Sao có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, dùng thanh âm hương vị ngọt ngào ỏng ẹo làm nũng như thế đây này! Điều này thật sự là quá làm người ta khó xử, cũng quá câu người rồi!
Một tiếng nói này thật sự làm cho Thái Hòa nghe mà trong lòng lập tức ngứa lên, bất quá dù là Yuna không làm nũng, hắn cũng không có ý định tùy tiện đưa dược phẩm quý giá cho người khác đấy.
Vũ Linh cũng không tới tình trạng nhất định phải dùng dược phẩm, cái khuôn mặt kia mặt cho dù thoa lên đầy thuốc, không có thời gian một tháng cũng không có khả năng khôi phục như thường đấy.
Về phần bị thương ở thận nha. . . Dù sao đoán chừng một đoạn thời gian rất dài hắn cũng không có khả năng dùng tới thận đấy, thận hư trong thời gian ngắn sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đấy!
Mặc dù trong nội tâm nghĩ như vậy, bất quá trong miệng Thái Hòa chỉ là từ chối nhã nhặn nói: “Ha ha, không cần khách khí như thế nha! Nếu như ta còn có dư thừa dược phẩm, khẳng định chịu nguyện ý không ràng buộc đưa cho các ngươi. Bất quá ngày hôm qua ta đã dùng ở trên người ngươi và Vương Lan Hương á.”
Lời nói này làm cho Tuấn Hưng đã cảm thấy hơi tiếc nuối, đồng thời còn rất ngại ngùng.
Xem ra là chính mình hao phí tất cả dược phẩm của Thái Hòa rồi, hắn đã trầm mặc thoáng một chút, đột nhiên nói ra: “Không nghĩ tới Lăng huynh đệ đã dùng cho chúng ta tất cả dược phẩm còn lại rồi. Đáng tiếc ta cũng không có vật gì để đổi cho ngươi, nếu như ngươi không chê mà nói. . .” Hắn còn định nói muốn lấy cây súng lục kia đưa qua, bất quá lại bị Thái Hòa từ chối. Loại vũ khí này với hắn mà nói chẳng có bao nhiêu tác dụng, có thể nói là chẳng làm nên tích sự gì?
Không bằng bán nhân tình này cho Vương Lan Hương, lại để cho hắn chăm sóc cô nàng này thêm một chút nha. Coi như là hắn dưới thân phận anh rể đưa cho Vương Lan Hương một món lễ vật cuối cùng rồi.
Thấy Thái Hòa từ chối, lại đưa mắt nhìn sang Vương Lan Hương, Tuấn Hưng vốn là sững sờ, sau đó cũng phản ứng mạnh mẽ lên.
Hắn lập tức lộ ra một chút vui vẻ, vội vàng nói: “Xem ra Vương Lan Hương nàng. . . Yên tâm đi! Ta sẽ không để cho nàng chịu uất ức gì đấy, thật ra Vương Lan Hương cũng là thanh viên chủ lực trong team chúng ta nha!”
Vương Lan Hương sớm đã biết kết quả này, nghe vậy ngược lại là rầu rĩ hừ một tiếng, bất quá thời điểm khi Thái Sơn đến vịn nàng, nàng vẫn không khỏi đứng hình một chút.
“Vương Lan Hương ngươi. . .” Thái Sơn vốn là mở to hai mắt nhìn, sau đó lập tức mạnh mẽ đưa mắt nhìn sang Thái Hòa.
Thái Hòa lập tức lộ ra một sắc mặt vô tội, nói rõ chuyện thay đổi thái độ này không liên quan đến ta. . .
Mà vẻ mặt Vương Lan Hương thì lại mờ mịt, hỏi: “Làm sao vậy?”
Thái Sơn lúng túng một cắn môi dưới, sau đó chậm rãi lắc đầu: “Không có. . . Không có gì. . .”
Khi Vương Lan Hương bị Thái Sơn đỡ đi ra cửa, Tuấn Hưng và Vũ Linh cũng đang nhìn thấy trên đầu của nàng ở đột nhiên ngây người, sau đó đều dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn về phía Thái Hòa.
“Vì sao lại nhìn chằm chằm vào ta?”
Thái Hòa đổ mồ hôi, nghĩ thầm loại chuyện này thấy thế nào cũng không thể nào là ta làm mà!
Ngược lại là Yuna ở một bên cười trộm không thôi, thậm chí ngay cả Lê Bống cũng mím môi, nàng cũng không phải cảm thấy đầu Vương Lan Hương có cái gì buồn cười, mà là rất thích ý chứng kiến Thái Hòa lộ ra sắc mặt bất đắc dĩ kia.
Xác thực Vương Lan Hương không biết, thời điểm khi nàng lộ ra cái ót, lại bụm lấy bờ mông, nhất chân di động chậm rãi về phía trước, thật sự có một loại cảm giác cực độ khó hiểu...
Yuna dùng dao cạo lưu lại một vui vẻ sau ót cho nàng, đó là dùng thủ pháp tinh chuẩn thế ra hai chữ to: Ngu ngốc!
Một đêm đi qua, ngọn lửa lớn đã sớm dập tắt một cách triệt để.
Bởi vì xung quanh quảng trường này đều là cao ốc, bởi vậy trên thực tế cũng không có quá nhiều zombie phát hiện ánh lửa bên này.
Bất quá dù vậy, khi đám người Thái Hòa đi ra nhà lầu nhìn về phía cửa hàng, cũng phát hiện có chừng một hai trăm con Zombies đang lắc lư ở đầu phố.
Ban ngày vừa nhìn một mảnh hài cốt kia, may ra mới cảm giác khắc sâu được một loại lạnh lẻo thấu xương từ lòng bàn chân chạy lên đến đỉnh đầu.
Bên trong, có khoảng hơn một ngàn thi thể Zombies nha. . . Nói là một cái lò thiêu xác siêu bự cũng không phải là quá đáng!
Sở dĩ Thái Hòa đặc biệt chú ý ở nơi đó, đương nhiên là bởi vì hơi tò mò, thứ hai là vì hắn còn băn khoăn có khả năng tìm được chất gel bên trong đó hay không.
Thừa dịp team của Tuấn Hưng đã bắt đầu thuận đường bên cạnh bắt đầu sưu tập vật tư một cách cẩn thận từng li từng tí, Thái Hòa tìm một cơ hội nhích tới gần điều khiển mấy con zombie, sau đó lại để cho mấy con rối zombies này đến trong phế tích tìm chất gel đi.