Tom cau mày, đôi mắt chán chường nhìn cây đũa phép không có phản ứng gì. Đây là lần đầu tiên hắn gặp rắc rối trong lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc ám, về cái thứ gọi là ký ức vui vẻ mà giáo sư Merrythought đề cập tới, hắn vốn không có, hắn không thể nhớ ra được hồi ức nào làm cho hắn vui vẻ.
Trước khi tới Hogwarts, hắn sống ở cô nhi viện, không có người thân, không có ai thích hắn, hắn vẫn luôn bị người khác xem như quái vật, chuyện này thì có gì mà vui chứ, nếu thần chú này buộc phải có ký ức vui vẻ mới có thể sử dụng thành công, Tom không hề hoài nghi rằng đây là thần chú đầu tiên mà hắn không tài nào sử dụng được, e là hắn sẽ còn ghét Bùa Hộ Mệnh còn hơn cả việc dùng chổi để bay.
Nhưng điều làm Tom hơi thoải mái ở trong lòng một chút là tới hiện tại, toàn bộ học sinh trong phòng không có ai thật sự thành công, ít nhất thì hắn không phải là người duy nhất.
Đang suy nghĩ thì hắn cảm nhận được ánh mắt của Draco ở bên cạnh, Tom âm thầm quay đầu lại thì liền thấy Draco như suy nghĩ gì đó và nhìn hắn, thẳng đến đôi bên chạm mắt nhau, Draco nhếch khóe miệng lộ ra một nụ cười nhạt rồi quay đầu đi.
Môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám hẳn là môn ít thành công nhất trong số các môn học, hiện giờ học sinh của Hogwarts cả ngày đều bị phù thủy hắc ám trong tin đồn dọa sợ tới mức sinh hoạt trong sự thấp thỏm lo âu, sợ rằng mình sẽ là mục tiêu bị tấn công kế tiếp, dưới tâm trạng như vậy, bọn họ làm sao còn có khả năng dùng thành thạo được Bùa Hộ Mệnh, mãi tới lúc trước khi tan học, toàn bộ lớp học chỉ có vài học sinh là phun ra được ít khói trắng từ đũa phép của mình, song làn khói trắng đó vừa ở trong không khí được một giây thì đã tan ra.
Sau buổi học, Walden và Ellis vẫn luôn phàn nàn việc thần chú này quá khó và vốn không thích hợp cho học sinh năm ba, còn Draco và Tom thì vẫn cảm thấy lo lắng về chuyện Tử Xà.
Tom vốn dĩ không định thả Tử Xà ra, trước khi đặt chân vào Hogwarts, Tom đã nhận ra ánh mắt của giáo sư Dumbledore vào lần đầu tiên nhìn thấy mình là không an tâm với mình, sau khi vào được Hogwarts, ông vẫn luôn trầm tư nhìn mình, rất đề phòng mình, không có thích mình như các giáo sư khác, cho nên Tom vẫn luôn cẩn thận che đậy chính mình để ngăn không cho Dumbledore chú ý tới.
Và bây giờ, Tử Xà chạy ra khỏi Phòng chứa bí mật và còn phát động tấn công, đây là chuyện mà Tom sợ sẽ xảy ra nhất, hắn không muốn vì chuyện này mà làm liên lụy đến bản thân, vậy nên trước khi những người khác điều tra rõ ràng, hắn nhất định phải nhốt Tử Xà về lại Phòng chứa bí mật, mấy bữa nay hắn vẫn luôn tìm cơ hội, chỉ cần Thần Sáng hơi thả lỏng và quên dùng bùa canh gác ở nhà vệ sinh là hắn liền có thể dựa vào áo choàng tàng hình để đi vào nhà vệ sinh ở lầu ba.
Ellis và Walden dần đi xa, hai người bọn họ vẫn lảm nhảm về Bùa Hộ Mệnh, Draco thấy xung quanh không có ai chú ý tới bọn họ liền hạ giọng xuống hỏi Tom: "Chúng ta có cần đi xin phê duyệt đến khu vực sách cấm từ giáo sư Slughorn không? Ít nhất thì cần phải tìm ra cách để đuổi Tử Xà đi, không thể để nó nằm trong ống cống của lâu đài mãi được."
Thứ đó quá nguy hiểm rồi. Câu cuối Draco không nói ra nhưng cậu biết Tom nhất định có thể hiểu được ý của cậu.
"Cậu nói đúng Draco." Tom nhún vai, "Bây giờ đi tới phòng làm việc của giáo sư thôi, tôi nghĩ nếu đã là năm ba thì hẳn lấy phê duyệt sẽ rất dễ dàng."
Đó là đối với cậu thì có, khi nào thì giáo sư Slughorn mới có thể thích tôi giống như thích cậu hả? Draco không khỏi chửi thầm trong lòng.
Giống như dự đoán trước đó, sau khi Tom bảo rằng muốn đến khu vực sách cấm để tìm hiểu về nguyên liệu của độc dược cao cấp, giáo sư Slughorn không hề chần chừ liền viết phê duyệt cho Tom, thậm chí còn rất vui vẻ khi Tom có tình yêu nhiệt tình với độc dược như vậy, điều này làm Draco nghiến tới mức muốn mòn luôn cả răng.
Đây là lần đầu tiên Draco và Tom đi vào khu vực sách cấm vào ban ngày......
Sau khi đưa tờ phê duyệt của giáo sư Slughorn cho người quản lý thư viện, hai người bọn họ không gặp phải cản trở nào và lập tức đi vào khu sách cấm, Draco vì vậy mà cảm thấy vui vẻ, nhìn đi, cái này đem so với việc dùng khoác áo choàng tàng hình để đi đêm xịn hơn nhiều, ít ra thì bọn họ không cần phải lo lắng khi nào sẽ bị giáo sư bắt quả tang.
Hai người phân chia công việc, ánh mắt nhanh chóng đảo ra kệ sách ở khu sách cấm, khi tìm được sách nói về sinh vật pháp thuật, bọn họ liền cẩn thận nhìn từng quyển một, song tài liệu về Tử Xà không dễ dàng tìm thấy như vậy.
Mãi tới khi Draco rút quyển <> từ trên kệ sách xuống, cậu mới thấy được lời giới thiệu về Tử Xà ở trên đó.
Có điều lúc cậu đọc xong toàn bộ, sắc mặt của Draco liền trở nên khó coi.
"Sao thế? Cậu tìm thấy rồi?"
Chú ý tới vẻ mặt của Draco, Tom thò đầu qua vai Draco, lúc coi xong cuốn sách pháp thuật trên tay Draco xong, hắn tùy ý nhếch khóe miệng lên.
"Cho nên, bây giờ chúng ta đi bắt gà trống?"
Hơi thở nóng rực của Tom phả vào tai Draco, hắn cách Draco rất gần, hai người thậm chí còn dán chặt vào nhau, tư thế này nếu để người ngoài nhìn vào là cực kì mờ ám. Đáng tiếc là hiện tại Draco hoàn toàn không để ý đến điều này, cậu tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào từ 'gà trống'.
"Ôi chết tiệt thật, Tom, đừng có bảo tôi là cậu định đi làm đấy. Đi bắt gà trống? Còn sống!" Draco trừng Tom bằng ánh mắt ác độc, cậu phát hiện từ khi gặp được Tom Riddle, hình tượng của bản thân đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Làm gia tinh ở cô nhi viện ba năm, ở chung với một lũ Muggle, bị người khác coi là Máu Lai, làm trò trước mặt toàn bộ giáo sư lẫn học sinh để đi tỏ tình với một Hufflepuff, thậm chí còn bị dọa sợ trên lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám tới mức nằm trong Bệnh Thất!
Dracp phát hiện ra chuyện mất mặt mà bản thân làm có thể đếm được trên đầu ngón tay, và bây giờ, bọn họ còn phải đi bắt gà trống thối hoắc toàn thân, kể cả làm vậy là vì con rắn đi chăng nữa, cậu vẫn không muốn đi làm.
"Tôi cũng không định làm vậy đâu Draco, tôi càng muốn đi vào trong Phòng chứa bí mật và trực tiếp tìm con Tử Xà để nhốt nó lại." Tom híp mắt và nở một nụ cười cực kì quỷ dị với Draco, "Nhưng cậu biết đấy, hiện giờ nhà vệ sinh ở lầu ba vốn không vào được, Tử Xà sẽ còn ở trong lâu đài rất lâu, môn tự chọn của chúng ta lại không giống nhau, tôi không thể ở cạnh cậu mọi lúc được......"
Gần như chỉ cần hai câu, Draco đã thấy bản thân bị thuyết phục, ít nhất thì cậu không muốn đối mặt với Tử Xà, cho dù hiện tại nhờ cặp kính thì cậu chỉ bị hóa đá, nhưng có gì quan trọng hơn an nguy của chính mình chứ.
"Được rồi, nhưng tôi cần phải nói, đây là quyết định tồi tệ nhất." Draco cong môi, lạnh lùng nói.
Tom hoàn toàn không để bụng với thái độ khó xử của Draco, thờ ơ nhún vai. "Ai mà biết, có lẽ qua mấy hôm nữa toàn bộ Thần Sáng và Giám Ngục sẽ rời khỏi Hogwarts, vậy thì chúng ta không cần phải đi bắt gà trống gì hết."
Tìm được tài liệu cần tìm xong, cả hai người đều không đề cập tới việc rời khỏi thư viện, bọn họ ăn ý lấy cuốn sách khác từ kệ sách xuống. Rất vất vả mới có thể quang minh chính đại đi vào khu sách cấm, bọn họ không đời nào cứ như vậy mà dễ dàng rời đi.
Draco lơ đãng lật cuốn sách dày cộp về pháp thuật hắc ám trong tay, nhưng khi ánh mắt quét qua vài từ miêu tả trong sách, cậu sửng sốt một chút rồi không chắc chắn đọc lại lần nữa.
Đây là một đoạn mô tả dài về vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám gọi là Trường Sinh Linh Giá, nếu phân tách linh hồn của mình ra và đặt nó vào trong vật phẩm này, cho dù cơ thể của bạn có bị hủy hoại thì vẫn sẽ không chết. Draco híp mắt lại, ngón tay di chuyển trên phần miêu tả viết trên giấy, cậu càng đọc càng thấy vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám này quen quen, giống như cậu đã gặp hoặc từng tiếp xúc qua.
Mãi tới khi quyển nhật ký màu đen vẫn luôn giấu ở dưới tầng hầm của Trang viên Malfoy hiện lên trong đầu, Draco mới bất ngờ ngẩng đầu lên và nhìn qua Tom đang nghiêm túc đọc quyển sách pháp thuật <
>. Draco nhớ quyển nhật ký đó là của Chúa tể Hắc Ám, ba đã ném nó đi vào năm học thứ hai vào trong đống sách của em gái Weasley lông đỏ, nhưng cuối cùng thì quyển nhật ký bị Đầu Sẹo phá hủy. Khi Chúa tể Hắc Ám xuất hiện lại một lần nữa, ba đã vì vậy mà chịu sự trừng phạt.
Draco vẫn luôn cho rằng đó là vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám rất quan trọng đối với Chúa tể Hắc Ám, cậu cảm thấy mình đã biết được chân tướng, nếu là Trường Sinh Linh Giá, nếu là thứ này, thế thì cơn thịnh nộ của Chúa tể Hắc Ám đã có thể giải thích rõ ràng.
Chúa tể Hắc Ám sau khi bị một đứa bé là Đầu Sẹo gϊếŧ chết mà vẫn có thể sống lại đã chứng minh điều này.
Draco lại nhìn tờ giấy một lần nữa, phân tách linh hồn của mình để vươn tới sự bất tử, cách làm này trong mắt Draco là cực kì điên rồ, phân tách linh hồn của mình sẽ làm cho linh hồn trở nên cực kì bất ổn. Draco đã có thể nghĩ ra được tại sao Tom Riddle của hiện tại sẽ biến thành Chúa tể Hắc Ám điên khùng, cũng chỉ có mỗi Trường Sinh Linh Giá là giải thích rõ ràng.
Cậu có nên xé tờ này đi không? Hay là tiêu hủy cuốn sách này luôn?
Draco liếc qua Tom một cái rồi phát hiện hắn vẫn nghiêm túc cúi đầu đọc cuốn sách kia, cậu lúc này mới giả vờ xoay người tìm sách ở trên kệ, âm thầm xé đi tờ miêu tả về Trường Sinh Linh Giá trên sách, vò thành một cục rồi nhét vào túi của mình, tuy làm vậy thật sự rất có lỗi với người quản lý sách, nhưng Draco không hề muốn Tom phát hiện ra nội dung về Trường Sinh Linh Giá.
Mặc kệ Tom dùng cái tên gì, ít nhất thì không thể để hắn chế tạo Trường Sinh Linh Giá, nếu hắn chế tạo Trường Sinh Linh Giá, Draco liền không còn cách cứu vãn nào nữa, việc Draco trở về sẽ đổ sông đổ biển.
Về chuyện Trường Sinh Linh Giá, Draco không có nhắc tới một chữ nào với Tom, sau khi về lại phòng ngủ, Draco liền tranh thủ lúc Tom không có ở đây và đốt trụi tờ giấy kia.
Sau một thời gian, Draco và Tom đã kiếm được một vài con gà trống và âm thầm bỏ chúng vào trong đường ống, không biết có phải là do đám con gà trống thực sự có ảnh hưởng lớn với Tử Xà hay không mà sau đó, không có học sinh nào khác bị Tử Xà hóa đá.
Qua một thời gian dài không xảy ra thêm một vụ việc tấn công nào ở Hogwarts, số lượng Thần Sáng và Giám Ngục do Bộ Pháp thuật phái tới đã giảm dần, thậm chí còn có tin đồn là phù thủy hắc ám lẩn trốn trong lâu đài đã chạy trốn, chạy trốn ở dưới mũi cả đống Thần Sáng và Giám Ngục, tin đồn này đã dẫn tới sự bất mãn của vài phụ huynh học sinh dành cho Bộ Pháp thuật. Vốn dĩ việc phái nhiều Giám Ngục ở trường đã nhận được nhiều thư phản đối từ rất nhiều phụ huynh, và bây giờ, đã tốn nhiều thời gian tới như vậy mà Bộ Pháp thuật vẫn còn không bắt được cả cái bóng của tên phù thủy hắc ám.
Rất nhiều, rất nhiều Thư Sấm đã được gửi vào văn phòng của Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, cuối cùng dưới sự phản đối mạnh mẽ của các phụ huynh, Giám Ngục bao vây bốn hướng của Hogwarts rốt cuộc cũng bị đuổi đi, lượng Thần Sáng đã giảm xuống còn vài người.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Draco từ hồi nhỏ đã có thói quen xé sách và lấy đồ của người khác, chẳng qua khi lớn lên thì thói quen này đã dần dần không còn nữa. orz