới tiểu thϊếp.

Cơ Triệt một bệnh mười ngày, khiến cho A Tễ cũng có cơ hội tĩnh dưỡng.

Nàng rốt cuộc tuổi trẻ, thường lo liệu việc nhà rèn luyện ra thân thể tốt. Đến các có Triệu Noãn Khiêm tỉ mỉ trị liệu, ba năm ngày sau, liền có thể xuống đất hoạt động.

Nhu Nghi điện phòng rất nhiều, A Tễ khi nhàm chán, tò mò mà đến từng phòng.

Tẩm trong các có đầy châu ngọc gương lược, hòm xiểng rất nhiều thanh nhã ngoạn vật, trên giá thư sách lưu trữ trâm hoa chữ nhỏ phê bình, tú khí chữ viết nhìn qua có thể biết ngay xuất từ tay nữ tử. Tuy rằng hằng ngày đều có người quét tước, lại trông có vẻ quạnh quẽ, giống như phủ đầy bụi hồi lâu, gần đây mới bắt đầu có bộ dáng.

“Nơi này trước kia ai ở?” Nàng hỏi gần người hầu hạ Đỗ Ảnh.

Đỗ Ảnh là Triệu Noãn Khiêm phái đến bên người nàng, người khá hòa ái, am hiểu chải đầu cùng hầu hạ xiêm y. A Tễ kinh nàng giả dạng, rút đi thú vui thôn dã, thi triển hết cùng nàng mười bảy xuân xanh tương xứng kiều diễm.

Đỗ Ảnh đáp: “Đây là nơi ở cũ của Trinh Thuận hoàng hậu. Quý nhân nương tử có thể ở lại nơi này, có thể thấy được bệ hạ thật sự thực sủng ngươi.”

“Hoàng Hậu?” A Tễ nhướng lông mày. Tân Chu lập quốc tới nay, còn không có qua Hoàng Hậu.

“ Là Vương phi khi bệ hạ còn ở tiềm để Tần Vương, hoăng sớm, bệ hạ sau đăng cơ, truy phong Trinh Thuận hoàng hậu.”

“Được xưng Trinh Thuận, nói vậy đối bệ hạ tình thâm ý trọng?”