Edit: V.O
Cố Hướng Tinh nhìn sự chất vấn rõ ràng trong ánh mắt người đàn ông, lại có chút tức giận.
Nếu như không phải vì anh ta, sao mọi chuyện lại phát triển đến tình trạng bây giờ!
Mắt thấy hai người không coi ai ra gì trao đổi ánh mắt, cho dù Bạch Hạo không tin, cũng không khỏi không tin, mặt anh ta có vẻ tức giận, cũng có tổn thương,
"Cố Hướng Tinh, em giỏi. . .em thật giỏi."
Nói xong, dứt khoát xoay người, vòng qua hai người rời đi.
Từ nay về sau, cô sẽ không là người đại diện của Bạch Hạo nữa, càng không còn là. . .người anh ta thích!
Thân thể Cố Hướng Tinh có chút cứng lại vì lời cuối cùng của Bạch Hạo, ngực bị đè nén, cũng không chỗ phát tiết, đứng ở trong lòng Vệ Đình Quân, mặc cho tay anh vòng eo của mình, quên cả giãy giụa.
Cho đến khi, giọng tức giận bén nhọn của Cố Nhược Tuyết truyền đến.
"Cố Hướng Tinh! Chị thật là không biết xấu hổ!"
Một tiếng này, chợt khiến cho Cố Hướng Tinh hoàn hồn, dĩ nhiên cô đã quên sự tồn tại của Cố Nhược Tuyết.
Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Cố Nhược Tuyết lộ vẻ tức giận và chỉ trích: "Chị và anh ta đã sớm ở cùng một chỗ! Nói gì mà Vệ Đình Quân muốn trả thù đều là giả, hoàn toàn là các người hợp lại cố ý trả thù tôi! Cố Hướng Tinh! Tôi sẽ không tha thứ cho chị!"
Cố Nhược Tuyết hận hận nói xong, cực kỳ tức giận bước đi ra ngoài, Vệ Đình Quân nhìn bóng lưng của cô ta, đáy mắt hơi có chút tìm tòi nghiên cứu.
Vào giờ phút này, Cố Hướng Tinh cũng không có sức lực lại đi giải thích cái gì với Cố Nhược Tuyết, cô tránh khỏi cái ôm của Vệ Đình Quân, một giây kế tiếp, lại có chút thoát lực, chân lảo đảo, thân thể nghiêng qua bên cạnh.
Cũng may Vệ Đình Quân kịp thời vươn tay vịn cô lại.
Cố Hướng Tinh còn muốn giãy giụa, Vệ Đình Quân lại không có ý buông tay ra.
Bị dẫn ra khỏi phòng ăn, dieendaanleequuydoon – V.O, ngồi lên Maybach một đường trở lại biệt thự, rốt cuộc Cố Hướng Tinh mới ổn định tinh thần lại, hỏi: "Có phải vừa rồi chúng ta còn chưa tính tiền đúng không?"
Nghe được lời này của Cố Hướng Tinh, Vệ Đình Quân chỉ nhìn cô xem thường.
Cô còn nhớ rõ chuyện mình mời.
"Tôi đã trả đơn rồi."
"À." Cố Hướng Tinh đáp một tiếng, mở cửa xe đi thẳng vào trong nhà, Vệ Đình Quân nhìn dáng vẻ cô mất hồn, đang muốn đi tới, điện thoại trong túi lại vang lên.
Liếc mắt nhìn người gọi hiện lên màn hình, Vệ Đình Quân vẫn nhận.
Đợi nghe được tin ở đầu điện thoại bên kia, mày nhọn hơi nhăn lại.
"Cô vào trước đi, tôi về công ty một chuyến." Vệ Đình Quân nói xong, lại ngồi vào trong xe lần nữa, Cố Hướng Tinh nhìn anh và Maybach của anh biến mất ở góc đường trong nháy mắt, khóe miệng chỉ co rút.
Cũng tốt, hôm nay cô quả thật không có sức lực ứng phó với anh nữa.
Bây giờ, cô chỉ muốn nằm xuống, ngủ một giấc thật ngon.
Đầu kia, Vệ Đình Quân một đường lái xe đến cao ốc Tập đoàn Lam Thiên, vào bên trong, lên lầu, đẩy cửa phòng làm việc trên tầng cao nhất ra.
Đàm Minh ngồi ở trên ghế sa lon, hứng thú nhìn ipad trên tay, thấy Vệ Đình Quân thì chỉ nhíu mày: "Tới nhanh vậy à, tôi lại phải xem kỹ vị trí của Cố đại tiểu thư ở trong đáy lòng cậu một lần nữa."
"Đừng nhiều lời vô ích." Vệ Đình Quân lạnh giọng nói một câu, đi thẳng đến anh ta vươn tay, Đàm Minh nhún nhún vai, trực tiếp đưa ipad trên tay cho anh.
"Đây, vốn là đám chó săn quay Bạch Hạo, chuẩn bị đăng lên mạng, bị tôi chặn lại." Trong lúc Đàm Minh nói chuyện, Vệ Đình Quân đã mở video ra xem xong rồi.
Thật sự là Cẩu Tử quay, hơn nữa là mới vừa rồi.
Nội dung video bao gồm lời anh nói Cố Hướng Tinh là tình nhân của anh, còn có Bạch Hạo đối diện đánh người, quan trọng hơn là, còn có Cố Hướng Tinh nói những lời không nể mặt kia vì để xóa sạch quan hệ với Bạch Hạo.
Đàm Minh vươn đầu qua thăm dò, giống như tranh công: "Cũng may là được tôi chặn lại, nếu thứ này được đưa lên mạng, có lẽ sau này tiểu mỹ nhân của cậu sẽ không thể làm người được nữa."