Chương 1-2

Lời nói đầu:

1. Lý Tân Hạo đã trả hết thù ở đời trước rồi, cho nên sống lại chỉ để gặp Sơ Lam Phong và kiếm chút tiền bỏ túi thôi =")))

2. + Lý gia = gia đình của Lý Tân Hạo.

+ Lão Lý gia = gia đình ông bà của Lý Tân Hạo.

3. Chào mừng đến với "Hứa hẹn một đời không hối tiếc" mà có lẽ là đời đời luôn ấy =")))

Edit: Thủy Tích

Lý Tân Hạo không chỉ một lần nghĩ tới, nếu đời này cậu không bước chân vào cái vòng luẩn quẩn ngợp trong ánh vàng son này; Nếu đời này, cậu không gặp gỡ Hàn Đông Lỗi, thì cuối cùng cậu có cần dùng một ngọn lửa thiêu chết cả Hàn Đông Lỗi và Lâm Tiểu Mặc hay không?

Nơi này là ngôi biệt thự mà Hàn Đông Lỗi tặng cho cậu, cậu đã từng kiêu ngạo nói bốc nói phét trước mặt Lâm Tiểu Mặc, nhưng kết quả là, Hàn Đông Lỗi nói cho cậu, ở trong mắt gã, cậu ngay cả kỹ nữ cũng không bằng, chứ đừng nói chi là đem đi so sánh với Lâm Tiểu Mặc.

Cậu là cái đồ quê mùa, cậu yêu quyền lực cùng tiền tài.

Hàn Đông Lỗi là anh trai của chị dâu cậu, mà anh trai của cậu lại ở rể cho Hàn gia. Chị dâu cậu, từ nhỏ sức khỏe đã không được tốt, từ trước đến nay chỉ nghe nói con dâu nuôi từ bé, lại không ngờ còn có con rể nuôi từ bé, mà anh trai cậu chính là loại tồn tại này.

...

Thôn Dư Giáp là một cái thôn vô cùng lạc hậu, trong thôn phần lớn người dân đều họ Dư, mà chỉ có nhà bọn họ là họ Lý, nghe nói mấy thế hệ trước đã dọn tới nơi này rồi.

Cha Lý có ba đứa con gái, hai đứa con trai, thật ra ở những năm 80, quốc gia đã bắt đầu thi hành chính sách kế hoạch hóa gia đình, nhưng mà chính sách này còn chưa có phổ cập, lại bởi vì dân quê tư tưởng vốn là cổ hủ lạc hậu, sinh nhiều con để dưỡng già, cho nên sau khi sinh ba đứa con gái, mẹ Lý lại có mang đứa con thứ tư, chính là anh trai của Lý Tân Hạo, tên gọi Lý Tân Long. Năm ấy khi Lý Tân Long bốn tuổi, Lý Tân Hạo mới được sinh ra đời.

Nhà ở của Lý gia là một căn nhà lợp mái ngói gồm ba gian, trong đó một gian là phòng bếp, bên cạnh phòng bếp là phòng của vợ chồng ông Lý, trong phòng ngủ có một cái giường nhỏ là của Lý Tân Long, mà một gian khác chính là phòng của ba chị em gái.

Những thứ này đều tồn tại trong ký ức của Lý Tân Hạo, là lúc sinh ra đã bắt đầu có. Cậu vốn cho rằng ngọn lửa kia đã thiêu chết chính mình, cũng như Hàn Đông Lỗi cùng Lâm Tiểu Mặc, lại không nghĩ tới, nhờ vậy mà cậu lại quay về tới năm ấy lúc mình vừa mới sinh ra.

Một năm này, chị cả Lý Linh Linh mười tuổi đã nghỉ học, cha Lý dọn một cái sân dùng để nuôi gia cầm, bên trong nuôi rất nhiều gà vịt, mà Lý Linh Linh mỗi ngày đều sinh hoạt trong môi trường như vậy.

Chị hai Lý Tiểu Linh năm nay chín tuổi, đang học lớp 4.

Chị ba Lý Tiểu Tiểu năm nay bảy tuổi, đang học lớp 2.

Anh trai Lý Tân Long năm nay bốn tuổi, vẫn còn là một đứa nhỏ chỉ biết đi đường.

Tiếng pháo nổ trước nhà ông Lý vang lên rất náo nhiệt, là vì muốn chúc mừng Lý Tân Hạo vừa mới đầy tháng, một ít bạn bè thân thích, cùng với người dân trong xóm đều tới xem náo nhiệt.

Nói thật, đứa nhỏ Lý Tân Hạo này lớn lên thật sự xinh đẹp, trắng trắng mềm mềm, mở một đôi mắt to ngập nước, chỉ cần người nào nhìn qua đều nói đứa nhỏ này thủy linh linh, lớn lên thật là đẹp mắt.

Lý gia tuy rằng nghèo nhưng tiệc rượu đầy tháng của con trai vẫn làm đủ hai bàn, mặc dù mọi người ăn chính là cơm canh đạm bạc nhưng đều rất vui vẻ.

"Anh hai, về sau đừng sinh nữa, còn tiếp tục không biết tương lai sẽ như thế nào?" Mở miệng chính là cô út.

Hiện tại, Lý Tân Hạo đang được cô út ôm vào trong ngực. Cô út năm ấy vừa tốt nghiệp cấp ba đã gả cho một người đàn ông từng đi bộ đội, cuộc sống tuy rằng không tệ nhưng ở nhà chồng cũng không phải được như ý muốn, bởi vì bụng không biết cố gắng, chưa sinh được đứa con trai nào.

"Lần này là ngoài ý muốn, chị dâu cô sau khi sinh Tân Long đã đi làm giải phẫu, nào biết đâu giải phẫu lại có vấn đề." Cha Lý giải thích.

Đó là sự thật, sau khi lớn lên, Lý Tân Hạo không chỉ một lần nghe cha mẹ nhắc qua chuyện này.

Nói đến Lão Lý gia, cha mẹ của cha Lý vẫn còn khỏe mạnh, trong nhà có năm anh em, cha Lý đứng hàng thứ hai, phía trên còn có một người chị cả, phía dưới là một hai em trai và cô em út.

Chị cả cùng nhà mẹ đẻ không thân, lý do là trong mấy anh em Lão Lý gia, chỉ có chị cả là không được đến trường đi học, theo như Lý Tân Hạo nhớ thì bà cố nội nói, con gái đi học cũng không nơi dùng, cho nên mới không để bà ấy đi học.

Thế cho nên hiện tại, bà cố đã qua đời lâu như vậy rồi, mà chị cả của cha Lý vẫn còn ghi hận chuyện này mãi, cho nên lần này Lý Tân Hạo đầy tháng cũng không có mặt, chỉ gửi người khác mang theo 50 đồng tiền lại đây.

Cha Lý cùng nhà chú hai cũng không thân, năm mà Lý Tân Long chào đời, cha Lý cãi nhau với chú hai, bởi vì cha Lý đã sinh liên tiếp ba đứa con gái, mà em dâu lại chưa sinh đứa nào, cha Lý cùng chú hai liền nổi lên xung đột, sau đó trong lúc tức giận mới nói một câu, chú như vậy, về sau nhất định không có con cháu.

Một câu như vậy, từ đây hai nhà không còn liên hệ gì với nhau nữa.

"Kỳ lạ thật, đứa nhỏ này không khóc cũng không quấy, chỉ chăm chú nhìn, không biết là đang nhìn ai nữa nha." Nói chuyện chính là thím ba, dùng tay nhẹ nhàng chọc chọc mặt Lý Tân Hạo.

Chú ba cùng thím ba có một đứa con trai, gọi là Lý Tân Nham.

Lý Tân Nham cùng tuổi với Lý Tân Long, sau lại, Lý Tân Long đi ở rể ở Hàn gia, Lý Tân Nham vô cùng săn sóc cho Lý Tân Hạo, có đồ ăn ngon, có đồ chơi đẹp đều đem tới tìm Lý Tân Hạo cùng nhau vui đùa, đối với đứa em họ này, hắn thân là con một cho nên rất là thiệt tình yêu thương.

Chú tư lớn lên tuấn tú, đương nhiên sẽ vô cùng chọn lựa, phụ nữ có điều kiện chướng mắt hắn, phụ nữ không có điều kiện thì hắn chướng mắt.

Thôi thì cứ như vậy đi.

Cuộc sống tuy rằng kham khổ, nhưng cha mẹ thực ân ái, ở nông thôn dưỡng gia sống tạm, cuộc sống nghèo rớt mồng tơi này vẫn còn có thể chắp vá qua ngày. Lần đầu tiên Lý Tân Hạo nhìn thấy cha mẹ khóc, không phải bởi vì cuộc sống quá trắc trở mà là vì chị cả Lý Linh Linh chết.

Năm ấy Lý Tân Hạo bốn tuổi, dịch cúm gia cầm phát tán nhanh chóng, Ủy ban thôn hạ lệnh, nhà nào nuôi gà vịt đều phải đem toàn bộ đi thiêu hết, mà Lý Linh Linh chính là chết trong nạn cúm gia cầm lần đó.

Chết ở khu cách ly, cuối cùng ngay cả nhặt xác cho cô cha Lý cũng không có cơ hội làm.

Cũng một năm kia, theo sự giới thiệu của người khác, Lý Tân Long đến Hàn gia.

Nghĩ đến đây, Lý Tân Hạo đột nhiên oa oa khóc rống lên.