Chương 17: Cứu Được Người Sống Sót

Mấu chốt nhất là nụ cười của nàng, con gái bình thường mà gặp phải loại tình huống này, dù không xem như bị dọa sợ, khẳng định cũng sẽ tái nhợt sắc mặt, toàn thân phát run, nhưng xem nét mặt của nàng, lại thật giống như đang cực kỳ hưởng thụ loại quá trình chiến đấu này vậy, hơn nữa còn là ở dưới tình huống đang ở trong thế hạ phong. Dù xem như nàng mạnh thế nào, đối mặt càng ngày càng nhiều Zombie, sớm muộn thể lực nàng cũng sẽ bị hao hết, mà ngay cả Thái Hòa cũng có thể nhìn ra, cô ấy dùng loại phương thức công kích gia tốc trong nháy mắt, không chỉ khảo nghiệm cực lớn đối với thể lực, đối với sức tập trung cũng chịu khiêu chiến không nhỏ.

Nhưng dưới loại tình huống này, nàng lại vẫn có thể trấn tĩnh như vậy...

Thậm chí Thái Hòa sinh ra một chút kiêng kỵ trong nháy mắt, chẳng lẽ cô bé này cùng giống như chính mình, cũng có năng lực đặc biệt nào đó hay sao?

Vừa nảy ra suy nghĩ này, Thái Hòa lập tức sinh ra lòng hiếu kỳ cực lớn với cô bé này, nhưng nhìn qua Lê Bống đang ngồi sau xe đạp, hắn quyết định vẫn bớt lo chuyện bao đồng thì tốt hơn. Nếu như đối phương là người sống sót bình thường còn chưa tính, nếu thật là người có năng lực đặc biệt đấy, nói không chừng sẽ nhìn ra thân phận chân thật của Lê Bống, đến lúc đó thì phiền toái to rồi...

Nhưng hắn vừa cưỡi xe tính vượt qua, lại nghe thấy một tiếng kêu to truyền đến từ phương hướng trong siêu thị: "Anh ruột! Giúp đỡ xíu!"

Nghe được tiếng kêu to này, Thái Hòa lập tức cảm giác đầu căng đau một trận.

Không nói đến câu nói anh ruột này làm Thái Hòa cảm giác buồn bực, riêng là cái âm thanh kêu to này cũng đủ để mang đến phiền toái càng lớn hơn nữa rồi! Thính giác của Zombie thậm chí còn muốn linh mẫn một ít so với người bình thường, nam sinh kia kêu to một tiếng như vậy, vài con Zombie lập tức chui ra từ xung quanh ngõ nhỏ hoặc trong cửa hàng. Hơn nữa bọn nó vừa xuất hiện, lập tức cũng đã chú ý tới Thái Hòa, bay thẳng đánh tới hắn và Lê Bống.

"Thật là xúi quẩy gặp phải hai báo thủ rồi a!" Trong nội tâm Thái Hòa tức giận mắng một tiếng, rút ra đoản đao bên hông lập tức nhảy xuống xe. Bởi vì e ngại thân phận của cô gái kia, Thái Hòa đành phải để Lê Bống tránh ở phía sau của mình, không cho nàng ra tay, để tránh bị nhìn ra chút gì.

Nhưng một mình hắn đối phó gần 10 con Zombies, thì đây vẫn là lần đầu tiên. Chỉ dựa vào năng lực công kích của mình, chỉ sợ còn xa không đủ để ứng phó nhiều zombie như vậy.

Cũng may Thái Hòa còn có năng lực điều khiển zombie làm con rối, hơn nữa hiện giờ đúng lúc là thời cơ là nghiệm chứng thành quả vừa tăng lên hôm qua. Giơ lên thanh dao ngắn đón lấy 1 con Zombie vọt tới trước mặt, ánh mắt Thái Hòa đã chuyển hướng về phía con Zombie thứ hai, trong nháy mắt khi tiếp xúc ánh mắt với đối phương, lực lượng tinh thần mạnh mẽ của hắn cũng đã cưỡng chế điều khiển con Zombie này.

Vì vậy đồng thời khi hắn chém gϊếŧ sạch con Zombie thứ nhất, con Zombie thứ hai bị khống chế giống như là chính mình tự đưa đầu ra, đập đầu tới trên mũi đao của Thái Hòa.

Đây chỉ là bắt đầu, mắt thấy vài con Zombie cùng nhau vọt tới phía chính mình, Thái Hòa đá một cái thi thể bay ra ngoài, trong nội tâm hắn rùng mình một cái, nhưng mà đầu óc lại thanh tỉnh trước nay chưa từng có.

Hắn đã thử qua cùng lúc khống chế hai con Zombies, như vậy 3 con cùng lúc thì sao?

Đồng thời điều khiển 3 con Zombies, điều này đối với Thái Hòa mà nói là một lần khiêu chiến mới mẻ, nhưng ở trong lúc cấp bách trước mắt như vầy, cơ bản là hắn không kịp nghĩ nhiều, chỉ là trong nháy mắt khi ý nghĩ này hiện lên trong đầu, hắn lập tức tiến hành vận dụng thực tế không chút do dự.

Một đao chém trúng con Zombie đứng trước nhất, đồng thời đã khống chế hai con Zombie theo sát đằng sau mà đến, đồng thời khi động tác của bọn hắn xuất hiện ngưng trệ trong thời gian ngắn, cây dao ngắn của Thái Hòa cũng nhanh chóng phá vỡ cổ họng của bọn nó. Loại phương pháp khống chế này, chỉ là ảnh hưởng hành động của Zombie trong thời gian cực ngắn, dù ngay cả Thái Hòa cũng không còn nghĩ đến ứng dụng đến trong thực chiến, hữu hiệu đến không ngờ.

Nhưng ở trong mắt người ngoài nhìn thấy, thoạt nhìn Thái Hòa giống như là đang xông ào vào bên trong bầy zombie một cách cực kỳ thoải mái, dùng tốc độ công kích nhanh, trực tiếp chém gϊếŧ 10 con Zombies nhanh chóng. Gần như ở trong nháy mắt, chung quanh Thái Hòa cũng chỉ còn lại có thi thể Zombie khắp nơi trên đất.

Mà Thái Hòa toàn thân tung tóe đầy máu tích thoạt nhìn thì dường như sát thần vậy, một nam một nữ còn trong siêu thị lập tức cũng thấy choáng mắt.

"Cái giề thế này! Yuna, ngươi có nhìn rõ không vậy? Người nọ làm gì, trâu bò như vậy!" Nam sinh kia trực tiếp bị đứng máy, không nhịn được kêu lên với vẻ mặt khϊếp sợ, lại không chú ý 1 con Zombie chen chúc tới từ trong khe hở quầy hàng, bàn tay chộp tới hắn.

"Vù!"