Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Huấn Luyện Viên Zombies

Chương 26: Trò Chơi Xấu Hổ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng mà ở trước mặt Yuna và những nữ sinh này, lại không thể để cho Lê Bống biểu hiện quái dị, bởi vậy Thái Hòa thao túng Lê Bống gật nhẹ đầu, lập tức phối hợp nằm trong nệm.

“Chị đẹp à, chế không cởϊ qυầи áo ra hay sao?”

Sau đó Yuna nghi ngờ hỏi một câu, lập tức đưa tay qua đến cởi ra áo khoác trên người Lê Bống, “Mặc quần áo ngủ một lát cảm mạo đấy, để em giúp chế.”

Em gái à, em muốn làm gì vậy! Thái Hòa nhảy dựng lông mày, trong lòng kêu to một tiếng. Hắn đồng ý để Lê Bống ngủ chung với Yuna, chỉ là muốn thể nghiệm một chút kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ ngủ ở trong bụi hoa, cũng không có nghĩ đến muốn chơi trò chơi xấu hổ như vậy a !

Nhưng mà em gái đã chủ động nói ra, thì không thể trách anh...

Sau khi thao túng Lê Bống ngồi xuống, Thái Hòa ... Nói xác thực, đôi tay thon dài của trắng nõn Lê Bống, bắt lại cổ áo của Yuna, kéo mạnh nàng đến trước chân mình.

Yuna lập tức sững sờ, dùng tốc độ và lực lượng của Lê Bống, lại tăng thêm không hề phòng bị, cơ bản là nàng còn chưa kịp phản ứng, cũng đã bị lôi đến trước mặt. Lê Bống

Từ ngón tay linh hoạt của Lê Bống đẩy ra cái nút áo thứ nhất trên cổ áo nàng, một màu da thịt tuyết trắng lập tức xuất hiện ở trước mắt.

“A!”

Yuna khẽ gọi một tiếng, cũng không có đẩy ra Lê Bống, dĩ nhiên là hoàn toàn sợ ngây người. Lúc này khoảng cách giữa nàng với Lê Bống cũng không đủ mười phân, nàng hô hấp phun ra hơi thở, thậm chí còn có thể thổi bay lên sợi tóc của Lê Bống. Nhưng mà nàng cũng không có chú ý tới, chu kỳ hô hấp của Lê Bống chậm thần kỳ, gần như làm cho không người nào có thể phát giác được...

Bất quá khi Lê Bống cởi bỏ cái nút áo thứ ba, thậm chí còn có thể nhìn thấy một góc nhỏ của núi đôi, cuối cùng Yuna hồi phục thần trí.

“Chị à, chị rất xấu đó a !”

Yuna bật cười “Phù” một tiếng, trực tiếp nhào vào đẩy Lê Bống té lên trên giường nệm, uốn éo cùng với Lê Bống thành một đoàn: “Để em ta giúp chị cởi đồ nha, ha ha ha...”

Những nữ sinh còn lại cũng đều vui vẻ trên mặt mà nhìn về phía rồi bên này, cô bé nữ sinh trung học lúc trước thậm chí còn lập tức gia nhập vào...

Mà lúc này Thái Hòa nằm một mình ở trên giường, khóe mắt lại đang run rẩy không thôi. Loại nơi như phòng ngủ của nữ sinh, quả nhiên thật xấu hổ...

Lăn lộn trọn vẹn chừng mười phút đồng hồ, Yuna đã cởi sạch chỉ còn lại có áσ ɭóŧ sát người mới chui vào ổ chăn, Lê Bống cũng giống vậy, bị cởi ra sạch chỉ còn áσ ɭóŧ trên người.

Bắt đầu từ khi cô bé nữ sinh gia nhập, những nữ sinh còn lại cũng đều nhào tới, mà Lê Bống tướng mạo xinh đẹp, rồi hết lần này tới lần khác lại không nói một lời đưa tới bọn cô nàng trẻ trung này cực kỳ hứng thú, có đến vài lần Thái Hòa thậm chí còn cảm giác được, Lê Bống bị sờ vếu!

“Ồ thật lớn nha!”

“Chị đẹp chị kích cỡ vòng một là bao nhiêu nha!”

“Eo ui, thật mảnh mai nha, làn da thật là trơn ...”

Từ khi bị đám nữ sinh giở trò một trở đi, Thái Hòa khống chế Lê Bống cũng xảy ra trạng thái hoàn toàn thả lỏng.

Dù sao một đám con gái quần áo không chỉnh tề vây ở bên mình, không ngừng chế tạo ra đủ loại chuyện tiếp xúc thân thể như vầy, trước giờ Thái Hòa cũng chưa bao giờ được thử qua, thậm chí chưa từng nghĩ qua! Mấu chốt nhất là, mặc dù là các nàng tập kích Lê Bống, nhưng bị tội chính là Thái Hòa này đây!

Mãi đến lúc Yuna chui vào chăn, Thái Hòa mới bị đánh thức.

“Chị à, trên người của chị thật mát.”

Yuna dùng đôi tay ấm áp chạm vào Lê Bống, trở mình đối diện Lê Bống, nhỏ giọng nói.

Có qua có lại nha... Thái Hòa cũng để cho bàn tay Lê Bống chạm Yuna một cái, nhưng vừa mới ra tay, khuỷu tay lại đập trên ngực Yuna.

“Haha, đừng đùa nữa!” Bỗng nhiên bị tập kích ngực, Yuna cũng không phản ứng, chỉ là nở nụ cười trầm thấp một tiếng , “Không nghĩ tới, thật ra nụ cười của chị rất sáng sủa đó nha! Nếu cười nhiều hơn thì tốt rồi, chị dáng dấp xinh đẹp như vậy, cười rộ lên nhất định nhìn rất đẹp. Nhưng mà cái gã họ Trần kia, nhìn qua cơ bản là không xứng với chị nha, ngay từ đầu ta còn tưởng rằng là hắn bắt buộc chị.”

Em gái đừng trêu chọc ta à, anh làm người cũng có điểm mấu chốt đấy!

Thái Hòa âm thầm liếc mắt, đồng thời thao túng lắc đầu Lê Bống.

“Ha ha, ta biết, sau này ta thấy trên người của chị sạch sẻ, lại nghe hắn nói với chị... Ta biết ngay hắn không phải loại người cặn bã như vậy.” Yuna lại đến gần với Lê Bống thêm một chút, gần như dán chặt với thân thể của Lê Bống, “Ngủ đi, ngày mai còn phải đi Trung Học Sài Thành. Tóm lại cám ơn anh chị trước nha.”

Cô bé này ở trước mặt mình, so với trước mặt Lê Bống, sao lại hoàn toàn là hai loại tính cách vậy ta!

Đoán chừng là bởi vì ban ngày thể lực tiêu hao quá lớn, sau khi nàng nói xong, rất nhanh đã phát ra tiếng hít thở đều đều kéo dài, dĩ nhiên đã ngủ rồi.

Mà Thái Hòa thì thông qua thị giác của Lê Bống nhìn chằm chằm vào nàng một lúc lâu. Trên mặt Yuna sau khi ngủ, không chỉ không có có loại ngạo khí lúc trước, còn hiển lộ ra vài phần nhu nhược.
« Chương TrướcChương Tiếp »