Chương 8

Chương 8:

Buổi chiều, khi các bạn cùng phòng kết thúc huấn luyện quân sự trở về, cơn sốt của Lý Sam Sam đã giảm không còn nhiều lắm, chỉ thấy vẻ mặt uể oải của cô ngồi ở trên giường, trong đầu không khỏi nhớ lại mấy giờ trước, cô và huấn luyện viên Lăng lớp 3 ở trên giường này.

Nếu không phải phía bên dưới vẫn thỉnh thoảng truyền đến cơn đâu, cô lại cho rằng đó là giấc mộng xuân.

“Sam Sam cảm thấy khá hơn chút nào không?" Lương Băng trở lại ký túc xá trước hỏi.

Lý Sam Sam vội điều chỉnh tư thế ngồi, chỉ là vừa động một cái liền mơ hồ truyền đến cơn đau đớn: "Được, tốt hơn rồi!"

Trình Mẫn đi theo vào, trong tay xách một hộp đóng gói, đặt lên bàn Lý Sam Sam: "Này, cháo thịt nạc mang đến cho cậu, lớp trưởng nói nếu cậu còn không thoải mái, cậu ấy có thể xin nghỉ phép cho cậu ra khỏi trường khám bệnh.”

Lý Sam Sam vội lắc đầu: "Không, không cần, tôi khỏe hơn nhiều rồi.”

Nhà cô ngay tại Lăng Thành khá xa, nếu như ra trường báo thông báo đến cho phụ huynh, đến lúc đó nếu mẹ cùng cô đi bệnh viện, nhất định sẽ biết chuyện cô và huấn luyện viên Lăng đã xảy ra.

Trình Mẫn ghé sát vào nhìn khí sắc của cô, lại nhìn trán cô, mới gật gật đầu một chút: “Hạ sốt rồi, nhưng còn có chút ấm, lát nữa cậu ăn cháo rồi uống thêm hai viên thuốc, phỏng chừng sẽ ổn thôi.”

“Ừ, cảm ơn mọi người.”

Trình Mẫn cười híp mắt: "Ai nha, chúng ta là chị em tốt ở cùng nhau bốn năm, khách khí cái gì.”

Lương Băng từ ban công đi ra vẻ mặt kinh ngạc hỏi Lý Sam Sam: "Sam Sam, sao cậu giặt ga giường vậy, buổi chiều không phải cậu vẫn còn bệnh sao?

“À, tôi... tôi đổ mồ hôi ra giường, cho nên mới... "Lý Sam Sam hoảng loạn tìm cái cớ.

Cô dám nói ra tình hình thực tế sao, trên ga giường nhuộm mảng lớn máu của cô, đến bây giờ cô còn lót đệm, cảm giác phía dưới vẫn như cũ thỉnh thoảng có một tia nhiệt nóng còn lưu lại.

Lương Băng cùng Trình Mẫn cũng không có hoài nghi, Trình Mẫn cả người ngồi ở trên ghế, đột nhiên như là nghĩ tới cái gì, kích động nói.

“Này Sam Sam, buổi chiều cậu không đi huấn luyện quân sự, hoa khôi lớp 3 Tiếu Vân Vân nghỉ học rồi.”

“Hả?” Lý Sam Sam sợ há cái miệng nhỏ nhắn.

Lúc này vừa mới bắt đầu huấn luyện quân sự chưa tới có mấy ngày, trường học còn chưa khai giảng, như thế nào lại nghỉ học, hơn nữa Giang Đại là đại học nổi danh tròn 985 đại học trong nước.

Lương Băng cũng thần bí tiến lại gần nói: "Lúc trước tôi nghe người lớp ba bàn tán, hình như là Tiếu Vân Vân thổ lộ với một nam sinh, kết quả còn bị người ta cự tuyệt, việc này không biết tại sao đã bị truyền ra, tôi nghĩ Tiếu Vân Vân hẳn là cảm thấy không còn mặt mũi ở lại mới thôi học.”

Trình Mẫn mới từ căn tin cơm nước xong trở về lúc này đã mở ra một gói khoai tây chiên: “Nghiêm trọng như vậy sao? Chỉ thổ lộ bị từ chối mà thôi học sao? Sao mà mong manh vây.”

"Cái đó... các cậu xác định, là vì chuyện này mà thôi học sao?" Lý Sam Sam cố gắng che giấu sự bối rối trong lòng.

Lương Băng khẳng định: "Tất cả mọi người nói như vậy, tôi nghĩ hẳn là đúng vậy đi, hiện tạ hiện tại chuyện này đã lan truyền rộng rãi ở các trường học ở trường đại học Giang Đại, đổi lại là tôi thì tôi cũng cảm thấy mất mặt, nhưng tôi vẫn là sẽ mặt dày đi học, dù sao tôi cũng là dùng cả mạng sống mới thi vào được vào Giang Đại mà."

Lương Băng đưa tay đến bịch khoai trong lòng Trình Minh cầm khoai tây chiên vào trong miệng, tiếp tục nói: "Có điều tôi rất tò mò, rốt cuộc là nam sinh nào cự tuyệt Tiếu Vân Vân. Dù sao Tiếu Vân Vân cũng là hoa khôi lớp, tương lai còn có thể cạnh tranh hoa khôi khối, hoa khôi trường.”

Trình Mẫn keo kiệt vỗ xuống cái tay Lương Băng muốn tiếp tục vươn tới bốc khoai, hai người liền ầm ĩ như đứa nhỏ.

Trình Mẫn không tán thành Lương Băng nói: "Dừng lại, tuy rằng Tiếu Vân Vân lớn lên đẹp hơn hai chúng ta một chút, nhưng chúng ta còn có Sam Sam a, Sam Sam nhà chúng ta thật đẹp nha, ngày đầu tiên đã có người truyền bá, nói Sam Sam nhất định sẽ là hoa khôi mới của trường Giang Đại.”

“Đúng vậy, Tiếu Vân Vân vốn không cùng đẳng cấp với Sam Sam nhà chúng ta, không thể so sánh.”

Lý Sam Sam lúc trước nghe nói lý do Tiếu Vân Vân nghỉ học, cả người có như mất hồn, không chú ý tới mình trở thành đối tượng thảo luận mới của các bạn cùng phòng.

Xong rồi xong rồi xong rồi...... Cô cảm thấy mình sắp gặp đại họa rồi.

Tiêu Vân Vân bởi vì bí mật bị phơi sáng nên nghỉ học, tuy nhiên rằng bí mật này không phải do Lý Sam Sam cô truyền ra ngoài, nhưng người đàn ông kia chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy.

Dù sao buổi sáng lúc Tiêu Vân Vân cùng Lăng huấn luyện viên thổ lộ, chỉ có một mình cô ở hiện trường quan sát, vì phòng ngừa cô tiết lộ, Lăng huấn luyện viên thậm chí đều đem cô...

Nếu huấn luyện viên Lăng hoài nghi việc này là cô truyền ra ngoài, cô chỉ định không biết sẽ bị anh gϊếŧ chết như thế nào...

Sáng hôm sau.

Bước chân nặng nề của Lý Sam Sam bị Trình Mẫn và Lương Băng kéo tới điểm tập hợp huấn luyện quân sự, cô hoàn toàn không dám gặp lại người đàn ông kia, cô sợ nhìn thấy anh, càng sợ anh thật sự hiểu lầm mình.

Nhưng khi Lý Sam Sam đến sân huấn luyện mới phát hiện, huấn luyện viên lớp 3 đã đổi người, không phải huấn luyện viên Lăng?!

Cũng không biết có phải có tật giật mình hay không, ánh mắt Lý Sam Sam thường xuyên quét qua sân huấn luyện tìm kiếm bóng dáng kia, cuối cùng lại không có kết quả.

Anh không ở đây à?

Anh biến mất rồi?

Lúc nghỉ trưa, Lương Băng mật thám lại mang đến cho hai cô một tin tức nặng ký.

Thì ra huấn luyện viên Lăng tạm thời có việc trở về đội, chiều hôm qua cũng đã rời đi, cho nên chiều hôm qua sau khi anh đem cô làm xong liền đi?

Nghe Lương Băng nói như thế, Lý Sam Sam cũng mới biết, thì ra huấn luyện viên Lăng là lão đại của tất cả huấn luyện viên ở đây, ngay cả huấn luyện viên Tưởng phụ trách huấn luyện lớp bọn họ theo quân cấp cũng phải hành lễ với huấn luyện viên Lăng dựa trên quân bậc cấp hàm của anh.

Sau khi biết người đàn ông đã đi, phản ứng đầu tiên của Lý Sam Sam là thở phào nhẹ nhõm, ít nhất nếu không có anh thì cô sẽ không gặp phiền toái của mình.

Nhưng tâm này vừa mới buông lỏng, cô lại không hiểu cảm thấy ngực tắc đến hoảng hốt, thật giống như tâm tình vừa rồi lại về vị trí cũ, cảm giác mất mát nặng nề trào ra hốc mắt.

Cô...Cô khóc cái gì?

Lý Sam Sam lau đi nước mắt, thầm mắng mình vài câu.

Rõ ràng mình mới là người bị hại, bị người đàn ông kia cướp đi lần đầu của cô, nhưng tại sao anh đi rồi, rốt cuộc bỏ được phiền toái, nhưng lòng của cô lại khó chịu như vậy?!

Vì vậy, mấy ngày kế tiếp, Trình Mẫn và Lương Băng đều phát hiện ra Lý Sam Sam có gì đó không đúng, không chỉ ngay cả cơm cũng không ăn được mấy miếng, ngay cả đồ ăn vặt thích ăn nhất cũng không đυ.ng vào, cả người giống như bị người ta rút hồn, ngày ngày không vui vẻ giống như một đứa trẻ mắc chứng tự kỷ.