Cũng may, Lê Bống còn đang trong khách sạn, nhưng biểu hiện của nàng lại có hơi kỳ quái, nếu như là bình thường, ngoại trừ công kích và ăn cơm ra, cơ bản là Lê Bống sẽ không làm bất luận hành động nào có chứa ý thức của chính mình, nhưng bây giờ nàng lại đang đi dạo xung quanh khách sạn.
Hơn nữa thỉnh thoảng, nàng còn đang dừng lại ở vài nơi, đứng lẳng lặng trong chốc lát.
Đây là đang xảy ra chuyện gì. Thái Hòa tranh thủ thời gian tông cửa xông ra, rất nhanh đã tìm được Lê Bống trong hành lang dưới lầu.
Ánh mắt đầu tiên trông thấy Lê Bống, suýt nữa Thái Hòa lên tiếng kêu to hết hồn. Ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, mà Lê Bống đứng dưới ánh mặt trời đang quay đầu nhìn về phía hắn, trên mặt mang một chút vẻ mờ mịt . Chính là biểu lộ tâm tình một chút xíu ở nơi này, khiến cho Thái Hòa lập tức cảm giác được run rẩy toàn thân, kích động không thôi.
"Lê Bống !" Thái Hòa vội vàng vọt tới trước mặt Lê Bống, hai tay nắm chặt bờ vai của nàng, mừng hết lớn kêu to.
Không nghĩ tới nhanh như vậy nàng có thể khôi phục lại ý thức...
Không đúng... sau khi lung lay Lê Bống vài cái, Thái Hòa đột nhiên cảm giác được nước lạnh rót vào đầu một trận. Ở trong mắt Lê Bống, nhìn hắn thấy chỉ có thoáng hiện mờ mịt, ngẫu nhiên lạnh lùng giống như bình thường vậy.
Có lẽ Virus tiến hóa, làm lý trí bị giam cầm của Lê Bống xuất hiện buông lỏng, nhưng còn rất xa chưa có đạt tới tiêu chuẩn khôi phục. Cũng có khả năng, Virus tiến hóa, làm Lê Bống đang ở trạng thái trống rỗng, sinh ra ý thức mới...
"Lê Bống." Hắn chưa từ bỏ ý định lại kêu vài tiếng, cuối cùng Thái Hòa phải chấp nhận sự thật Lê Bống cũng chưa khôi phục hoàn toàn.
Nhưng mà ít nhất Lê Bống có một chút biểu hiện tâm tình, cũng bắt đầu tự mình hành động. Mặc kệ đây là điềm báo nàng đang khôi phục, hay chỉ là Virus tiến hóa theo hướng hoàn toàn mới, ít nhất cũng nói rõ điều Thái Hòa đang chờ mong vẫn có hy vọng thực hiện được.
Mà khi Thái Hòa dẫn Lê Bống ra cửa, đến phương hướng khu trong tâm thành phố, hắn mới phát hiện biến hóa ý thức của Lê Bống, không chỉ có biểu hiện qua chuyện tự mình hành động, hơn nữa có thể phóng đại hóa uy hϊếp với zombie thông thường.
Đối mặt Zombie bình thường, thái độ Lê Bống giống như là đối mặt sinh vật cấp thấp tầm thường, hơn nữa thủ pháp và thời gian gϊếŧ chóc càng gọn gàng hơn lúc trước, ánh mắt nhìn giống như là gϊếŧ chết đám côn trùng không chút đáng giá nào vậy. Hơn nữa tốc độ công kích của nàng cũng nhanh hơn rất nhiều, nếu như nói lúc trước chỉ giống như mèo con mà nói..., như vậy hiện giờ nàng hoàn toàn chính là một con báo săn hình người.
Virus tiến hóa, tuy rằng làm Lê Bống biểu hiện ở bên ngoài càng giống với người bình thường hơn, nhưng hành vi lại càng ngày càng giống hệt với dã thú chân chính, nhất là đi săn những sinh vật nhỏ yếu. Đại khái đối với Lê Bống mà nói, Zombie bình thường chính là cặn bã nhỏ yếu đi.
Thái Hòa bất giác nghĩ thầm, không biết khi Lê Bống đối mặt nhân loại, sẽ có phản ứng như thế nào đây... Nhưng mà dưới sự khống chế của hắn, muốn ngăn cản Lê Bống công kích tùy tiện, vẫn hoàn toàn có thể làm được.
Cưỡi xe đạp mang theo Lê Bống nhanh chóng đi xuyên qua phố lớn ngõ nhỏ, nếu không phải khắp nơi xung quanh đều là Zombie, cảnh tượng này thật ra khiến Thái Hòa rất hưởng thụ đấy.
Nhưng mà tiệc vui chóng tàn, mới vừa tiến vào nội thành không lâu, Thái Hòa lập tức phát hiện, có phiền toái đã tìm tới cửa.
Nói xác thực, là trước mặt hắn gặp phải hai con Zombie đang bị người sống sót vây gϊếŧ.
Hai người sống sót một nam một nữ này nhìn qua tuổi tác cũng không lớn, từ trên balô sau lưng của bọn họ cũng không khó nhìn ra, bọn họ đang đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn đấy. Mà nơi bọn họ chiến đấu, đúng là cửa ngoài của một căn siêu thị. Dựa vào cửa chính siêu thị làm yểm hộ, hai người này miễn cưỡng chặn lại Zombie tiến công điên cuồng, nhưng càng ngày càng nhiều Zombie ở xung quanh lại làm cho hai người bắt đầu xuất hiện nguy cơ liên tiếp.
Thân hình những Zombie này đều có bộ dáng rất mạnh, công kích mạnh mẽ, cửa thủy tinh siêu thị rất nhanh sẽ bị nện tới nát nhừ, hai người này cũng không thể không thối lui vào bên trong, dựa vào khay chứa đồ và quầy hàng làm chướng ngại vật để ngăn cản Zombie.
Mà Thái Hòa thấy cảnh tượng này ở đằng xa, vốn là muốn đi đường vòng rời khỏi nơi này, lại bị cô bé kia thu hút ánh mắt.
Cô bé kia cầm một thanh trường đao, gương mặt vẫn đang mỉm cười, mà lúc mỗi lần xuất hiện nguy cơ, cô ấy lại đột nhiên xuất hiện trảm kích nhanh chóng, đều có thể giải quyết hết toàn bộ Zombie vọt tới trước mặt. Tốc độ trong nháy mắt của nàng, thậm chí có thể đánh đồng với Lê Bống. Nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy, Thái Hòa thật đúng là không tin người bình thường lại thực sự sở hữu được loại thân thủ bất phàm này.