Chương 66: Đến thăm – Hỏa diễm bôi

Tháng mười ở Anh Quốc đã là mùa thu, trời rất nhanh tối, thời tiết đã có chút lạnh, bầu trời không một gợn mây, khi màn đêm bao phủ, ánh trăng tai tái mờ mờ chiếu từ trên không xuống cánh rừng. Học sinh Hogwarts sắp xếp thành các hàng dài đứng trên bậc thang trước tòa lâu đài, vừa hưng phấn vừa khẩn trương mà chờ đợi. Ba người Harry đứng ở dãy thứ tư, Ron không ngừng nhìn đồng hồ, than thở mấy lời linh tinh ‘Như thế nào còn chưa đến’. Harry chỉ nhìn chăm chú lên bầu trời, đợi chiếc xe ngựa kia xuất hiện.

“A! Xem ra phái đoàn Beauxbatons đã đến!” Dumbledore đứng sau cùng đột nhiên cao hứng lên tiếng.

Đám đông lập tức xôn xao hẳn lên, Harry mỉm cười, quả nhiên, một cỗ xe ngựa màu lam nhạt khổng lồ được kéo bởi mười hai con ngựa cũng khổng lồ, đáp xuống cổng tòa lâu đài, cửa được mở ra, một nam hài mặc áo choàng màu lam nhạt nhảy xuống, cúi người về trước, dưới thùng tìm một lúc rồi kéo ra một cầu thang màu vàng, sau đó kính cẩn lui qua một bên.

Phu nhân Maxime với thân hình cao lớn, khuôn mặt thập phần xinh đẹp bước xuống, đi theo sau là mười hai học trò – bọn họ đều mặc áo choàng bằng lụa thượng đẳng, đang lạnh đến phát run, thời tiết Anh quốc vào cuối thu rõ ràng không thích hợp với bọn họ. Nhìn Dumbledore và phu nhận Maxime nói chuyện với nhau rất vui vẻ, Harry nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Maxime phu nhân, có chút buồn bực, vì sao đều cùng là người lai khổng lồ, bộ dạng của Maxime phu nhân lại tốt như vậy, như thế nào bộ dáng của Hagrid lại giống như một con gấu a?

Dumbledore mời trường Beauxbatons vào trong lâu đài để được ấm áp hơn một chút. Sau khi bọn họ đi vào trong, một âm thanh kỳ lạ từ trong bóng đêm vọng ra, tiếng rầm rầm cùng tiếng gió hút trộn lẫn, tựa như một cái máy bút bụi khổng lồ đi trôi dọc theo dòng sông mà tiến đến… Harry nhướn mày, Durmstrang cũng đến rất nhanh. Hắn lui về sau mấy bước – hắn không muốn trong chốc lát nữa bị mấy nữ sinh kích động giẫm cho bẹp dí.

Thuyền của Durmstrang rất có khí thế xuất hiện, ánh đèn từ trong cửa sổ lóe sáng ra nhàn nhạt mơ hồ, giống như mắt quỷ, cuối cùng, một tiếng đập nước rất lớn, con thuyền hoàn toàn hiện ra, nhấp nhô trên mặt nước, bắt đầu chạy vào bờ. Thông qua ngọn đèn lộ ra từ cửa sổ, có thể thấy bóng dáng cao lớn của đám học trò Durmstrang, bọn họ đều mặc áo choàng bằng lông xù.

Beauxbatons và Durmstrang, thật giống như hai thái cực a! Nên Hogwarts là trung điểm cân bằng hai thái cực đó? Harry đột nhiên nảy ra ý nghĩ kỳ lạ kia.

Karkaroff thập phần nhiệt tình bước lên bờ, cùng Dumbledore nhiệt liệt bắt tay, nhưng trong mắt vẫn là một mảnh băng giá, không có một ý cười nào. Sirius thấy y cực không hài lòng nhíu mày, đối với tên đã từng là Thực Tử đồ, y vẫn không hề có thiện cảm.

“Nga, Merlin a! Nhìn kìa, là Viktor Krum!” Một nam sinh năm thứ nhất nhận ra người đang bước xuống thuyền.

Các nữ sinh lập tức xôn xao, không ít người đã bắt đầu tìm trên người mình có gì có thể xin được chữ ký của y hay không. Cây son môi trong nháy mắt trở thành vật bảo bối của nữ sinh. Harry thấy vẻ mặt Draco cũng rất kích động, Ron cũng đang nôn nóng muốn thử: “Harry, ngươi nói, y sẽ ký tên cho ta không?”

“Hiện tại ngươi tốt nhất đừng qua đó – miễn cho bị người khác giẫm dẹp lép.” Harry đưa ra lời khuyên, “Có lẽ ngươi có thể nhờ Draco giúp ngươi một chút.” Bởi vì quan hệ của Karkaroff, học trò Durmstrang nhất định sẽ ngồi vào bàn của Slytherin.

Tất cả đi vào trong lễ đường, sau khi mọi người đã an vị, Dumbledore nói vài lời chào khách sáo, liền tuyên bố bữa tiệc chính thức bắt đầu.

Không hề nghi ngờ Viktor Krum ngồi vào bàn ăn của Slytherin, bên cạnh vừa lúc cũng là Draco, thoạt nhìn Draco thập phần cao hứng (Harry xấu xa đoán mò: Tom Riddle đoán chừng đối với chuyện này sẽ cảm thấy phi thường ‘cao hứng’!). Ron hướng y vẫy tay, ý nói về Viktor Krum đang ngồi bên cạnh Draco. Draco hiểu ý của Ron, gật gật đầu, tròn miệng nói: một chút nữa sẽ đưa cho ngươi. Ron cực kỳ hài lòng ngồi xuống.

Vài nữ sinh Beauxbatons ngồi vào bàn Gryffindor, hành động này khiến không ít nam sinh vô cùng kích động. Một trong số nữ sinh đó hướng Harry cười, dùng tiếng Anh không lưu loát lắm nói: “Nhĩ hảo, còn nhớ chúng ta không?”

“Ngươi…” Harry lập tức nhớ ra, nàng chính là nữ sinh có mái tóc xoăn dày mình đã gặp vào đêm Quidditch World Cup, “Sau đó các ngươi đều an toàn chứ?”

“Nhờ sự giúp đỡ của ngươi…” Nữ sinh có mái tóc dài màu vàng nói, “Chúng ta… đều tìm được chỗ… ân, an toàn.” Tiếng Anh của nàng nghe có chút lơ lớ, chuyện này khiến nàng cảm thấy hơi xấu hổ.

“Ngươi không cần quá cố gắng.” Harry thiện ý nói, “Nếu ngươi không ngại, chúng ta có thể nói tiếng Pháp.”

“A, cám ơn.” Mấy nữ sinh kia lập tức chuyển sang nói tiếng Pháp, “Ta tên là Layla Vater, nàng kia là Emma Bell, còn ngươi?”

“Harry Potter, rất hân hạnh được gặp hai vị tiểu thư.” Harry nói tiếng Pháp một cách thuần thục nói, “Ta nghĩ, các ngươi nhất định sẽ trải qua khoảng thời gian rất vui vẻ ở Hogwarts.”

“Harry Potter?!” Emma và Layla đều hoàn toàn giật mình.

Sau đó, Harry trước sau vẫn duy trì nụ cười khéo léo, hướng các nàng giới thiệu vài chuyện thú vị của Hogwarts.

“Vì sao cuối cùng ta lại có cảm giác đang ngồi cạnh một Slytherin?” Ron thở dài, “Y quả thực giống một người khác.”

“Ngươi không phải là đang ghen tỵ Harry đào hoa đi, tiểu đệ đệ?”, Fred nói, “Nga tiểu đệ đệ của chúng ta đã trưởng thành a, George ”

“A Thực cảm động ” George làm như đang xúc động, lau ‘nước mắt’, “Ron cũng bắt đầu thích nữ hài tử a ”

“Ta lại đang nghĩ, Harry khi nào biết tiếng Pháp?” Neville khó hiểu, “Chẳng lẽ các ngươi cũng không cảm thấy tò mò sao?”

“Y ngay cả tiếng Bungary còn biết, chúng ta đã quen với ‘kinh hỉ’ dồn dập của y.” Hermione nhún nhún vai, bắt đầu ăn chén ngư thang trước mặt.

“Món này ăn ngon không?” Ron hỏi, hắn đối với món ăn mới lạ này đã để ý rất lâu.

“Đây là ngư thang, là món ăn của Pháp, ta khi nghỉ hè đã từng ăn qua, rất ngon.” Hermione múc giùm y một muỗng.

Snape ngồi trên bàn ăn giáo sư, vẫn đang tức giận cau mày, không chỉ vì ‘lão bằng hữu’ đang ngồi bên cạnh y – Karkaroff, đang không ngừng nói nói với y, mà còn vì… tiểu quỷ chết tiệt kia! Vừa mới nói thích mình, hiện tại cư nhiên cùng hai nữ sinh Beauxbatons thân thiết! Y nắm chặt cái muỗng bạc trong tay, nhìn chằm chằm vào thiếu niên tóc đen đang mỉm cười kia.

Sirius ngồi bên cạnh y không biết vô tình hay cố ý, cư nhiên còn lửa cháy đổ thêm dầu: “Harry trưởng thành! Y thật sự giống như James, mê đảo không ít nữ sinh a ”

Snape nghe được, ra sức xiết nắm tay – chiếc muỗng bạc liền bị y dùng sức bẻ đến cong queo (mấy con gia tinh sẽ khóc đến chết).

“Chén ngư thang này các ngươi còn ăn không?” Một nữ sinh xinh đẹp có mái tóc vàng óng ánh, đôi mắt lam xinh đẹp bước đến gần bọn họ, sự xinh đẹp của nàng nhất thời khiến rất nhiều nam sinh mở to mắt há mồm.

Harry ho khan một tiếng: thê tử tương lai của Bill cuối cùng đã xuất hiện, sau đó gật đầu: “Ngươi mang đi đi, tiểu thư.”

Hắn dùng tiếng Pháp nói, Fleur Delacour lộ một tia kinh dị. Nàng hé ra một nụ cười tuyệt đẹp, lại hướng vài nữ sinh Beauxbatons gật gật đầu, bưng chén súp đi. Harry để ý thấy nàng ngồi cạnh Cho Chang, vừa ngồi xuống liền cùng nàng ta nói nhỏ mấy câu, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía hắn.

“…” Ron nhìn chăm chú vào bóng dáng của Fleur, vẻ mặt cổ quái, trong lòng Harry đột nhiên ‘thót’ một cái, Ron sẽ không lại thích nàng ta đi? Sắc mặt Hermione cũng trở nên tái nhợt. sau một lúc lâu, Ron mới quay đầu qua, nói: “Khó trách ta cảm thấy không thích hợp lắm, nàng ta nhất định có huyết thống Tiên nữ.”

“Điều này sao có thể!” Hermione chanh chua nói, “Ta cũng không thấy ai ngốc nghếch mà nhìn nàng ta chằm chằm.”

“Ta chỉ cảm thấy nàng khiến ta có chút kỳ quái.” Ron nói, “Cảm thấy là lạ.”

“Ngươi nói đúng.” Emma dùng tiếng Anh nói, “Nàng ta tên là Fleur Delacour, nàng ta đích thực có huyết thống Tiên nữ, nghe nói bà nội của nàng là Tiên nữ.”

Ron lộ ra vẻ mặt ‘Quả nhiên là ta nói đúng’.

***** Ta là Hỏa Diễm Bôi xuất trướng phân cách tuyến *****

Sau khi mọi người đều ăn uống no say, Dumbledore lại đứng lên, hướng mọi người vẫy tay, ý bảo mọi người hãy im lặng. Harry nhìn lên, Ludo Bagman và Barty Crouch đã đến đứng cạnh y, cảm giác sắc bén của hắn nhận ra được trong động tác của Barty Crouch có chút đờ đẫn, căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, y đã bị khống chế bằng bùa Độc đoán.

Dumbledore hướng mọi người giới thiệu thân phận của hai người kia, lại nói vài lời cảm tạ, sau đó bảo Filch đem một chiếc rương lên.

“Mọi người đều đã biết, chúng ta sẽ có ba vị tuyển thủ dự thi.” Dumbledore nói, “Mỗi trường sẽ chọn ra một người, chúng ta sẽ dựa vào việc thực hiện nhiệm vụ của các tuyển thủ trong các trận đấu mà chấm điểm, sau khi ba trận đấu hoàn thành, người có điểm cao nhất sẽ giành chiến thắng. Mà… tuyển thủ tham gia thi đấu sẽ do một người công chính liêm minh – Hỏa Diễm Bôi – tuyển chọn.” Nói xong, y xuất ma trượng ra gõ xuống chiếc rương ba lần. Nắp rương cót ca cót két từ từ mở ra. Y từ bên trong nâng lên một cái cốc bằng gỗ rất lớn được chế tác thô sơ đơn giản. Nếu không phải chiếc cốc bằng gỗ kia đang lóe lên ngọn lửa trắng xanh, nó thật không có chút thu hút nào. Y đem Hỏa Diễm Bôi đặt lên chiếc rương, để mọi người có thể nhìn nó rõ ràng.

“Người đăng ký nhất định phải viết tên mình cùng tên trường lên giấy da dê, sau đó ném mảnh giấy vào trong Bôi.” Dumbledore vuốt vuốt chòm râu, nói: “Những người muốn tham gia có hai mươi bốn giờ để đem tên mình ném vào trong Bôi, tối mai, cũng là đêm Halloween, Hỏa Diễm Bôi sẽ thông báo tên vị tuyển thủ mà nó cho rằng có tư cách có thể đại diện cho trường học tham gia thi đấu nhất. Đêm nay, Hỏa Diễm Bôi sẽ được đặt ở tiền sảnh, ai muốn đăng ký đều có thể. Nhưng vì tránh để cho những học trò chưa đủ tuổi vì kiềm không được sự hấp dẫn mà tham gia ghi danh, ta sẽ họa một Niên Linh tuyến xung quanh nó, những người trên mười bảy tuổi đều có thể đi qua. Cuối cùng, ta xin nhắc nhở một chút, một khi đã được Hỏa Diễm Bôi chọn, người đó nhất định phải tham gia vào trận đấu đến cuối cùng. Bởi khi đem tên mình bỏ vào trong Bôi là đã ký một Hiệp ước Ma pháp cùng sự ràng buộc. Một khi tuyển thủ đã được chọn sẽ không thể đổi ý được. Vì vậy, trước khi đem tên mình ném vào trong Cốc, các ngươi nhất định phải cân nhắc kỹ càng có thật sự toàn tâm toàn ý sẵn sàng hay không. Được rồi, ta nghĩ tất cả mọi người nên đi nghỉ, chúc các vị ngủ ngon.”

Đúng vậy, dưới mười bảy tuổi thì không thể dự thi, nhưng người dưới mười bảy tuổi có thể nhờ người khác đem mảnh giấy quăng vào a! Harry cười lạnh, cái gọi là Niên Linh tuyến căn bản không có tác dụng bảo hộ. Còn có… nếu nói như thế rõ ràng ngươi cũng ra lệnh cho Hỏa Diễm Bôi, nó căn bản không biết đến tột cùng là có bao nhiêu trường dự thi, chỉ cần chọn được người thích hợp, đừng nói bốn, đến một trăm trường nó cũng có thể chọn ra. Kỳ thật không có Bùa Mê gì cao thâm, đối với Hỏa Diễm Bôi, chỉ có pháp sư ra lệnh rõ ràng với nó, những bùa chú gì đó đều không có tác dụng. Cho nên Tiểu Barty Crouch căn bản không cần lao tâm khổ tứ mà động thủ, Dumbledore… vì để bồi dưỡng được một Cứu thế chủ có đủ tư cách, y đã sớm hảo chuẩn bị tất cả. Vừa vặn khiến cho Voldermort có thể nghĩ đến chuyện dùng máu của hắn mà sống lại, như vậy, với có thể tiêu diệt được Voldermort! Dumbledore, nếu không phải đã trải qua tất cả, ngược lại, ta thật sự nhìn không ra kế hoạch của ngươi, kế hoạch này thật đúng là không chê vào đâu được a.

Trong mắt Harry hiện lên một tia hàn quang: Vậy… để ta cùng ngươi hảo hảo ngoạn ngoạn đi!