Chương 108: Bones

"Harry, em chắc là muốn chơi trò này chứ?" Tom sắc mặt tái nhợt kéo chặt dây an toàn, nhìn đám người kích động chung quanh, ghé sát tai Harry thấp giọng hỏi: "Em chắc mấy thứ đồ Muggle này an toàn?"

"Tom." Harry trợn trắng cả mắt, "Nhiều người như vậy nhảy xuống có sao đâu." Nói xong, nó liếc Tom, "Anh... có phải là đang sợ?"

"Đừng dùng mấy thứ nhàm chán này kí©h thí©ɧ ta, Harry." Tom trợn mắt, nghe thấy tiếng cười của đám phụ nữ phía sau, chịu hết nổi lầm bầm, "Làm gì không làm, nhất định đòi chơi mấy thứ nguy hiểm này để kỷ niệm ngày kết hôn."

"Kí©h thí©ɧ mà." Harry vô tội cười, kéo Tom tới phía trước một bước, "Hai chúng ta cùng nhảy, nhé?"

Đứng trên vách núi, Tom cúi đầu nhìn sóng biển gào thét phía dưới, cùng lắm thì đến lúc đó lén dùng pháp thuật, dù sao cũng không có gì là thật sự nguy hiểm đến tính mạng! Nghĩ vậy, hắn cắn răng, đưa tay cho Harry, "Cùng nhảy thì cùng nhảy."

"A a a a!" Đám người xung quanh thấy bọn họ chuẩn bị nhảy liền hoan hô. Tom cùng Harry nhìn nhau, đồng thời nghiêng thân thể ra bên ngoài vách núi.

"A a a!!!" Hòa cùng tiếng thét của hai người là tiếng gió rít bên tai, cộng thêm cảm giác choáng váng vì rơi tự do, Tom còn chưa kịp cảm thấy sợ hãi đã thấy cơ thể ngừng rơi, mùi nước biển xộc thẳng vào mũi.

"Thú vị chứ?" Đến khi hai người trở lên vách núi nhìn những người khác nhảy, Harry cười híp mắt hỏi, lúc này sắc mặt Tom đã tốt hơn.

Hắn uống một ngụm nước cam, rồi mới quay đầu trừng Harry, "Đây là niềm vui bất ngờ mà em nói đó hả?"

"Được rồi, không có vui, chỉ có hoảng sợ." Harry không chút để ý buông tay, tiến sát Tom, "Nghe nói khuya hôm nay sẽ có đốt lửa trại, anh tham gia chứ?"

"Harry, công việc của ta còn..." Tom hít một hơi thật sâu, nhìn ánh mắt mong đợi của Harry, cuối cùng không cự tuyệt nổi, "Một lần này thôi!" Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

Harry vừa nghe lập tức không nhịn được mà cười, "Một lần thì một lần."

Nhìn nụ cười trên mặt Harry, Tom thật chỉ muốn chạy thật xa, nhưng thấy đám Muggle xung quanh thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn hai người, cuối cùng hắn nhịn. Chờ đến khi trò đốt lửa trại gì đó chấm dứt rồi "dạy dỗ" Harry cũng không muộn!

Chủ nhật cộng với mấy ngày nghỉ phép xin thêm kết thúc, Tom tới Bộ Pháp Thuật làm việc. Bốn, năm ngày liền ở cùng với đám Muggle, hắn từ lúc đầu không thích ứng được, đến lúc kết thúc lại khiến cho vài người đi chung nhiệt tình chào hỏi, tất cả những thay đổi này, Harry nhìn thấy từ đầu đến cuối đều che miệng cười trộm.

Nhìn thấy phản ứng này của Harry, Tom lại có chút không hiểu nổi thái độ đó của mình.

Muggle!

Ngồi sau bàn làm việc, Tom thở hắt ra một hơi, rồi mới dưới ánh mắt tò mò của cô trợ lý mới mà cầm những văn bản đã trì hoãn mấy ngày lên, nghiêm túc xem.

Đến bữa trưa, khi mang đồ ăn tới bàn làm việc của hắn, cô trợ lý kia mới dè dặt mở miệng, "Ngài Riddle, chuyến du lịch của ngài và người yêu vui vẻ chứ?"

"Coi như vậy." Nếu như không có trò nhảy Bungee kia, hắn sẽ càng vui vẻ hơn. Tom thuận miệng trả lời, sau đó kéo đồ ăn trợ lý đưa tới, ăn được hai miếng mới phát hiện ra cô trợ lý kia vẫn đứng trước bàn, chưa rời đi.

"Còn việc gì sao?" Hắn hơi nhíu mày, cô trợ lý này được cắt cử tới chỗ hắn hai tháng trước, thường ngày có vẻ ngoan ngoãn, không gây rối, cũng không hỏi những chuyện không liên quan đến công việc, rất có thể là một Hufflepuff, cho nên hắn mới giữ cô ả lại, không đổi thành người trong mạng lưới quan hệ của hắn.

"Ừm..." Bones do dự nhìn Tom, rồi mới đưa tài liệu trong tay cho hắn, "Ngài Riddle, đây là quyết định ngài phê trước khi nghỉ phép, sau khi xem tôi cảm thấy có chút vấn đề."

"Có vấn đề?" Tom nhíu mày, không vội nhìn tờ giấy kia mà ngẩng đầu nghiêm túc nhìn cô trợ lý bình thường, không có danh tiếng, cũng không có cảm giác tồn tại, "Công việc của cô là trợ giúp ta chứ không phải là làm chậm trễ công việc của ta. Ta nhớ không nhầm, những văn kiện hẳn là phải được thực hiện từ ngày hôm qua."

"Xin lỗi ngài." Bones đỏ mặt cúi đầu, nhưng vẫn kiên quyết nói những lời muốn nói: "Nhưng mà, ngài Riddle, tài liệu này, cùng với phán quyết cuối cùng có chút vi phạm Luật Hợp tác giữa Pháp sư và Muggle được quy định trong quyển thứ ba, chương Hai mươi bảy: Nội dung hợp tác thứ bảy, cho nên tôi mới..."

"Vi phạm Luật Hợp tác giữa Pháp sư và Muggle?" Tom nhíu mày, hắn không nhớ trước ngày nghỉ có vụ án nào liên quan đến Luật Hợp tác này không, cúi đầu mở tài liệu ra xem, lông mày nhíu càng chặt, "Pháp sư dùng bùa chú trêu chọc Muggle hình như không vi phạm Luật Hợp tác giữa Pháp sư và Muggle?"

"Nhưng mà tôi từng điều tra vụ án này, Pháp sư kia đã gây ra thương tổn vĩnh viễn cho Muggle!" Vốn có chút chột dạ, bất an, nhưng khi nói tới vụ án này, Bones đột nhiên trở nên tự tin, cứng rắn, "Pháp sư đó hẳn nên chịu phán quyết nặng hơn!"

"Ồ..." Tom không rõ hàm ý mà kéo dài giọng, sau đó như cười như không nhìn Bones, "Vậy cô cho rằng phán quyết thế nào mới là thỏa đáng?"

"Tôi cho rằng, ít nhất cũng nên nhốt vào Azkaban một tháng, chứ không phải chỉ bị phạt tiền là xong."

"Nhốt vào Azkaban?" Tom kinh ngạc lặp lại, sau đó bật cười: "Như vậy dường như quá nghiêm khắc rồi? Chỉ là ba Muggle..."

Hắn vốn đang định nói gì đó, nhưng ánh mắt của Bones khiến Tom không cách nào tiếp tục phát biểu về cái gọi là lý luận Pháp sư cao quý. Kỳ quái, tại sao đôi mắt đen không chút giống Harry này của Bones lại khiến hắn có cảm giác chột dạ như mỗi khi bị Harry nhìn chằm chằm thế này?

"Muggle không hề hèn kém hơn Pháp sư, hơn nữa chiếu theo luật pháp, Pháp sư kia đáng bị giam vào Azkaban." Bones kiên quyết, thậm chí còn lấy ra thêm một tập tài liệu đặt trước mặt Tom, "Đây là nội dung chương Hai mươi bảy trong Điều lệ Hợp tác giữa Pháp sư và Muggle, phần mực đỏ chính là quy định tôi vừa nói."

Tom không xem tài liệu Bones đưa mà chỉ nhướn mày nhìn cô trợ lý từ trên xuống dưới, "Cô dường như rất hiểu về các điều luật."

Chủ đề đột nhiên thay đổi khiến Bones không thích ứng kịp, vẻ mặt trấn định và tự tin của cô nàng lập tức biến mất, mặt hơi đỏ lên, nhỏ giọng trả lời Tom: "Từ nhỏ tôi đã thích những thứ này cho nên phần lớn điều luật đều nhớ rõ."

E rằng không chỉ là phần lớn?

Tom hoài nghi nghĩ, ngay cả những nội dung chi tiết trong Điều lệ Hợp tác giữa Pháp sư và Muggle mà cô ả đều nhớ rõ, nói không chừng không có điều luật nào mà Bones không nhớ.

Nghĩ tới đây, Tom lại dò xét hỏi vài vấn đề liên quan đến luật pháp, lúc này mới phát hiện cô trợ lý lớn hơn hắn mấy tuổi này không đơn giản.

"Thật không ngờ cô Bones lại am hiểu về luật pháp như vậy." Tom cười ôn hòa, vỗ nhẹ kẹp tài liệu trong tay, "Cô chắc là vẫn chưa ăn trưa, mau đi ăn đi. Không nên bỏ bữa trưa, để trợ lý của mình đói bụng không phải là cách làm việc của tôi."

Bones nhẹ gật đầu, ngay khi Tom thở dài một hơi, cho rằng cô nàng đã quên vụ án kia, cô nàng lại đột nhiên nói: "Ngài Riddle, vậy phán quyết của vụ án đó nên sửa lại một chút chứ?"

"Cô vẫn kiên quyết phải giam pháp sư kia vào Azkaban một tháng?" Tom không chịu nổi nữa mà đưa tay bóp hai bên huyệt Thái dương, rồi sờ mũi, "Bones, cô có biết pháp sư mà cô nói nhất định phải giam vào Azkaban có thân phận gì không?"

"Tôi không quan tâm kẻ đó có thân phận gì, tôi chỉ biết y đã vi phạm luật pháp." Bones lại dứt khoát nói ra một câu làm Tom muốn hộc máu.

Tom hít thở sâu, sau đó mới mở miệng, "Bones, cô cũng tốt nghiệp từ Hogwarts?"

"Vâng, tôi là một Slytherin. Sau khi tốt nghiệp liền làm trong Sở Thi hành Luật pháp thuật." Bones bất ngờ nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Tom. Mà Tom nghe xong câu trả lời của cô nàng thì sắc mặt càng khó coi.

Hắn cho rằng chỉ có Harry là một Slytherin giống Gryffindor, thật không ngờ nơi này còn có một Slytherin khác cực kỳ giống Hufflepuff và Ravenclaw.

Thật là... khiến người ta buồn bực!

Tom trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mở miệng: "Pháp sư này tương lai rất có thể sẽ trở thành người thừa kế gia tộc Crabbe, chẳng lẽ cô không sợ đắc tội với gia tộc Crabbe sao?"

Bones cúi đầu trầm tư một lát, sau đó kiên định lắc đầu.

Tom lập tức hiểu ra, có điều vẫn suy tính thêm vài phút nữa mới cầm bút lông cắm trong bình mực lên, sửa lại phán quyết, sau khi thổi khô mực, không có gấp lại mà đưa luôn cho Bones.

"Cô đã không sợ, vậy ta liền càng không có gì phải sợ. Về những vấn đề có liên quan đến luật pháp, từ nay về sau nhờ cô Bones nhắc nhở."

Mặt Bones lại đỏ lên, cô nàng cúi đầu nhìn văn bản trong tay, thấy bên cạnh hàng chữ viết bằng mực xanh: "Bồi thường tổn thất cho người bị hại", còn có thêm hàng chữ "Giam trong Azkaban một tháng", lập tức nở nụ cười.

"Ngài Riddle, ngài là một thủ trưởng rất tốt." Bones nhỏ giọng nói xong rồi rời đi, đến khi cửa phòng làm việc đóng lại, Tom mới thở ra một hơi.

Cô nàng Bones này, dù nguyên nhân đằng sau là một lòng chấp hành luật pháp, không sợ đắc tội gia tộc Crabbe hay là bởi vì gia tộc phía sau cô nàng cường đại hơn gia tộc Crabbe, kết quả đều mang đến cho hắn lợi ích không nhỏ.

Có một nhân viên công chính chấp hành pháp luật đối với việc thu phục công chúng của hắn trong tương lai sẽ có ảnh hưởng thế nào, Tom suy tính rất rõ ràng. Mà nếu như nhân viên này còn xuất thân từ một gia tộc thuần huyết lớn, ảnh hưởng đó còn gấp bội.

Sau khi tan việc, ở trong phòng bếp nấu bữa tối, Tom thuận miệng kể lại chuyện này cho Harry đang ở bên cạnh giúp hắn xử lý nguyên liệu, không ngờ một chuyện vốn không có gì lại khiến Harry thất thần đến suýt chút nữa cắt vào tay.

Dù nguyên nhân là gì, Tom vẫn lập tức dùng pháp thuật lau sạch vết thương đang rướm máu của Harry, thậm chí dù vết thương đã không còn dấu vết vẫn cẩn thận bôi một lớp độc dược lên, sau đó yêu cầu Harry đứng bên cạnh nhìn hắn nấu là được.

"Em chỉ lơ đãng một chút thôi mà." Harry ngồi bên cạnh bĩu môi, nhàm chán đá chân.

Mà Tom lúc này mới từ việc Harry cắt vào tay mà hoàn hồn, vừa tiếp tục cắt cá Harry đang làm dở, vừa nhớ lại biểu hiện vừa rồi của nó.

Mấy phút sau, khi cá được thả vào chảo dầu, hắn mới làm như lơ đãng hỏi: "Em quen Bones?"

"Gặp mấy lần, có chút cứng ngắc, nhưng lại là một Bộ trưởng rất công chính..." Harry đột nhiên ngừng lại, nhảy dựng lên, cầm lấy một bó cải ném lên đầu Tom, "Tom, anh lại dụ em!"

Tom nhẹ giọng cười, đưa tay phủi lá rau trên đầu xuống, ôm eo Harry, đẩy nó áp vào kệ bếp, cúi đầu hôn.

Harry vừa ăn vụng một ít cà chua, trong miệng còn lưu lại vị chua chua ngòn ngọt, Tom dùng đầu lưỡi cuốn lấy toàn bộ hương vị này rồi mới thả Harry ra.

"Em nói này..." Harry thở hổn hển, áp lên ngực Tom, lầm bầm, "Anh có ngửi thấy mùi gì lạ không?"

"Mùi lạ?" Tom hơi sững sờ, não bộ vì nụ hôn mà có chút mơ màng lúc này mới hoạt động trở lại, "Ta đang rán cá..." Hắn nhỏ giọng nói, vội rút đũa phép chỉ vào chảo cá đã bắt đầu bốc khói nghi ngút.

Harry ở trong lòng hắn nhỏ giọng cười rộ lên, Tom vì thẹn quá hóa giận mà vỗ mông Harry trừng phạt, sau đó mới buông nó ra, chuyên chú làm bữa tối.

Harry đứng dựa vào tủ bát chần chừ một chút, cuối cùng vẫn lên tiếng: "Bones, lúc em biết thì bà ấy đã trở thành Giám đốc Sở Thi hành Luật pháp thuật rồi, bà ấy còn tham gia hội đồng thẩm tra em một lần."

"Thẩm tra?" Tom ngẩng đầu lên từ chảo cá đã sắp chín, nhướn mày, "Ta cho rằng người như em không thể nào vi phạm pháp luật chứ."

"Ha ha." Harry nhỏ giọng cười, "Em vi phạm điều lệ phù thủy vị thành niên không được sử dụng pháp thuật bên ngoài trường học, bị Bộ Pháp Thuật thẩm án trong Phòng xử án số Mười, còn có thành viên Đoàn Hiệp sĩ Merlin."

"Em đang nói đùa!" Tom đặt cá lên đĩa, sau đó mới quay đầu nhìn Harry, "Một vụ vi phạm điều lệ phù thủy vị thành niên nho nhỏ, cho dù với chức vụ hiện tại của Bones cũng không cần tham gia thẩm án. Huống chi còn trong Phòng xử án số Mười, chỗ đó bình thường đều dùng để thẩm tra những vụ án nghiêm trọng có sử dụng Pháp Thuật Hắc Ám, thậm chí là Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ."

Harry nhún vai, mà Tom thì mờ ám cười rộ lên, "Harry, lúc đó rốt cuộc em đã dùng bùa chú gì?"