Lúc này Lucius mới chú ý sắc mặt trắng bệch của vợ, người cô còn không ngừng run rẩy. Anh nhanh chóng bước lên, ôm cô vào lòng, cơ thể cô lạnh như băng, còn run rẩy.
"Cissy, tỉnh táo lại, nói cho anh chuyện gì xảy ra?" Có lẽ nhiệt độ của Lucius làm cô ấm lên, Narcissa dừng run. Lucius thấy cảm xúc của cô hoà hoãn, nhẹ giọng hỏi Narcissa:
"Cissy, em nói Regulus gặp chuyện không may?" Lucius thấy Narcissa cọ đầu trong lòng anh, hai tay vuốt lưng cô để cô bình tĩnh lại,
"Làm sao em biết nó gặp chuyện không may?" "Em---" giọng Narcissa hơi khàn khàn,
"Lúc trước Regulus viết cho em một bức thư, để cú mèo đưa qua đây, nhưng em viết bao nhiêu thư, nó cũng không trả lời ---" Narcissa lại nghẹn ngào,
"Hôm nay lòng em bất ổn, không thể bình tĩnh, em đến chỗ cô Walburga hỏi thăm, ai ngờ Kreacher lại ở chỗ cô Walburga!" Cảm xúc của Narcissa lại trở nên kịch liệt,
"Kreacher là gia tinh chỉ thuộc về Regulus mà!"
Lucius thấy tình huống Narcissa hiện tại, không thể không ngắt lời cô,
"Anh biết, anh biết, có anh ở đây, anh ở đây." Narcissa tạm dừng một lát, lại kể tiếp
"Kreacher nói Regulus muốn đi gϊếŧ "hắn"!" Lúc này, ngay cả Lucius cũng khϊếp sợ.
"Rael nói nó đi gϊếŧ chúa tể hắc ám!" Narcissa lại thuật lại, vì cảm xúc kích động mà vô thức nắm chặt ngực áo Lucius.
"Cissy, tỉnh táo lại!" Lucius lại trấn an Narcissa đang mang thai nên cảm xúc càng không ổn định.
"Em sao có thể bình tĩnh?! Đó là em trai em, đứa em trai em nhìn từ nhỏ đến lớn! Đó là người thân của em!" Narcissa quát.
Yên tĩnh - sau khi Narcissa nói câu đó, thư phòng trở nên yên lặng, Narcissa cũng phát hiện lời này của cô không công bằng với Lucius, nhưng không hiểu vì sao lời xin lỗi đến bên miệng lại không thể bật ra. Im lặng một lúc, Narcissa chợt nghe tiếng Lucius thở dài, tiếp theo cô cảm thấy một bàn tay ấm áp vỗ nhẹ đầu cô.
"Cissy, hứa với anh sau này không được nói như vậy. Đừng quên, người thân của em giờ cũng là người thân của anh." Narcissa cảm giác giọng nói của Lucius đến từ một nơi rất xa. Cô cứng ngắc gật đầu, lại nghe thấy Lucius hỏi chuyện Regulus.
Câu xin lỗi vừa nãy không nói thành lời giờ bỗng như không có trở ngại, nước mắt như đê vỡ thi nhau rơi xuống,
"Lucius, em xin lỗi, em cũng không biết em vừa bị làm sao, nói không suy nghĩ gì hết----" "Anh không để ý, sao em còn khóc thành như vậy a?" Lucius sủng nịch bất đắc dĩ nhìn Narcissa, lấy khăn tay tơ tằm ra lau nước mắt cho cô.
"Em -- ách -- em chỉ là không nhịn được nước mắt -- nó cứ tự chảy xuống!" "Được được, nó tự chảy." Lucius lúc này mới nhớ tới quyển thường thức khi mang thai mà Athel cho anh xem, phụ nữ mang thai sẽ làm đủ mọi hành động bình thường không làm, anh không biết tình huống lúc này của Narcissa có tính không, nhưng cũng không trở ngại
anh theo Narcissa.
"Cissy, chuyện Regulus giao cho anh giải quyết, được không? Em cũng mệt mỏi rồi, trở về phòng nghỉ ngơi một lát đi, đúng rồi, gia tinh Kreacher ở đâu?" Lucius dỗ Narcissa đi nghỉ ngơi.
Narcissa không đồng ý yêu cầu của Lucius, chỉ nhìn chằm chằm Lucius không nói một câu, Lucius đứng đối diện cô một lúc, cuối cùng cam chịu đồng ý để Narcissa tham gia vào chuyện này, nhưng có điều kiện -- chính là nhất định Narcissa phải cam đoan an toàn của bản thân, bởi vì hiện tại cô không phải một người. Narcissa cũng biết đây là điểm mấu chốt Lucius cho cô tham dự, gật đầu đồng ý.
"Được rồi, đừng gật nữa, cẩn thận đau cổ!" Lucius thấy Narcissa gật đầu như gà con ăn gạo, cười khổ chế nhạo cô.
"Cissy, em hỏi cô Walburga, gần nhất vị kia có hành động gì với nhà Black, anh sẽ hỏi Kreacher." Lucius dặn Narcissa về nhà cũ nhìn xem.
"Được, em đi ngay!" Chờ chuyện này rõ ràng, Narcissa cảm thấy bất lực với hành vi của Regulus, thì ra vật mà vị kia cho nhà Black đổi lấy lợi ích lại là một Trường sinh linh giá - mặt dây chuyền Slytherin. Nhưng mọi người đã biết nó là một Trường sinh linh giá, đây lại là một chuyện rất khó nói, vì thế Orion quyết định ném nó vào Gringotts. Mấy tháng sau, vị đại nhân kia ngày càng điên cuồng, dược tinh lọc cũng chưa nghiên cứu chế tạo thành công. Mấy ngày trước, vị đại nhân kia nói là có cách rất tốt bảo tồn mặt dây chuyền, Regulus cảm thấy đây là một cơ hội tốt để tiêu hủy Trường sinh linh giá, bí quá hoá liều quyết định thử.
Vì vậy, lúc mọi người kéo được Regulus xém biến thành âm thi lên, đứa nhỏ không hay ho này bị nhốt giam trong nhà. Lần này mọi người cực kỳ tức giận, Narcissa còn suýt động thai, Sirius biết được, còn tìm thời gian về đập thằng em một trận.
Lúc Narcissa sắp lâm bồn, bên Snape có tin tốt. Lucius nhận được tin vội qua trang viên Prince xem hiệu quả, trên tay còn cầm một chiếc hòm giống hòm thư.
"Cissy, thành công rồi! Chúng ta thành công rồi!" Lucius trở về, khuôn mặt kích động, đối với Lucius luyện tập biểu cảm nhiều năm nay, chuyện này rất hiếm có.
Narcissa cũng rất vui, nhưng cảm giác đau đớn từ bụng truyền lên báo với cô giờ không phải lúc vui vẻ,
"Lu... Lucius, hình như em muốn sinh!" Narcissa đau đến cắn chặt môi dưới, hít sâu một hơi nói ra một câu, tay ôm chặt bụng.
"Cái gì? Muốn sinh?" Lucius vừa rồi còn hưng phấn, giờ đầu óc trống rỗng không thể suy nghĩ được gì.
Lúc này, người có kinh nghiệm - bà Athel và Druella ngồi ở phòng khách chờ tin cùng Narcissa thấy vậy, một chỉ huy gia tinh đi tìm trị liệu sư chuyên khoa sản, một dùng Wingardium Leviosa cẩn thận đưa Narcissa vào phòng sinh đã chuẩn bị sẵn. Athel chỉ huy gia tinh xong, thấy Lucius vẫn ngơ ngác bên cạnh, thở dài một hơi:
"Lucius, con đi qua bên Severus lấy dược bổ máu và dược dinh dưỡng về đây!" "A? Vâng." Lucius hồi thần, dùng mạng Floo đến trang viên Prince tìm Snape.
"Sev!!" Lucius vừa ra khỏi lò sưởi, cả bụi cũng không xử lý, lớn tiếng gọi Snape.
Sâu trong trang viên, tiếng nổ "bùm" truyền đến, sau đó, Severus sắc mặt khí coi đi ra. Nhưng Severus chưa kịp phun nọc Lucius, Lucius đã nhanh chóng túm cậu đến trước lò sưởi chuẩn bị đọc địa chỉ.
"Chết tiệt! Lucius, rốt cuộc là có chuyện gì? Đầu óc và hệ thống ngôn ngữ của anh bị ăn rồi à? Buông tôi ra! Ngay lập tức!" Severus thừa dịp này phun nọc.
"Ủa? Ta chưa nói à?" Lucius mờ mịt nhìn Severus.
"Chưa - nói--!" Severus cắn chặt răng rít ra hai từ.
"Narcissa sắp sinh, mẹ ta bảo ta sang lấy độc dược Narcissa cần dùng. Sev, đừng nhiều lời, đi theo ta đi!" Lucius bừng tỉnh, vỗ trán nói.
"Tôi lặp lại một lần, buông tôi ra ngay!" Severus trừng mắt, bắt Lucius bỏ tay ra.
Lucius thấy Severus sắp bùng nổ, ủ rũ thả cậu ra. Severus vừa được thả ra lập tức đến phòng chứa độc dược. Lucius hiểu anh vừa làm loạn, đi theo sau Severus luôn miệng lải nhải "Con trai đỡ đầu của cậu, con ta sắp chào đời!", "Sao cậu không quan tâm chút nào thế!", blah blah
"Câm miệng!" Severus cau mày chịu đựng ma âm của Lucius, nhanh chóng lấy mấy bình dược, liếc mắt nhìn Lucius đang ngẩn ngơ, ném một nắm bột Floo.
"Thái ấp Malfoy!" "Sev, đợi ta với!" Severus vừa đặt chân lên thái ấp Malfoy, Athel đã lập tức kéo cậu đến trước cửa phòng sinh. Athel gõ nhẹ cửa phòng. Cửa phòng bị Druella mở ra, hai người trao đổi tình hình một chút. Severus giao độc dược trong túi không gian cho Druella, nói rõ công dụng của từng lọ. Cửa phòng lại khép lại.
"Severus, Lucius đâu?" Chờ cửa phòng đóng lại, Aiseer mới hỏi vì sao con bà không đi cùng Severus.
"Anh ta... Té xỉu!" Severus vừa định nói như vậy, thì thấy Lucius đi từ sau Athel tới, Severus phiết miệng nói:
"Anh ta đến rồi!" Lucius bước nhanh tới, sau đó một mặt lo lắng hỏi Athel,
"Mẹ, Cissy sao rồi?" "Cissy không sao, đứa nhỏ một lúc nữa mới có thể ra ngoài!" Đối với Lucius, mấy giờ Narcissa sinh trôi qua rất chậm. Anh đứng ngồi không yên chờ bên ngoài. Lúc này, Abraxas, vợ chồng Orion, Cygnus, Bella, Andromeda, Regulus, thậm chí ngay cả Sirius cũng đều chờ bên ngoài. Lucius ngồi ở ghế tựa trước cửa, chắp hai tay chống đầu, miệng lẩm nhẩm điều gì đó mà người khác không hiểu. Những người còn lại cũng lo lắng chờ đợi.
Rốt cục cánh cửa cũng mở ra, Druella ôm một đứa trẻ được bọc kín ra ngoài. Lucius lập tức đứng lên hỏi bà:
"Cissy sao rồi?" "Cissy không sao, đó là một bé trai!" Druella rất hài lòng với thái độ hỏi về thân thể Narcissa trước của Lucius.
Lucius nhìn thoáng qua bộ dáng của đứa nhỏ rồi vào phòng, nhưng dù chỉ nhìn thoáng qua, Lucius cũng biết đó là một đứa trẻ rất đáng yêu. Dù nó mới sinh ra nên làn da còn hồng, đôi mắt chưa mở, cái miệng nhỏ nhắn nháy mắt làm trái tim anh trở nên mềm mại.
Trong phòng, Narcissa uống dược Severus mang đến, nằm trên giường nghỉ ngơi, sắc mặt tái nhợt vì mất máu làm Lucius đau lòng cực kỳ. Anh ngồi vào ghế cạnh giường, nắm lấy tay cô.
Phòng nội Narcissa chính uống lên Severus lấy đến độc dược ỷ ở trên giường nghỉ ngơi, kia có chút mất máu mà hơi lộ sắc mặt tái nhợt làm cho đi vào phòng Lucius nhìn thập phần đau lòng, Narcissa trên mặt mang theo ý cười xem đi vào phòng Lucius, xem Lucius ngồi vào bên giường trên ghế, nắm khởi tay nàng.
"Anh yêu, anh nhìn bảo bối của chúng ta chưa?" Narcissa nhẹ giọng hỏi Lucius.
"Anh thấy rồi, rất đáng yêu, cám ơn em, Cissy!" Lucius cảm động nhìn cô.
"Vậy tên thì sao? Anh nghĩ tên cho bảo bối chưa?" Narcissa tò mò hỏi.
"Gọi là... Draco Malfoy, được không?" Lucius nói.
"Thiên Long sao? Tiểu Long sao?" Narcissa lặp lại một lần, sau đó nhìn Lucius nói,
"Là một cái tên rất hay, Tiểu Long bảo bối!" Lúc hai người đang ôm nhau trao đổi tình cảm, người ngoài cửa đi vào.
"Narcissa, nhanh! Bảo bối đói!" Athel ôm bảo bối đã được cha mẹ đặt tên là Draco rất không cho mọi người mặt mũi khóc lớn. Gương mặt phấn nộn nhỏ nhắn vì khóc mà đỏ bừng, bàn tay nhỏ nắm chặt.
Narcissa nghe thấy, nhanh chóng rút tay khỏi tay Lucius, nhận Tiểu long từ tay Athel. Cô nhẹ đưa bé một lát, đáng tiếc bé cũng không để ý cô, vẫn khóc lớn. Đoán bé đã đói, cô bảo Lucius mời mọi người ra phòng khách nghỉ ngơi, mọi người đã chờ ở cửa một lúc lâu rồi.
Lucius nhìn Narcissa đang ôm bảo bối của họ cho nó bú, cô lại nhẹ nhàng lau mồ hôi của bé, vuốt nhẹ những sợi tóc tơ bị mồ hôi làm ướt qua một bên cho bé.
Lucius lúc này mới phát hiện, Narcissa sinh Tiểu long xong, khí chất ôn nhu cũng xuất hiện, dung mạo của cô không vì sinh con mà thay đổi. Lucius thấy cô sinh xong càng hấp dẫn hơn, chẳng hạn như tầm mắt của anh không thể dời khỏi một lớn một nhỏ trên giường.
"Lucius?" Narcissa thấy Lucius đứng ở cửa phòng rất lâu, nghi hoặc hỏi.
Lucius hơi lắc đầu ý bảo không có việc gì. Anh đến bên giường, ôm Narcissa vào lòng, lấy tay đùa giỡn bé rồng nhỏ đang bú sữa. Bé rồng bị quấy rầy, dùng cánh tay nhỏ bụ bẫm vuốt qua, đôi mày thanh tú nhăn lại. Narcissa oán trách nhìn Lucius, ngăn bàn tay ác ma đang quấy rầy con của anh lại. Bé rồng cảm thấy uy hϊếp biến mất, lông mày dần thả lỏng.
"Tiểu Long bảo bối, ta là cha con nha ~ " Narcissa không để ý đến Lucius đã vào trạng thái nhi khống, vỗ nhẹ lưng bé rồng, chờ bé đánh cách một cái, rồi mới đặt bé vào giường trẻ. Hai người ngây ngô cười nhìn bé rồng dần ngủ, miệng còn hơi mấp máy.
Cặp vợ chồng vừa thăng cấp thấy biểu hiện đáng yêu của con, cảm thấy hạnh phúc ngập tràn. Hai người cũng quyết định không để ai quấy nhiễu cuộc sống hạnh phúc này.
Mọi người ở phòng khách bị Narcissa và Lucius bỏ quên cũng đang nhiệt liệt thảo luận bé rồng đáng yêu ra sao, là kiêu ngạo của nhà Malfoy,... Severus ngồi trên sofa cũng rất kích động còn rất rối rắm, lúc chưa thấy bé rồng, cậu từng do dự - Với lời đề nghị làm cha đứa bé - bởi vì không biết chăm sóc trẻ con, cậu không đồng ý ngay. Theo cách nói của cậu thì đó là một đám quên não chỗ quỷ khổng lồ. Nhưng khi thấy bé rồng, rối rắm do dự đều biến mất, cậu nghĩ trở thành cha đỡ đầu của một tiểu quỷ cũng không phải chuyện khó chấp nhận được, thậm chí, cậu còn cảm thấy chờ mong.
Narcissa và bé rồng ngủ rồi, Lucius mới đến phòng khách, mọi người chờ anh bức thiết muốn biết một vấn đề - bé con tên là gì.
"Lucius, bảo bối tên là gì?" Athel thay mặt mọi người lên tiếng hỏi Lucius.
"Draco, Draco Malfoy."