Đã xem đủ chưa. Có phải cảm thấy bộ dáng này của tao rất đáng sợ hay không.”
Lý Văn Thông âm ngoan nhìn chằm chằm đám người Thái Hòa, có hơi gào thét điên cuồng nói: “Thái Hòa, chuyện này chính là do mày ban tặng! Nếu không phải tại mày thấy chết không cứu, tao cũng sẽ không thay đổi thành bộng dạng kinh tởm này!”
Hắn nói, thò tay cào lên mặt mình một cái, một mảnh da thịt và thịt vụn, lập tức bị cào xuống dưới, thấy người ở nơi này ai là không tê cả da đầu.
“Nhìn thấy không. Tất cả những chuyện mày cmn đều tại mày! Ngươi làm lúc rõ ràng trước tiên có thể cứu ta , Nhưng mày cũng làm cái gì !”
“Mày thật sự cho rằng tất cả mọi người trên thế giới đều là cha của mày sao! Tao cũng chẳng muốn với lu bu với mày làm gì, hiện giờ ngon thì bước ra bật co, còn Yuna đâu rồi?” Thái Hòa hừ lạnh một tiếng, nghiêm nghị hỏi.
Lý Văn Thông điên cuồng mà nở nụ cười: “Yuna ... Muốn gặp nàng là hả? Được rồi! Trước tiên chặt cánh tay kia của mày xuống, mày dùng thế nào cánh tay làm lúc trước đánh tao đấy, mày chặt xuống cánh tay nào của mình!”
Nghe thế, lập tức thời Thái Hòa không nhịn được liếc mắt.
Tên Lý Văn Thông này thật là hai đấy! Không nói đến quan hệ giữa mình với Yuna còn chưa tới một bước vì nàng chặt tay kia, chỉ là giọng điệu của hắn như vậy cũng đủ khiến người ta bật cười! Nhìn qua tiểu tử này chính là bị nghiện phim ảnh nhiều quá, thật sự coi chính mình hiện giờ có chút thực lực, có thể chảnh vãi hết cả lều rồi!
Không có khả quan tâm sẽ bị loạn, Đen Vâu lại hoảng sợ nhìn về phía Thái Hòa, sau đó lại chuyển hướng về phía Lý Văn Thông, cuống quít hô: “Lý Văn Thông làm sao ngươi có thể như vậy, không phải Hòa Ca chúng ta sớm bị diệt cả đám rồi!”
“Liên quan éo gì với bố mày!” Lý Văn Thông lại hộc ra một ngụm máu, “Nếu không phải mày và Yuna nhiều chuyện, để cho thằng họ Trần này gia nhập chúng ta, còn không phải là phải trở về trường học tìm những người kia, làm sao mọi chuyện lại biến thành như vậy! Đừng tưởng rằng bố mày không hận tụi mày, là tại tụi mày vứt bỏ tao đấy!”
Đen Vâu sững sờ, chợt cắn răng một cái, lại thoáng chốc giơ lên thái đao trong tay: “Chém ta được hay không.!”
Hắn nói xong muốn vung đao, lại bị Thái Hòa cản lại, chờ hắn kịp phản ứng lại, không ngờ Thái Hòa xông về Lý Văn Thông nhanh chóng như vậy.
Khoảng cách của hai bên cũng khoảng mười mấy mét, lấy tốc độ Thái Hòa bây giờ, khoảng cách ngắn như vậy, cũng chỉ có thời gian một hơi thở, lập tức trực tiếp vọt tới trước người Lý Văn Thông.
Lý Văn Thông chỉ cảm thấy một đạo bóng đen đánh về phía mình trong nháy mắt, sau đó trước mắt lập tức lóe lên ánh sáng lạnh.
Dù sao hắn đang trong biến dị, phản ứng cũng không xem như chậm, tốc độ cũng rất khả quan, lại trong giờ phút mấu chốt không không kịp phản ứng. Bất quá dù vậy, hắn vẫn lập tức cảm giác được vai phải bị trực tiếp bổ ra, cả người bị một nguồn sức mạnh ép tới đầu gối mềm nhũn, suýt nữa trực tiếp quỳ tới rồi trên mặt đất.
Thái Hòa chém một đao vào trên bờ vai Lý Văn Thông, lại cơ bản không có một chút ý muốn dừng tay, mà là thuận tay cắt ngang một đao, trực tiếp gạt vào cổ Lý Văn Thông.
Bóng ma tử vong Mãnh liệt lập tức bao phủ Lý Văn Thông, nhưng dưới điều khiển của bản năng, hắn vẫn lui về sau, khó khăn lắm tránh thoát một kích trí mạng này. Bất quá mũi đao đã phá vỡ cổ của hắn, máu tươi từ trong vết thương bắn ra điên cuồng.
Hai mắt Lý Văn Thông càng ngày càng đỏ, đã bị trọng thương hắn vừa kêu to, vừa trực tiếp đánh tới phía Thái Hòa.
Nhưng hắn nói cho cùng bất quá là người bình thường , sao có thể cùng trải qua vô số lần liều mạng tranh đấu Thái Hòa so sánh . Thấy hắn lộ ra một bộ dáng vẻ muốn liều mạng, Thái Hòa lại lập tức xông lên cúi người về phía trước, ngay trong nháy mắt khi đao ngắn gần Lý Văn Thông lập tức chém ngửa lên trên, chỉ thấy phun ra một đạo vòi máu.
Lưỡi đao sắc bén cắt bụng Lý Văn Thông ra một cái vếch rách to, mà bản thân của hắn lập tức bị Thái Hòa đạp một cước nằm trên mặt đất. Hắn vừa định giãy dụa, đã bị một cước Thái Hòa dẫm nằm bẹp rồi.
“Xem ra ngươi cũng không có cảm giác đau rồi hả?” Thái Hòa có hơi hăng hái mà nhìn Lý Văn Thông dưới chân hỏi.
Da trên người hắn gần như đều rữa nát tróc ra, lại bị cào trở thành hình dạng này, lại thêm mình chém hắn hai đao liên tục, tên Lý Văn Thông này lại một chút vẻ mặt thống khổ cũng không có. Hắn rất rõ ràng không phải là loại hảo hán gì, giải thích duy nhất chính là hắn không có cảm giác đối với loại đau nhức này.
Lý Văn Thông cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Thái Hòa, mặc dù hắn không có cảm giác đau, nhưng nơi bụng thủng một cái lỗ hổng lớn, ruột cũng chảy ra, cơ bản không sống được thời gian dài bao lâu.