Edit: V.O
Lúc này Cố Hướng Tinh có ảo giác nghiêm trọng bị anh đùa bỡn ở trong lòng bàn tay.
Bất kể là cái giao dịch tình nhân mà anh để xuất, Cố Hướng Tinh ép mình này ra dáng vẻ chuyên nghiệp, cười nói: "Vệ tổng, trà của anh."
Vệ Đình Quân nhìn cô, ngón tay dài sờ dọc theo cái tách, sau đó lạnh nhạt nói: "Nước quá nóng, pha lại."
Cố Hướng Tinh nói: "Nước pha trà cần phải nóng mới có thể ngâm nở lá trà."
Vệ Đình Quân nhìn cô, chỉ nói: "Trà cô pha chính là trà Long Tĩnh, cần nước nóng 80-85 độ, tách này, 87 độ, vượt quá.
Huyệt thái dương của Cố Hướng Tinh không nhịn được nhảy lên, muốn nói gì đó, vẫn nhịn xuống, bưng cái tách trên bàn đi, trở lại phòng trà nước, đang muốn vứt sạch trà trong tách, tay ngừng lại, lại vòng vòng khắp nơi, cuối cùng tìm được một cái nhiệt kế ở bên cạnh.
Dò vào trong trà, 87 độ.
Không nhiều cũng không ít.
Cố Hướng Tinh kinh hãi, Vệ Đình Quân là nhiệt kế biến thành sao?
Tách thứ hai, Cố Hướng Tinh chờ trong chốc lát rồi mới pha, kết quả vẫn bị trả về, lý do là, nhiệt độ thấp.
Trong nháy mắt, Cố Hướng Tinh lại buồn bực, người này quả nhiên là nhiệt kế biến thành.
Bưng tách trà lên muốn rời đi, đột nhiên lại bị Vệ Đình Quân gọi lại.
"Chờ một chút."
Cố Hướng Tinh bưng tách trà, có chút nghi ngờ, đã nghe Vệ Đình Quân nói: "Bây giờ trà cô pha là Long Tĩnh Sư phẩm, một cân một vạn, định vứt bỏ?"
Cố Hướng Tinh có chút vô tội, cô cũng biết trà đắt, nhưng không phải là do anh kén chọn sao?
Không đổ, có thể làm gì? Tưới hoa?
"Cô uống."
Đột nhiên Vệ Đình Quân mở miệng, nghiêm túc, nhất thời Cố Hướng Tinh có chút lúng túng.
Tách trà của anh là trà của anh, dieendaanleequuydoon – V.O, kêu cô uống là sao?
". . . Tôi lấy cái tách khác đổi lại." Cố Hướng Tinh nói xong muốn đi, bỗng dưng lại thấy Vệ Đình Quân đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
"Không cần."
Anh nói xong, tiện tay nhận lấy tách trà trên tay cô, uống một hớp, sau đó, ở lúc Cố Hướng Tinh còn không phản ứng kịp, bỗng dưng một cái tay khác nắm cằm của cô, trực tiếp nghiêng người.
Nước trà nóng bỏng từ miệng của anh trực tiếp chuyển qua miệng cô, bỏng đến hai lỗ tai Cố Hướng Tinh nóng lên trong nháy mắt.
Cái người điên này!
Cố Hướng Tinh muốn đẩy anh ra, nhưng do dự bởi vì trà nóng trên tay anh, trong nháy mắt do dự, toàn bộ nước trà trong miệng người đàn ông chuyển qua, cuối cùng thỏa mãn mong muốn liếʍ môi cô hai cái.
Cuối cùng, buông cô ra, nghiêm túc nói: "Sau này pha lỗi nữa, đây sẽ là sự trừng phạt cho cô."
Mặt Cố Hướng Tinh xấu hổ, đây gọi là trừng phạt gì chứ? Đây rõ ràng là quấy rối văn phòng!
"Anh. . ." Cố Hướng Tinh còn muốn mở miệng, Vệ Đình Quân lại đưa cái tách tới, anh trực tiếp ra lệnh: "Đi pha một tách nữa."
Giọng điệu không thể nghi ngờ, giống như người mới vừa làm chuyện xấu hoàn toàn không phải là anh.
Cầm tách trà trở lại phòng trà nước, Cố Hướng Tinh tức giận xoa xoa môi của mình, sau đó lấy ấm nước lại nấu một ấm nước, lần này, cách 20 giây Cố Hướng Tinh lại đổ nước một lần, rồi sau đó dùng nhiệt kế kiểm tra nhiệt độ.
Mắt thấy nhiệt độ xuống đến 85 độ, Cố Hướng Tinh nhanh chóng rót nước, xông trà, làm liền một mạch.
Cầm cái tách mùi trà bốc ra bốn phía, Cố Hướng Tinh rất hài lòng.
Lần này cô tuyệt đối muốn để cho Vệ Đình Quân không tìm ra sai lầm nào!
Đẩy cửa phòng làm việc ra, Cố Hướng Tinh mở miệng nói: "Nước 85 độ, pha với tốc độ nhanh, còn căn cứ vào. . ."
Lời còn chưa dứt, đã chợt dừng lại.
Bởi vì phòng làm việc ngoại trừ Vệ Đình Quân, còn có thêm một người.
Người nọ nghiêng đầu, nhìn Cố Hướng Tinh, nhất thời mặt tràn đầy ngạc nhiên: "Tại sao chị lại ở đây?"