Mọi người lại thương nghị chi tiết trong chốc lát, sau đó Nguyễn Đen Vâu lập tức đem ra toàn bộ thức ăn ở trong ba lô, ngồi vây chung với nhau ăn một bữa đơn giản.
Bất quá bọn hắn sưu tầm được thức ăn thật sự rất khó lấp đầy bụng, ngược lại là chút ít thức ăn trong ba lô Thái Hòa thì vô luận là mùi vị hay còn là nhiệt lượng, đều so với những thức ăn này phải tốt hơn nhiều. Chuyện này cũng khó trách, Zombie trong nội thành rất nhiều, người sống sót cũng không ít, bất kể là một siêu thị nào, đại khái đều trải qua tìm kiếm nhiều lần rồi...
Nhưng Thái Hòa cũng không có ý muốn lấy ra chia sẻ...
“Ồ, chị gái không ăn hay sao?” Yuna đem nửa gói mì ăn liền đưa về phía Lê Bống, lại phát hiện Lê Bống hoàn toàn không có phản ứng với món này.
“Tâm tình chế không tốt.”
Tuy rằng dường như Yuna hoàn toàn không nhìn ra, nhưng mà Nguyễn Đen Vâu cảm thấy một hơi khí lạnh từ trong ánh mắt của Lê Bống, không khỏi thăm dò hỏi.
“Không, chỉ do nàng không thích tiếp xúc với người lạ.” Thái Hòa lập tức cảm giác đau cả đầu, vội vàng cắt đứt câu hỏi của bọn hắn.
“Đêm nay chị đẹp ngủ chung với chúng ta đi.” Yuna lại đột nhiên đề nghị nói: “Ngươi và Nguyễn Đen Vâu ngủ với nhau là được rồi. Nam sinh thì ở bên này, nữ sinh chúng ta ở là phía trước.”
Nói xong, nàng đưa tay chỉ căn phòng đối diện kia.
Tuy rằng Thái Hòa rất muốn từ chối, nhưng khi ánh mắt của hắn đảo qua Yuna và với vài cô bé nữ sinh khác, lại dường như bị quỷ thần xui khiến mà nhẹ gật đầu: “Được rồi.” Dù sao cách nhau không xa, không đến mức làm Lê Bống thoát khỏi khống chế. Từ khi lực lượng tinh thần của hắn tăng lên, khoảng cách khống chế tăng lên rõ ràng rất nhiều.
“Ồ ...” Thái Hòa sảng khoái làm Yuna có hơi bất ngờ, nhưng mà điều này cũng làm cho cách nhìn của nàng đối với Thái Hòa có hơi thay đổi một chút.
Sau khi tận thế đến, cơ bản tất cả mọi hoạt động giải trí cũng bị mất. Sau khi cơm nước xong, tuy rằng sắc trời mới vừa vặn tối xuống, nhưng mọi người đều đã im lặng không lên tiếng trở về phòng của mình nghỉ ngơi.
Yuna cũng lôi kéo Lê Bống, cùng vài cô bé nữ sinh cùng nhau tới rồi đối diện nhau, mà cùng lúc Thái Hòa duy trì lấy liên hệ tinh thần với Lê Bống, dưới sự an bài của Nguyễn Đen Vâu, ngủ một mình trên một cái giường đơn.
Vậy cũng đã là chăm sóc đặc biệt rồi, dù sao ngày mai hắn phải giúp bọn người Yuna đến Trung Học Sài Thành, hơn nữa dựa vào lực chiến đấu của hắn, dù xem như hắn có hỗ trợ dù ít dù nhiều, đối với bọn người Yuna mà nói cũng có ý nghĩa rất lớn.
Nhưng mà chẳng ai ngờ rằng chính là, khi đang lặng yên nằm ở giường đơn, nhìn qua giống như đang nhắm mắt nghỉ ngơi, thị giác của hắn đã sớm chuyển đổi đến trên người Lê Bống.
“Khi Lê Bống sinh hoạt chung với những nữ sinh khác một mình, làm sao hắn có thể yên tâm đây, phải quan sát mới được...”
Trong lòng Thái Hòa âm thầm nói ra.
Từ khi gặp được Lê Bống bắt đầu biến thành Zombie, Thái Hòa lúc nào cũng không ngừng trải qua quá trình đau đớn và cũng khoái hoạt.
Thân thể ngày xưa chỉ tồn tại ở trong ảo tưởng, nhưng lúc này lại có thể tùy tiện bị hắn chạm vào, dưới bàn tay hắn trở thành không mảnh vải che thân, sau đó đứng bình tĩnh trước mắt hắn. Nhưng khi tiếp xúc đến ánh mắt của Lê Bống không cảm tình chút nào, lại đành phải cưỡng chế du͙© vọиɠ muốn đẩy ngã nàng.
Nhưng loại thương tiếc này, chỉ khi thời gian đối mặt Lê Bống mới xuất hiện.
Cho nên khi Yuna mang theo Lê Bống đi đến một cái giường lớn kế bên, nàng hoàn toàn không biết vào lúc này, Thái Hòa trong phòng đối diện, khóe miệng đang hiện ra một nụ cười quỷ dị.
“Chị đẹp, chế ngủ chung với em đi. Tạm thời cũng không còn biện pháp tăng thêm một cái giường mới rồi.” Yuna cau mày nhìn thoáng qua mọi nơi, sau cùng nói ra với vẻ mặt áy náy.
Trong lời nói của nàng đầy vẽ kiêu ngạo, khuôn mặt lại đầy hiên ngang, nhưng thái độ đối với Lê Bống lại nhu thuận đến thần kỳ, điều này làm cho Thái Hòa không khỏi thở dài trong lòng một trận.
Nếu để cho nàng biết thân phận chân thật của Lê Bống, không biết sẽ có biểu lộ như thế nào...
Khi đã trở thành Zombie, Lê Bống cũng không phải không nghỉ ngơi, nhưng không hề giống như người thường, cần phải có giấc ngủ thời gian dài. Sau khi đã bị Virus ảnh hưởng thành Zombie biến dị, dưới tình huống hoàn toàn dựa vào chi phối của bản năng, ngược lại những Zombie này càng biết được lợi dụng năng lượng của bản thân hơn. Khi nhìn thấy vài con Zombie đi dạo trên đường, xem qua thì động tác con nào con nấy lười nhác, nhưng khi con mồi xuất hiện, trong nháy mắt bọn nó chỉ biết bộc phát ra lực lượng và tốc độ mạnh mẽ nhất, lập tức hóa thân thành quái thú kinh khủng.
Không có cảm giác đau, không biết lùi bước, hơn nữa động tác linh hoạt, một khi những Zombie này bắt đầu công kích, cũng sẽ không biết dừng lại, mãi cho đến khi mục tiêu biến mất .
Nhưng ở dưới tình huống không có con mồi, động tác của bọn hắn lại lập tức chậm lại, ở dưới trạng thái này, thể lực của bọn nó bị hạ xuống tiêu hao thấp nhất. Đối với người thường cần có giấc ngủ, Zombie chỉ cần nghỉ ngơi trong trạng thái vật vờ là đủ rồi.