Chương 1: Ta là Bear!
Lý luận chủ nghĩa xã hội khoa học...
Phép biện chứng tự nhiên...
Tiếng Đức...
Toán cao cấp...
Cơ học công trình...
Thiết kế chương trình và ứng dụng công nghệ thông tin...
Đợi đã, bài tập số học công trình quên làm rồi... Mẹ, quả này lão Trương gϊếŧ mình mất!!!
Cùng với một tiếng kêu thảm, Trâu Lượng tỉnh rồi. Nhìn căn phòng tối om, một gã to con nằm bên cạnh ngáy rung trời, hắn bỗng nhận ra, hắn đã vĩnh viễn không cần làm bài tập rồi.
Lại một lần nửa đêm giật mình tỉnh giấc, gã to con bên cạnh hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì. Trâu Lượng rất nghi ngờ rằng kể cả thiên lôi có đánh xuống thì anh em này cũng vẫn thờ ơ như không.
Tiếng ngáy rung trời, Trâu Lượng cũng không ngủ được rồi, nói chính xác thì bây giờ hắn gọi là Arthur Hebrew. Vô thức muốn đưa tay sờ điếu thuốc, hắn mới nhận ra nơi này không có thuốc, không thể không bùi ngùi một chút về cuộc đời ngắn ngủi tầm thường của mình cùng với cú "xoay người" đầy kí©h thí©ɧ và hoa lệ này.
Trâu Lượng, nam, cao 1m82, thạc sĩ công trình cơ khí một trường đại học hạng 2, sau khi tốt nghiệp đại học từng đi làm một thời gian, rồi lại quay lại trường làm thạc sĩ, vì gã này phát hiện chỉ có trong trường học mới có thể thanh thản chơi game.
Sở trường đặc biệt: Thể thao điện tử...
Dường như đây là sở trường duy nhất Trâu Lượng có thể mang ra khoe rồi. Hắn từng luyện vài ngày Thái Cực, từng học một chút kungfu, từng nghịch mấy chiêu Teakwondo, với mục là để chơi game tốt hơn. Hắn còn đọc không ít tuyệt học võ lâm trong truyền thuyết, cái loại mười đồng một quyển ấy, và đương nhiên không có kết quả gì. Ba lần quán quân liên tiếp WCG chiến đấu 3D là niềm tự hào duy nhất của bạn học Trâu Lượng, còn tương lai? Không nghĩ tới.
Chuyện là như vậy, trận tuyết đầu tiên năm 2011 đến hơi sớm so với dĩ vãng, mắt thấy sắp phải tốt nghiệp rồi, Trâu Lượng với cao niên 27 tuổi quyết định cần tỉnh lại, làm một trận chiến đấu chia tay trong trò chơi chiến đấu yêu thích nhất của mình, thông báo các fan của mình là hắn phải xuất ngũ rồi, nhưng ai biết được là cùng với một tiếng nổ, cả hắn và quán net
đều cùng ra đi rồi.
Khi đó trong đầu Trâu Lượng chỉ có một ý nghĩ: Để ka đánh xong ván cuối cùng đã, đòn combo của ka mới ra được một nửa, vẫn còn một nửa nữa chưa xong mà...
Sau đó tỉnh lại cũng đã đến thế giới kỳ lạ này rồi, trở thành một tên tộc gấu Bear. Hắn vẫn rất hài lòng đối với thân thể mình, có điều căn cứ trí nhớ của gã Bear này, vóc người dạng này trong tộc Bear là loại gầy yếu, hay nói đơn giản là anh em này rất không được người khác coi trọng.
Hắn và gã Bear này cũng là có rất nhiều điểm giống nhau, đều là trẻ mồ côi. Arthur Hebrew và Ernest Hebrew đang ngủ say bên người hắn là anh em, có điều không phải anh em ruột mà đều là được nhận nuôi. Đáng tiếc lão già nhận nuôi bọn họ đã qua đời năm ngoái, còn may là lão già lưu lại chút tiền, cộng thêm Ernest làm chút công việc vất vả nên vẫn duy trì được cuộc sống của hai người tại Học viện chiến tranh, tất nhiên là cũng rất miễn cưỡng.
Ernest tính tình đôn hậu, dùng ngôn ngữ ở thế giới của Trâu Lượng mà nói chính là đầu óc đơn giản tứ chi phát triển, hay thẳng thắn hơn chút nữa chính là ngốc nghếch rồi.
Thế giới này gọi là đại lục thần thú Almond, hắn bây giờ đang ở đế quốc Mạnh Gia, một thế giới do thú tộc thống trị. Thú này không phải thú kia, không phải loại mọc đầy lông đi đầy đường trên trái đất. Đại loại vẫn giống như loài người, chỉ có điều trên đỉnh đầu mỗi người thuộc thú tộc đều có thú linh ấn, nghe nói là ân sủng của thần thú, mỗi chủng tộc đều bất đồng, hay nói đơn giản, thú linh ấn chính là hình xăm có vai trò đặc thù.
Đối với hình xăm, Trâu bạn học với nền giáo dục chính quy nhận được từ nhỏ cũng miễn cưỡng chấp nhận, dù sao nhập gia tùy tục mà, nhưng đối với vai trò của thú linh ấn này, Trâu Lượng lại khá đau đầu, bởi vì gã Arthur chính là vì nó mà thăng...
Thế giới này quả thật tồn tại một số chuyện làm cho người theo chủ nghĩa duy vật như Trâu Lượng rất không thích ứng, thú tộc có thể tiến vào một nơi gọi là thú linh giới thông qua thú linh ấn, đến đó không phải để vui chơi mà thuần túy là để chiến đấu. Với cái nhìn của Trâu Lượng, đây chính là một không gian ngăn cách, trong đó có tế đàn chiến đấu, là nơi các chiến sĩ tiến hành trận chiến, người thắng đoạt được thú linh của người thua, nhờ vậy trở nên càng mạnh mẽ. Mỗi người thú trên đại lục thần thú có thể lựa chọn không tiến vào, cũng có thể lựa chọn tiến vào, dù sao thì có rất nhiều phương pháp làm cho thú linh trở nên mạnh mẽ, nhưng gã Arthur này...
Nói thế nào nhỉ, có lẽ là bởi vì thân thể gầy yếu bị vứt bỏ từ nhỏ, hắn vẫn cố gắng tập luyện để chứng minh bản thân, mà nguyện vọng duy nhất trước khi chết của lão người gấu nhận nuôi hắn chính là hy vọng hắn có thể trở thành một chiến sĩ tộc Bear khỏe mạnh, cho nên hầu như Arthur dùng tất cả thời gian trong cuộc sống cho việc luyện tập. Đối với hắn, hình như giành được một thắng lợi tại thú linh giới chính là tượng trưng cho việc trở thành chiến sĩ, cho nên... Trong 5 năm hắn đã thua 81 trận, nói cách khác, tất cả thú linh lực đều bị cướp đi, mà lúc Trâu Lượng nhập hồn là lúc Arthur vừa mới trải qua một lần thất bại, cũng là lần thất bại cuối cùng, chín chín tám mốt, hắn đi rồi...
Có lẽ là ấn tượng quá khắc sâu nên mỗi khi Trâu Lượng nhớ lại đều cảm thấy vô cùng thê thảm, mặc dù bội phục sự cố chấp của đối phương, nhưng vậy cũng quá... Thôi, không nói nữa!
Đế quốc Mạnh Gia cũng không phải dã man lạc hậu mà ngược lại phi thường phát triển, đại khái giống như châu Âu thời Trung cổ, mà trong Học viện chiến tranh rất được xã hội coi trọng nơi Trâu Lượng đang học, trừ việc có thể học tập kỹ xảo chiến đấu của các nghề nghiệp còn có các nhánh nghề nghiệp nhỏ trên các lĩnh vực như văn hóa.
Có điều tại thế giới mà vũ lực là cao nhất này, Trâu Lượng cũng không dám có lý tưởng hay khát vọng gì, chỉ muốn sống an toàn trong cuộc đời thật giả khó phân này, sống một ngày tính một ngày, hoặc là có thể xuyên trở về trái đất cũng tốt.
Mơ mơ màng màng, Trâu Lượng tiến vào giấc mơ bất chấp tiếng ngáy, trong mơ hắn thấy Arthur hết lần này tới lần khác bị đánh bại tại thú linh giới, vô cùng thê thảm. Loại cố chấp này đối với Trâu Lượng mà nói quả nhiên là một loại ám ảnh, nếu đã đi rồi thì cứ yên tâm đi thôi, không phải anh không muốn giúp chú thực hiện nguyện vọng, chỉ có điều điều kiện của anh cũng chả ra gì, đúng là ốc không mang nổi mình ốc...
Bình minh rồi, Ernest đang luyện quyền, trước kia đều là Arthur gọi hắn dậy, nhưng gần đây đại ca ngủ tương đối kỹ, hơn nữa còn đang luyện một loại công pháp mới, Ernest vẫn rất bội phục đại ca, bởi vì đại ca tư duy rất tốt, một ngày nào đó sẽ trở thành một chiến sĩ anh dũng.
Đại khái Ernest là người duy nhất còn có ý nghĩ ngây thơ như vậy.
Trâu Lượng ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh giấc, nơi bọn họ ở tương đối tồi tàn, điều này cũng là hiển nhiên. Miễn cưỡng duy trì học phí năm thứ nhất, sang năm còn thật không biết dựa dẫm vào đâu. Bây giờ hắn cũng đang làm thêm trong thư viện, đối với người thú mà nói, loại công việc dặt dẹo này là mọi người không thích làm nhất, nhưng đối với Trâu Lượng lại là một công việc không tồi. Có thể ngủ gà ngủ gật, lại không cần vật lộn với quái vật to khỏe, thật sự là một chuyện hạnh phúc.
Kỳ thực, đối với một người sống trong môi trường hòa bình, đột nhiên đi tới nơi quỷ quái kiểu này mà không điên đã là giỏi rồi.
Đế quốc Mạnh Gia có tám tỉnh lớn, Arthur hiện ở thành phố Jerusamer, một thành phố quan trọng thuộc tỉnh Thần Diệu ở phía nam. Jerusamer là đo thi loaiji một của đế quốc, hết sức phồn vinh, Học viện chiến tranh Jerusamer chính là quần thể kiến trúc siêu cấp thứ ba trong thành phố, sau Thần điện và Công hội điêu khắc sư linh hồn, có hai hệ thống lớn, nghề nghiệp chiến đấu và nghề nghiệp phi chiến đấu.
Nghề nghiệp chiến đấu bao gồm năm nghề nghiệp lớn: cung thủ, săn ảnh, tế ti chiến ca, cuồng thú chiến sĩ, giáp chiến sĩ.
Không thể không nói cái này lại có quan hệ với thú linh. Thú linh của thú tộc khi tích cóp đến một mức độ nhất định có thể tiến hành thú linh biến, hơn nữa có hai loại phương hướng, một loại đúng thú hình biến, chính là biến quái vật tương ứng với tộc đó, một loại là giáp biến, trên thân thể có thể biến ra áo giáp, bản thân áo giáp còn kèm theo các thuộc tính khác nhau.
Bình thường mà nói, cung thủ, săn ảnh, tế ti chiến ca đều sẽ lựa chọn giáp biến, đồng thời căn cứ đặc điểm nghề nghiệp của mình để thú biến, còn cuồng thú chiến sĩ, chính là chiến sĩ triệt để thú biến thành mãnh thú, có sức chiến đấu kinh người, đương nhiên có lợi có hại, lại thiếu tính kỹ thuật và tính mở rộng của giáp chiến sĩ.
Giáp chiến sĩ thì là chiến sĩ đem thú linh toàn bộ chuyển hóa thành áo giáp, đây xem như một nghề nghiệp tương đối quý tộc, như cung thủ, săn ảnh và tế ti chiến ca cần giáp biến mới có thể phát huy đặc tính nghề nghiệp, đồng thời chuyển hóa ra vũ khí thích hợp nhất, còn đối với chiến sĩ, trực tiếp thú biến dễ dàng đạt được sức chiến đấu hơn, nếu tiến hành giáp hóa sẽ tương đối phiền phức, bởi vì người thú tự mình không thể chuyển hóa, cần có sự trợ giúp của điêu khắc sư linh hồn.
Nói đến đây không thể không nhắc tới điêu khắc sư linh hồn, trong quốc gia thần quyền là cao nhất này, điêu khắc sư linh hồn là quần thể cao quý đặc thù nhất, không ai dám trêu chọc, Công hội điêu khắc sư lại càng mạnh mẽ và độc lập, vì mỗi một người thú muốn trở nên mạnh mẽ đều cần điêu khắc sư linh hồn biến thú linh của họ thành hình dạng theo yêu cầu của họ, và điêu khắc sư linh hồn trực tiếp quyết định thành bại và chất lượng của việc này.
Thú biến chính là xông quan, thú linh tích lũy đến mức độ nhất định sẽ tiến hành xông quan dưới sự dẫn dắt của điêu khắc sư linh hồn.
Giáp biến thì là một quá trình rèn đúc, chuyển biến thú linh thành 6 loại trang bị gồm mũ sắt, áo giáp, bảo vệ tay, bảo vệ đùi, lá chắn và vũ khí với sự trợ giúp của điêu khắc sư linh hồn, quá trình này rõ ràng cần phức tạp hơn nhiều.
Thú biến và giáp biến đều chia làm 6 cấp: Đồ trắng, đồng thau, bạc trắng, vàng sáng, vàng tối, kim cương, mỗi cấp cũng cần điêu khắc sư linh hồn có cấp bậc tương ứng phối hợp, ngoài ra còn cấp truyền thuyết cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Đặc điểm của thú biến là độ khó thấp, nhất là thú biến lần đầu, học tập một ít yếu lĩnh tại Học viện chiến tranh có thể chính mình tiến hành, đương nhiên nếu như điều kiện kinh tế cho phép, tìm một điêu khắc sư linh hồn thì tỷ lệ thành công sẽ lớn hơn rất nhiều, dù sao xông quan thất bại sẽ thiệt hại không ít thú linh, khuyết điểm là xông quan phải thực hiện toàn bộ, mà không thể cục bộ, ví dụ như thăng từ cấp đồ trắng đến cấp đồng thau phải tích cóp đầy đủ thú linh, một lần phải hoàn thành thay đổi toàn thân mà không thể nâng cấp từng bộ phận.
Ưu điểm của giáp biến nằm ở chỗ có thể tiến hành rèn đúc căn cứ theo đặc tính của nghề nghiệp, phát huy kỹ thuật và đặc điểm của hình dạng cơ thể con người ở mức độ lớn nhất, như cung thủ sẽ dùng thú linh tập trung chế tạo một bộ cung tên thật tốt, thuộc tính cũng sẽ tập trung nâng cao độ linh hoạt, săn ảnh thì là một con dao găm hoặc một bộ vuốt sắc thích hợp, với thuộc tính tốc độ và linh hoạt, tế ti chiến ca thì là mũ sắt, bọn họ chủ yếu là tăng cường thần lực để mở rộng phạm vi và làm phấn chấn tinh thần.
Giáp biến có thể thăng cấp cục bộ, bình thường sẽ lựa chọn thăng cấp vũ khí trước, tiếp theo thăng cấp theo thứ tự căn cứ từng nghề nghiệp khác nhau, phát huy đặc tính nghề nghiệp của mình trên cơ sở bảo đảm sự cân đối hợp lý. Cách làm này ít lãng phí, đồng thời cũng tương đối an toàn.
Nói đến giáp chiến sĩ thì không thể không nói là phi thường xa xỉ, bởi vì nghề chiến sĩ yêu cầu khá cân đối, cái gì cũng phải tốt, vì vậy cần rất nhiều thú linh, nhưng dựa vào sự phát triển của bản thân căn bản không đủ, mặt khác còn cần điêu khắc sư tốt nhất, nếu không chính là lãng phí thuần túy. Đương nhiên, một khi thành hình, tới cấp bạc trắng thì sức chiến đấu là tương đối kinh người, cho nên đây cũng là lựa chọn của các quý tộc.
Đồng thời giáp biến còn có một lợi ích lớn nhất, chính là đẹp!
Đối với đa số thú tộc thuộc giới nữ mà nói, do cân nhắc đến yếu tố đẹp, trên cơ bản sẽ không xuất hiện cuồng thú chiến sĩ nữ, bình thường đều là cung thủ, săn ảnh và tế ti chiến ca, như tộc thiên nga Swan tương đối cao quý thì hãn hữu cũng xuất hiện giáp chiến sĩ nữ, đương nhiên với địa vị của các nàng thì làm giáp chiến sĩ không phải là chuyện khó.
Mà tất cả những điều này đều là vô cùng xa xôi so với anh em Hebrew, thú linh của Arthur chưa bao giờ đạt đến mức có cơ hội xông quan một lần, thậm chí đều thua sạch trong chiến đấu rồi. Đôi khi Trâu Lượng cũng rất kỳ quái, nếu như không phải thua nhiều thú linh như vậy, đều giữ lại được thì kiểu gì Arthur cũng có thể có mấy cơ hội xông quan, nhưng là đôi khi tộc Bear sẽ có chút đầu đất mà. Bạn đang xem tại
TruyenHD - truyenfull.vn
Ernest lại đã có hai cơ hội xông quan, nhưng đều thất bại rồi, đối với loại đồ vật cao thâm như xông quan thú linh này, nói thẳng ra là không có điêu khắc sư dẫn dắt căn bản hắn không thể qua được, mà hoàn cảnh của họ hiển nhiên không mời nổi điêu khắc sư, cho dù là một điêu khắc sư đồ trắng cấp thấp nhất.
(Đại khái cung thủ (ranger) thì tăng agi, săn ảnh (assasin) tăng agi và movement speed, tế ti thì tăng intelligent, còn giáp chiến sĩ thì tăng str hoặc tất).
Hay