Quả nhiên, chẳng được bao lâu, vài tiếng kêu thảm thiết lập tức truyền xuống từ trên lầu, nghe vào trong tai những người này, không khỏi lại run rẩy một trận.
Trải qua mấy phút chém gϊếŧ điên cuồng nữa, cuối cùng Zombie ngoài cửa xoay bị dọn dẹp sạch sẽ rồi. Bất kể là Yuna vẫn hay là Đen Vâu, đều đầu đầy mồ hôi, nhất là Yuna liều mạng công kích, ngay cả cánh tay cầm đao cũng đang hơi hơi phát run.
Tuy rằng Thái Hòa hơi thoải mái hơn một chút, nhưng sắc mặt cũng khó coi, huyệt thái dương cũng có hơi căng đau, đây là di chứng tinh thần lực tiêu hao quá nhiều.
Quay đầu lại nhìn thấy cảnh tượng máu tanh này, biểu lộ của Yuna có hơi phức tạp, dường như có thống khổ, cũng có vài phần tự trách. . .
Mà Thái Hòa chú ý tới điểm này, thì đi qua vỗ vỗ bờ vai của nàng, nhỏ giọng nói: "Không trách ngươi. Ngươi một mình mang bọn họ đi, nói không chừng kết quả so với hiện giờ còn bết bát hơn ."
"Ừm. . ." Yuna thấp giọng lên tiếng, sau đó lại cố ra vẻ tươi cười về phía Lê Bống: "Cảm ơn!"
Tuy rằng không thấy được Lê Bống ra tay, nhưng có thể giải quyết xong hai con Zombies ở trong giờ phút sống chết đó, sức chiến đấu của Lê Bống rõ ràng nằm ngoài dự đoán của nàng.
Đánh giáp lá cà, chết bốn người, hiện thực thảm thiết như vậy làm người nơi này đều sợ hãi không thôi.
Đám người may mắn còn sống sót sau lần này bắt đầu hối hận quyết định của mình, nếu như lúc ấy ở lại, cho dù có khả năng đói chết tươi, cũng còn tốt hơn nhiều so với như bây giờ. Lúc nào cũng có thể chết, so với chờ chết chậm rãi ở trong hoàn cảnh an toàn, hoàn toàn là hai loại khái niệm bất đồng .
Một tên nam sinh tức giận quay đầu xông về phía thanh niên đeo kính Mai Hồng Vũ, dùng tay run rẩy không ngừng nắm cổ áo của hắn: "Đều là mày! Đều tại mày ! Bố mày gϊếŧ mày!"
Nói xong, hắn lập tức nắm chặt dao phay trong tay, đâm về phía Mai Hồng Vũ.
Dưới tác dụng tâm lý sợ hãi và thù hận, hai mắt nam sinh này đỏ hồng, trên mặt tràn đầy sát khí, động tác cũng không có do dự một chút nào. Chuyện gì thế này, hắn bị sợ đến điên rồi... Người ở trong loại trạng thái này là rất nguy hiểm, hơn nữa dưới xúc động chuyện gì cũng dám làm.
"Beng…!"
Cảnh tượng này tuy rằng đột nhiên tới, nhưng Yuna vẫn phản ứng lại trước tiên nhất, cổ tay khẽ đảo, trực tiếp dùng trường đao đánh rơi dao phay trong tay nam sinh.
Đen Vâu cũng hoàn toàn sợ ngây người, nghe được âm thanh kim loại tấn công thời gian mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại, tiến lên bắt lại nam sinh kia, sau đó đấm một quyền tàn bạo: "Ngươi điên rồi sao!"
Mà lúc này, sắc mặt Mai Hồng Vũ lại trắng bệch, toàn thân đều đang phát run không tự chủ được. Đợi sau khi khó khăn thở gấp đều đặn rồi, ánh mắt tức giận của Mai Hồng Vũ nhìn về phía nam sinh kia, lập tức biến thành cực kỳ oán độc!
Nam sinh bị đánh ngã dĩ nhiên cũng bối rối, hơn nửa ngày mới run rẩy đứng lên, dáng vẻ thất hồn lạc phách. Cảm giác kích động này thoáng qua một cái, hắn lập tức trực tiếp rơi vào trong tư duy hỗn loạn. Cái này cũng khó trách, người thường bỗng nhiên cảm nhận được tử vong khoảng cách gần, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện tâm lý hỏng mất ngắn ngủi. Nhưng mà năng lực chịu đựng của con người trên thực tế vẫn còn rất mạnh, sau khi hỏng mất qua đi, đối mặt không thể hiện thực không chấp nhận, loại người này vẫn sẽ khôi phục bình thường rất nhanh.
Thái Hòa vẫn đang thờ ơ lạnh nhạt, cũng đang lúc này chú ý tới ánh mắt của Mai Hồng Vũ, trong nội tâm không khỏi run lên.
Loại ánh mắt này, xuất hiện ở trên người một học sinh nhìn như rất ôn hòa, thật sự để cho người ta cảm thấy xương sống hơi phát lạnh...
"Tốt lắm, mau rời khỏi đây nhanh lên."
Trong thời gian ngắn như thế, hy sinh tổng cộng năm người bạn học, biểu lộ của Yuna thật sự không dễ coi chút nào, lúc này lại trông thấy nội loạn, giọng nói lập tức càng lạnh lẽo hơn.
Mai Hồng Vũ lập tức giật mình tỉnh lại, có hơi khẩn trương liếc nhìn Yuna, sau đó lộ ra một chút nụ cười gượng ép trên mặt: "Đi thôi ."
Người mới vừa suýt bị gϊếŧ, trong nháy mắt vậy mà cũng làm có thể cười được, tâm cơ của người này rất nặng, cùng tuổi hoàn toàn khó có người nào được như vậy... Thái Hòa âm thầm than thở trong lòng một câu, xoay người kéo lại Lê Bống, đi theo đám người Yuna nhanh chóng rời khỏi căn cao ốc thương mại này.
Tạm thời rời khỏi mảng khu vực dày đặc Zombie nhất, con đường sau đó tương đối mà nói là an toàn hơn rất nhiều. Trên đường thậm chí còn ở một căn siêu thị tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục trong chốc lát, thuận tiện sưu tầm một ít thức ăn để mà bổ sung thể lực, nếu thật sự có khả năng, tốt nhất có thể tìm ra một ít lương tồn trữ dùng làm bữa tối.
Xem xét ở trong siêu thị nội thành cũng đã trải qua nhiều lần cướp sạch, dụng cụ cắt gọt bình thường có thể dùng làm vũ khí, cùng với lương thực là thứ quan trọng nhất, đều bị đoạt sạch sẽ không còn. Mặc dù có sót đấy, nhưng thường thường ở dưới khay chứa đồ bị ngã xuống, hoặc là dính lên máu đã khô, làm cho người ta buồn nôn, thậm chí trong đó còn có hài cốt.