Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Hp/Tomhar] Trường Sinh Linh Giá

Chương 48: Kết thông gia

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tom, chuyện đó thật sự chỉ là hiểu lầm..." Trên chuyến tàu cao tốc khởi hành đến Hogwarts sau kỳ nghỉ đông, Harry mệt mỏi nhoài người qua chiếc bàn chắn giữa nó và Tom, bàn tay đưa lên gạt quyển sách Tom đang tập trung đọc ra, giải thích không biết là lần thứ bao nhiêu: "Tôi thật sự không cố ý..."

"Cậu không cần phải giải thích với ta, Potter." Tom không ngẩng đầu lên, thân thể hơi ngả ra sau né tránh bàn tay vươn tới của Harry, "Đừng quấy rầy ta đọc sách."

Không phải cố ý? Tom thầm cười khẩy, mặc dù đã qua bốn, năm ngày, nhưng nghĩ lại cảnh tượng hôm đó, hắn vẫn cảm thấy vô cùng căm tức. Mà điều khiến hắn bực bội nhất chính là, dù Harry thể hiện rất lo sợ hắn tức giận, nhưng vẫn không chịu nói ra người tên Ariana rốt cuộc có quan hệ gì với Dumbledore và Grindelwald. Thậm chí, ngay cả nó và Grindelwald đã nói gì với nhau trong căn phòng đó, nó cũng không nói cho hắn biết.

Dù trong lần gặp đầu tiên đó, phần lớn thời gian Grindelwald đều thể hiện như một ông lão hiền từ, cũng không tỏ thái độ gì với việc hắn đã phá hủy nửa trang viên Grindelwald, nhưng Tom hiểu rất rõ Grindelwald vốn chẳng phải một ông lão hiền từ. Dùng một câu Harry từng nói, danh xưng Chúa Tể Hắc Ám của Grindelwald chính là dùng vô số hài cốt của người vô tội mà dựng thành... Mặc dù y không trực tiếp gϊếŧ người, nhưng chiến tranh phạm vi lớn ở thế giới Muggle đã kinh động đến thế giới Pháp thuật, làm tất cả đều hoảng loạn.

Một Chúa Tể Hắc Ám lại cười nói không sao cả với kẻ đã phá hủy nửa trang viên của mình, điều này càng khiến Tom muốn biết rốt cuộc y và Harry đã có giao ước gì! Mặc dù biết rõ hắn không bị Grindelwald căm ghét, hay thậm chí là gϊếŧ chết chắc chắn là có liên quan đến giao ước của bọn họ, chuyện này chứng minh mặc dù Harry không chịu nói cho hắn biết chuyện gì đã xảy ra khi đó, nhưng vẫn luôn suy nghĩ cho hắn. Nghĩ tới đây, tâm trạng tối tăm của Tom mới giảm đôi chút. Nhưng, hắn rất không thích cảm giác bị giấu diếm!

Lần nữa giơ cao quyển sách trên tay lên như để tránh bàn tay có thể sẽ vươn tới lần nữa của Harry, Tom hơi nghiêng người, dùng đuôi mắt liếc Harry, tay còn lại lật trang, nhưng vốn dĩ không hề đọc được chữ nào.

"Tom?"

Nghe tiếng gọi ai oán này, Tom không tự chủ mà nhíu mày, "Nếu như cậu cảm thấy quá nhàm chán, có thể ra ngoài dạo chơi. Ta đang đọc sách, không rảnh chơi mấy trò chơi vớ vẩn với cậu."

"À..." Harry vô tội nhìn hắn mấy giây, cuối cùng thở dài thườn thượt một tiếng, rời toa tàu bị Tom chiếm riêng, vô thức đi dạo trên hành lang.

Nghe thấy cửa toa tàu khẽ đóng lại, Tom mới thở ra một hơi, đặt quyển sách trên tay xuống ghế ngồi. Hắn phát hiện, hắn càng ngày càng không có cách nào đối phó mỗi khi Harry phụng phịu, cũng không cách nào không đếm xỉa đến sự hiện hữu của nó.

Ngẫm lại quan hệ hắn đã lờ mờ suy đoán của Grindelwald và Dumbledore, lại liên tưởng đến thái độ đã thay đổi gần đây của mình với Harry, Tom không khỏi cảm thấy đau đầu. Hắn sẽ không thật sự thích tên nhóc mà từ khi xuất hiện đã không thuộc phạm vi khống chế của hắn đấy chứ?

Mà tên nhóc đó mới chỉ mười hai tuổi thôi đấy!

Không, không phải mười hai tuổi, mấy tháng nữa là nó mười ba tuổi rồi. Dù là Slytherin, mười hai tuổi có bạn trai hay bạn gái cũng không phải là ít – Một giọng nói nhỏ vang lên trong đầu Tom – mà có khi nào mi cảm thấy nó ngây thơ giống đám nhóc mười hai tuổi?

Có điều... Mỗi lúc chỉ có một mình, Tom cũng không cố che giấu nữa mà thở dài một tiếng. Nghĩ đến vẻ mặt của Grindelwald khi bọn hắn nhắc đến Dumbledore, Tom lại cảm thấy khủng hoảng.

Nếu như yêu một người sẽ trở nên lo được lo mất như vậy, thậm chí một lúc nào đấy sẽ phải từ bỏ lập trường của mình...

Tom ngẩng đầu nhìn cánh cửa mờ hơi, trong lòng thầm hạ quyết tâm. Hắn nhất định không thể...

"Ầm!" Vừa lúc đó cửa bị người bạo lực mở tung, ngay sau đó Harry cắm đầu ngã nhào vào trong ngực Tom.

Theo bản năng đưa tay ôm lấy cơ thể nhỏ gầy vẫn còn đang khẽ run, quyết tâm vừa rồi lập tức biến mất không thấy tăm hơi, đầu chưa kịp nghĩ miệng đã lên tiếng: "Harry, xảy ra chuyện gì?"

Trong khi hắn đang nóng lòng muốn biết chuyện gì hoặc ai đó đã làm cho Harry hoảng hốt như vậy, một tràng cười đột nhiên vang lên từ trước ngực hắn, Harry run run ngẩng đầu lên, cười đến không thấy mắt đâu nhìn hắn, "Tom, anh đoán xem tôi vừa nghe được tin tức chấn động gì ở ngoài kia?"

Tom không trả lời, chỉ nghiến răng. Có điều ngay cả hắn cũng không biết hắn nghiến răng vì bản thân mình thật không kiên định, hay là vì biểu hiện ngu ngốc của Harry.

Được rồi, đυ.ng phải Harry, hắn mới thành kẻ ngu ngốc!

"Chuyện gì?" Tom nghe thấy mình đáp lời Harry.

"Charlus Potter và Dorea Black đã đính hôn! Vừa rồi tôi đến khoang của nhà Gryffindor chơi, đúng lúc nhìn thấy Dorea đang lên lớp Charlus. Charlus cao như vậy lại chỉ có thể cúi đầu nhận sai trước Dorea nhỏ hơn anh ta năm tuổi... Ha ha ha ha... Thì ra sự thê nô của gia tộc Potter là có truyền thống... Ha ha ha..."

Gia tộc Potter và gia tộc Black kết thông gia? Tom hoàn toàn không chú ý đến câu cuối cùng của Harry, khẽ nhíu màu trước tin tức mới nghe được sau kỳ nghỉ đông.

Gia tộc Black cũng giống như gia tộc Malfoy, là một trong những gia tộc thuần huyết nhất trong giới Pháp thuật, tầm ảnh hưởng ở Anh quốc không hề kém gia tộc Malfoy, thậm chí còn có những mối giao thiệp sâu rộng hơn Malfoy. Gia tộc Black trước giờ luôn tôn thờ Máu Trong lại kết thông gia với gia tộc Potter rốt cuộc là có mục đích gì?

Nói như vậy không phải là muốn nói gia tộc Potter không thuần huyết, chỉ là... một gia tộc Slytherin kết thông gia với một gia tộc Gryffindor, thật sự là hiếm thấy. Quan trọng nhất là, hai người kết thông gia với nhau lại có địa vị không thể nhỏ trong gia tộc.

Là một Slytherin, Tom chưa bao giờ xem thường chỉ số thông minh của Gryffindor. Không giống phần lớn học trò nhà Slytherin lúc nào cũng giễu cợt Gryffindor ngoại trừ dũng cảm, xúc động thì không còn điểm tốt nào. Trong thời gian học ở Hogwarts, mỗi khi tiếp xúc với học trò mỗi Nhà, hắn đều quan sát rất kỹ càng. Chính vì như vậy, Tom càng hiểu thêm đặc điểm của các Nhà.

Nếu như Slytherin rất giỏi thủ đoạn, Gryffindor lại càng có sở trường về kế hoạch... Có khi sẽ đánh bại thủ đoạn của Slytherin, phá hỏng âm mưu của họ dày công suy tính. Dumbledore chính là một minh chứng tốt nhất.

Mà Ravenclaw thông minh chưa chắc đã thông tuệ hơn Hufflepuff. Cứ nhìn hiệu trưởng đương nhiệm của bọn hắn sẽ biết ngay một Hufflepuff tài đức khiêm nhường rốt cuộc thông minh đến thế nào. Có thể ngồi lên vị trí Hiệu trường của một trường học pháp thuật trứ danh như Hogwarts, dù ông ấy có ngu ngốc cũng thông minh hơn vô số người.

Người thông minh chưa bao giờ treo sự thông minh của mình trên bờ môi!

Có điều gia tộc Black và gia tộc Potter đột nhiên kết thông gia với nhau rốt cuộc là vì mục đích gì? Là chong chóng đo gió trước trận quyết đấu giữa Dumbledore và Grindelwald? Hay là gia tộc Black đã biết được tin tức bí mật gì?
« Chương TrướcChương Tiếp »