Trên đường phố Hoang vu, 1 con Zombie đang du đãng một cách vô ý thức.
Hắn hơi hơi toét miệng, một tia nước bọt đọng ở bên môi, một đôi mắt phiếm hồng lộ ra ánh sáng khϊếp người.
Cách hắn phía trước không xa, là một căn Siêu Thị nhỏ bỏ hoang. Trên cánh cửa thủy tinh tung tóe đầy vết máu màu nâu, xuyên thấu qua cửa thủy tinh rộng mở có thể chứng kiến mờ mờ 7-8 khay chứa đồ vương vãi trong đó, cùng với một ít thực phẩm tán loạn khắp chung quanh.
Ở cửa sau siêu thị, còn có một nam Zombie đơn độc từ từ di động tới trong đó. Nhìn qua quần áo, chắc là nhân viên công tác siêu thị.
Con Zombie này chậm rãi đến gần siêu thị, đang gặp thoáng qua với nam Zombie trung niên, hắn đột nhiên móc ra từ trong lòng ngực một thanh dao chặt thịt, xoay người dùng sức chặt đứt cổ của đối phương.
Máu tươi văng khắp nơi, thi thể không đầu lập tức ngã xuống đất.
Mà con Zombie hành động quỷ dị thì lập tức đi tới trên quầy nắm lấy một cái túi mua hàng, bắt đầu nhanh chóng sưu tập thức ăn ở bên trong siêu thị. . .
"Hít hà . . . Mệt chết đi được . . ."
Trong Một gian phòng ở mờ tối, Thái Hòa đầu đầy mồ hôi, hắn đang hài lòng xem xét một túi thức ăn tràn đầy và đủ loại đồ dùng hàng ngày trong tay.
Mà ở trước mặt hắn, thì ngồi con Zombie xuất hiện ở trong căn Siêu Thị nhỏ lúc nãy. Nhưng ánh mắt con Zombie này nhìn Thái Hòa, cũng không có một chút ác ý nào, thậm chí có hơi trống rỗng.
"Tiến bộ hơn so với mấy ngày hôm trước nhiều lắm , cuối cùng hiện giờ đã có thể tiến hành điều khiển khá linh hoạt rồi."
Thái Hòa đưa mắt nhìn sang con Zombie này, khóe miệng nở một nụ cười.
Nửa tháng trước, xuất hiện một loại Virus kiểu mới, trong nháy mắt làm thế giới này biến thành lò sát sinh thảm thiết.
Vô số nhân loại biến thành Zombie . . . Xác thực mà nói, đó là bọn quái vật sau khi bị lây bệnh, mất đi ý thức của chính mình, chỉ biết gϊếŧ chóc điên cuồng. . .
Mà người sống sót muốn sống, thì không thể không giống như con chuột vậy, giấu ở trong góc thành phố cầu sinh.
Nhưng Thái Hòa vốn chỉ là người bình thường, mà sau tận thế đã đến lại phát hiện, chính mình có thể điều khiển Zombie.
Hắn có thể cảm giác được mình với Zombie lại tồn tại một tia liên hệ mịt mờ, trong đầu Zombie rỗng tuếch thật giống như không có tư tưởng, chỉ là con rối hình người, mà hắn thì có thể rót tư tưởng của mình đi vào, do đó điều khiển Zombie hành động.
Nhưng ngay từ đầu nếm thử thì lại hết sức chật vật, thường thường Zombie giữa đường đột nhiên thoát khỏi khống chế của hắn, thậm chí mang đến cho hắn mấy lần nguy hiểm tánh mạng.
Theo số lần nếm thử tăng lên, cuối cùng Thái Hòa nắm giữ đến một ít bí quyết, việc này không chỉ có làm hắn có thể đủ năng lực vẫn duy trì khống chế với Zombie, còn có thể điều khiển Zombie đi lại khắp bốn phía, giúp mình sưu tập thức ăn và nhu yếu phẩm.
Nhưng mà khoảng cách giữa hai bên vẫn không thể quá xa, điều này làm cho Thái Hòa có hơi buồn bực .
Hắn cảm giác hiện giờ mình chính là một {người điều khiển} Zombie, sợi dây ănten trong tay còn chưa đủ dài, thủ pháp điều khiển cũng không thuần thục.
Nhưng có thể lợi dụng Zombie sinh tồn an toàn hơn, đã để Thái Hòa hết sức hài lòng đối với năng lực này. Hắn xưng con Zombie bị chính mình khống chế này, là con rối zombie.
Trong quá trình đang thao túng con rối zombie, trong mơ hồ Thái Hòa cũng cảm giác được, đồng thời khi chính mình điều khiển đối phương, một loại cảm giác cuồng bạo của đối phương cũng đang ảnh hưởng chính mình.
Loại ảnh hưởng này là tốt hay xấu, bây giờ hắn còn không thể nói rõ ràng. . .
Những ngày nay Thái Hòa cũng có hiểu một chút tập tính của Zombie, những Zombie này cũng không phải người ta lai tạo ra, mà là người sống bị lây bệnh.
Nhưng mà, tuy rằng thân thể vẫn là người sống, nhưng trên tinh thần đã hoàn toàn là quái vật rồi. Bọn họ công kích người sống sót không bị lây nhiễm, cắn xé máu thịt của những người này, hơn nữa sức mạnh lớn đến kinh người, mạnh hơn so với người bình thường rất nhiều.
Loại Virus này phá hủy lý trí của bọn hắn một cách triệt để, rồi chi phối tư tưởng của bọn hắn, để cho bọn hắn biến thành đao phủ bị bản năng gϊếŧ chóc.
Thái Hòa cũng nhận ra, loại quái vật này so với loại zombie hắn đã từng thấy ở trong game, trong phim ảnh còn đáng sợ hơn, bởi vì bọn họ bảo lưu được đầy đủ năm giác quan. Bất kể là âm thanh hay còn là mùi vị, đều có khiến cho bọn hắn chú ý.
"Mặt trời sắp xuống núi, hôm nay hãy đi về thôi."
Dãy phòng trọ này cũng không xem như nơi an toàn, chỉ là địa điểm tạm thời, Thái Hòa dùng con rối zombie để điều khiển đi tìm nhu yếu phẩm.
Sau khi nhét toàn bộ vật tư sưu tập hôm nay vào ba lô, Thái Hòa lắc lắc quả đầu cắt moi đang hơi đau nhức, thao túng con rối zombie đứng lên.
Khoảng cách gần nhìn con rối zombie này, mặt đối mặt đứng ở trước người, trong lòng của Thái Hòa vẫn cảm thấy có hơi quái dị.