Chương 6: Gặp Lê Bống

Mà phía sau cửa lại là hai thanh niên mặt mày hoảng sợ, vẫn đang cố gắng hết sức chặn ở sau cửa, ngoài ra còn liều mạng kêu cứu.

"Ngu xuẩn ..." Thái Hòa nhíu mày , có hơi khẩn trương nhìn về phía chung quanh.

Kêu lớn như vậy chỉ đưa tới càng nhiều Zombie, vốn là Thái Hòa đang còn muốn giúp bọn hắn một chút trong phạm vi đủ khả năng, nhưng xem ra hiện giờ tùy tiện ra tay trợ giúp chỉ biết hại chính mình.

Quả nhiên một ít Zombie rất nhanh bị thu hút đi tới, cửa chống trộm bị đυ.ng liên hồi, phát ra tiếng vang "Thình thịch ", bản lề với vách tường bắt đầu buông lỏng ra.

hai gã thanh niên mặt xám như tro, ở trong sự sợ hãi cực độ làm cho tiếng kêu càng ngày càng thảm thiết hơn...

"Ầm….!"

Sau một tiếng vang thật lớn, cuối cùng cửa chống trộm bị đánh ngã, mà tiếng kêu thảm thiết của hai gã thanh niên thì rất nhanh bị dìm ngập xuống...

Nhưng mà điều này đối với Thái Hòa mà nói lại chính là một cơ hội, thừa dịp rất nhiều Zombie bị thu hút đi tới, vừa vặn hắn có thể vượt qua khu vực này.

Sau khi đi qua mảng khu vực dày đặc Zombie này một cách thuận lợi, Thái Hòa còn chưa kịp mừng hết lớn, thì lại phát hiện con đường phía trước, bị một chiếc xe công cộng và mấy chiếc xe đẩy phá hỏng rồi.

Lúc tai nạn bộc phát, xe cộ xảy ra tai nạn không phải số ít, huống chi loại xe buýt này chở đầy hành khách bất kể là hành khách trong xe bị biến dị , hay còn là bị tình huống trên đường làm kinh hãi, đều có thể xảy ra loại thảm hoạ này.

Nhìn qua tình hình, chiếc xe buýt này đã xảy ra va chạm liên hoàn với những xe con liều mạng chạy trốn khác, nó đã biến hình hoàn toàn.

Cũng không biết tình huống của hành khách trong xe giờ như nào, có lẽ bị vây chết rồi, có lẽ tất cả đều biến thành Zombie...

Thái Hòa vốn là muốn đi vòng qua, nhưng lúc nhìn chằm chằm vào chiếc xe buýt kia, trong đầu lại đột nhiên vang lên tiếng "Ong Ong".

Thời điểm mỗi lần khi Lê Bống tới, dường như đều ngồi xe buýt tới đấy... Ý nghĩ này vừa ló ra, ánh mắt Thái Hòa dò xét xe buýt cũng thay đổi.

Hắn cảm giác được thoáng chốc tim đập trống ngực tăng lên hết sức kịch liệt, đã chờ mong, lại có cảm giác hơi sợ hãi.

Có khả năng rất lớn, lúc ấy Lê Bống cũng đã từng ở trên chiếc xe này, nếu như nàng không có trốn thoát kịp thời, lúc này chắc còn ở trong đó.

Tuy rằng ta đã chuẩn bị xong tâm lý chấp nhận sự thật, nhưng sau khi sắp đối mặt sự thật, Thái Hòa vẫn cảm thấy có hơi bị khủng hoảng.

Là thi thể hư thối, hay còn là đang cắm đầu cắn nuốt đồng loại, hay hoặc là ...

Sau khi thở dài ra một hơi, Thái Hòa khống chế ổn định con rối zombie, bò tới trên đầu xe biến hình.

Thời gian khống chế con rối zombie có cảm giác rất kỳ diệu, giống như là chính mình có thêm một bộ phân thân vậy, thông qua liên hệ tinh thần giữa con rối zombie, không chỉ có thể điều khiển con rối zombie hành động, còn có thể nhận được phản hồi năm giác quan đến từ con rối zombie.

Nhưng ở trong lúc Thái Hòa liên hệ với con rối zombie, còn có một tầng ngăn cách, làm hắn không cách nào chính thức điều khiển con rối zombie một cách hoàn chỉnh.

Mà Thái Hòa xem ra, chỉ sợ cảnh giới điều khiển tự nhiên, chắc là phải dung hợp với con rối zombie đi...

Tuy rằng cảm giác có hơi quái dị, nhưng Thái Hòa vẫn còn tương đối mong đợi với loại cảnh giới đó.

Nhưng chính là thời gian ngẩn ngơ một lúc này, trong hai mắt Lê Bống cũng lập tức dần hiện ra một vầng sáng lạnh, mà cùng lúc đó, đầu óc Thái Hòa cũng đau đớn một trận. Cũng may hắn phục hồi tinh thần lại rất nhanh, khống chế được Lê Bống lần nữa.

Chỉ là hơi phân tâm một chút, Lê Bống cũng đã suýt nữa thoát khỏi khống chế của hắn, điều này làm cho Thái Hòa lập tức cảm giác được sợ hãi không thôi.

Con rối zombie ở trước mặt Lê Bống còn không có sức phản kháng chút nào, phỏng chừng chính Thái Hòa cũng qua không nổi một hiệp. Huống chi hắn cũng không muốn thương tổn Lê Bống, cũng không nguyện ý bị Lê Bống gϊếŧ chết. Hiện giờ đã tìm được Lê Bống rồi, hắn lại càng không thể chết được rồi, nhất định phải tìm được phương pháp giúp Lê Bống khôi phục .

Nơi này không thể chờ đợi mỏi mòn quá lâu, Thái Hòa tranh thủ thời gian thao túng Lê Bống, đi về phương hướng của chính mình.

Ở loại khu vực dân cư dày đặc như này, mặc dù là cẩn thận thế nào, cũng khó tránh khỏi sẽ gặp phải Zombie. Nhưng không giống với lúc chiến đấu gian khổ, có Lê Bống ở bên người, Zombie gần như không có sức phản kháng chút nào .

Bất luận là tốc độ, hay là lực lượng , Lê Bống cũng vượt qua Zombie bình thường một mảng lớn. Vốn là Thái Hòa lo lắng làm Lê Bống bị thương, không muốn điều khiển nàng tiến hành chiến đấu, nhưng lúc Zombie xuất hiện, Lê Bống truyền đến khát vọng công kích mãnh liệt, lại làm cho bản thân Thái Hòa cũng cảm thấy một trận khô nóng. Thời gian điều khiển con rối zombie lúc trước cảm giác được chủng loại cuồng bạo kia, quả thật vào lúc này phóng đại lên hơn gấp 10 lần.