“Người kia biến thành Neville, lúc đó ta cho rằng hắn quên mật khẩu, sau khi cùng hắn nói xong, chuẩn bị mở cửa dùm hắn, đã bị hắn sau lưng đánh hôn mê, hắn đem ta vào một căn phòng cũ nát… Sau khi ta tỉnh lại, thấy người kia biến thành Bellatrix Lestrange, bên cạnh còn có hai người, một là Lestrange, người còn lại Peter Pettigrew, bởi bọn chúng gọi y là ‘Pettigrew’.
Sau đó, Bellatrix Lestrange nói chuyện với ta, nói là muốn đem ta giao cho Voldermort (một Thần Sáng run rẩy một chút: “Potter tiên sinh, ngày có thể đừng nói ra cái tên đó được không?”). Nàng luôn cười nhạo ta, lấy ma trượng của ta ra giễu cợt… Ta nhớ trước kia giáo sư Snape đã dạy ta một ít kỹ thuật quyết đấu và bùa chú, ta nhân lúc nàng không chuẩn bị liền đoạt lại ma trượng của ta, hướng nàng ra tay, nhưng kỹ thuật của ta không tốt, để nàng tránh được. Sau đó, Bellatrix liền vọt về phía ta (lúc này Sirius kinh hãi hô một tiếng), phía sau, giáo sư Snape tiến vào, Lestrange thấy hắn liền ra tay, nhưng y không phải đối thủ của giáo sư, giáo sư đánh y ngất xỉu. Bellatrix dùng bùa Tra tấn lên ta (Sirius rống to), nhưng ta trốn thoát được, giáo sư Snape nhân cơ hội dùng bùa chú làm nàng bị thương, nhưng lại để nàng chạy trốn mất tiêu. Giáo sư Snape vốn đang muốn bắt Peter Pettigrew, nhưng hắn lại biến thành chuột trốn đi… Sau đó, chúng ta quay trở lại…” Harry nửa thật nửa giả nửa giả kể lại sự việc đã trải qua, vài Thần sáng một bên giữ lấy Lestrange đang bất tỉnh.
“A… Ngươi làm tốt lắm Harry, một học trò năm thứ ba, ngươi cư nhiên có thể tránh thoát công kích của những người này, rất không tệ, xem ra Severus dạy ngươi không ít kiến thức.” Dumbledore cười híp mắt lại nói, “Bất quá, ta nghĩ các vị đây cũng đang rất thắc mắt, Severus… ngươi sao có thể biết chỗ của Harry, nơi…”
Snape trong lòng cười lạnh, lão ong mật này, thật ra là đang nghi ngờ mình đây! Xem ra lần trước từ chối chuyện của y, y vẫn canh cánh trong lòng. Mặt Snape không chút thay đổi trả lời: “Ta nhớ đến… ngươi lần đó đưa tấm bản đồ giúp ta tuần tra ban đêm.” Y lấy tấm bản đồ Đạo tặc ra”
(Sirius tức giận: “Ngươi sao lại biết cách mở tấm bản đồ này. Đó là bản đồ của chúng ta!” Sirius hướng y bổ nhào lại muốn đoạt lại bản đồ, nhưng bị Remus kiên quyết kéo trở lại)
“Ta phát hiện Harry ở Lều Hét, bên cạnh còn có ba người bọn Bellatrix. Ta lập tức chạy tới, vừa kịp đánh được bọn chúng…”
“Hảo… Như vậy, các vị tiên sinh, lời khai đã thực đầy đủ rồi đi?” Dumbledore nhìn về mấy vị Thần sáng.
“Đương nhiên.” Trong đó một vị hẳn là người đứng đầu nhóm Thần Sáng nói, “Chưa kể đến chuyện công kích Potter tiên sinh, chỉ cần chuyện hắn vượt ngục Azkaban đã đủ lãnh cực hình ‘Cái hôn của Dementor’. Thẩm tra và phán quyết một cách cụ thể, đến lúc đó có thể phiền Potter tiên sinh và Snape tiên sinh ra tòa làm chứng, hy vọng hai vị sẽ hợp tác.”
“Còn nữa… Mấy vị có thể nhắn dùm với Bộ trưởng một chút, cư nhiên để tội phạm trà trộn vào trường Hogwarts bắt Harry đi. Thủ vệ mà y nói nên hay không phải thay đổi?” Ngữ khí Dumbledore dù không nặng nề nhưng trọng lượng trong giọng nói cũng không nhẹ, y hiển nhiên đang tức giận.
“Chuyện này… ta sẽ cố gắng…” Trước mặt Bộ trưởng, đội trưởng Thần Sáng này cũng là vô phương.
Mấy người khiêng Lestrange ra khỏi Hogwarts, nhưng do sai lầm của mấy vị Thần Sáng, đã quên ếm y một bùa bất tỉnh, vừa đến bờ hồ đen, Lestrange đột nhiên tỉnh. Lestrange nhảy dựng lên, hung hăng đánh bại mấy bị Thần Sáng, cười điên cuồng hướng đại môn mà chạy.
Tất cả mọi người cực kỳ sợ hãi – không phải vì y chạy trốn, mà bởi vì – ngoài đại môn có Dementor.
Kết quả Lestrange tiên sinh ngay cả tiếng hét sợ hãi cũng chỉ phát ra được phân nửa, đã bị Dememtor ngoài cửa ôm lấy, cho y một cái ‘hôn’ thật sâu, y trong nháy mắt liền tê liệt.
Như vậy cũng tốt, biết được tin này Harry nghĩ, cũng tiết kiệm được một lần mở phiên xét xử, trực tiếp hành hình, từng bước thích hợp.
Ngày hôm sau tất cả học trò đều biết hành trình mạo hiểm của Harry, cùng với chuyện Ledtrange bị Dementor hôn, tất cả mọi người đều bàn tán, thậm chí không ít người thề thốt chứng tỏ y tận mắt thấy Dementor hôn Lestrange như thế nào, về cách hôn của Dementor đã có mười mấy phiên bản. Bọn học trò đối với diện mạo xuất hiện bên dưới chiếc nón trùm đầu màu đen là hiếu kỳ cực độ, Dementor gần đây trở thành đề tài hàng đầu trong mọi cuộc đàm luận ở Hogwarts.
Harry nghĩ, nếu nói bọn Dementor có suy nghĩ, biết chính mình chịu chú mục của quần chúng như thế, sợ là mặt cũng phải đỏ lên! Ngày hôm qua, hắn đã hướng Ron, Hermione và Draco thuật lại sự tình đã trải qua (đương nhiên đã được chỉnh sửa), dẫn đến ba người sợ hãi than thở không thôi.
“Harry, ngươi thật sự là vật thể thu hút mọi tai nạn nguy hiểm thường xuyên xảy ra!” Draco cuối cùng tổng kết, “Chúng ta tốt nhất nên tránh xa ngươi một chút!” Harry ra vẻ vì những lời này dường như bị tổn thương mà hung hăng đánh y một cái.
***** Ta là lấy được Kim Bôi phân cách tuyến *****
Bellatrix thực nghe lời mà đến Gringotts, lấy Kim Bôi từ trong hầm bạc ra. Ba ngày sau, Harry và Snape theo mật đạo đến Lều Hét gặp nàng.
Cầm Kim Bôi đưa cho Snape, Harry nhìn ánh mắt ngây dại của Bellatrix hòi: “Severus, nàng tính sao bây giờ? Vạn nhất nàng bị bắt, Thần Sáng kiểm tra ra nàng bị thôi miên cùng bùa Độc đoán gì đó, vạn nhất bọn họ tìm hiểu nguồn gốc sẽ tra ra được chúng ta thì nguy.”
“Ngươi muốn làm thế nào?” Snape nhận lấy Kim Bôi tỉ mỉ quan sát, nó đã sớm mất đi màu vàng sáng bóng, đã trở nên mờ mịt u ám.
“Nhiều hơn một chuyện không bằng ít đi một chuyện, để chúng ta bớt đi một kẻ thù.” Harry cười lạnh hướng nàng chỉa thẳng ma trượng, “Avada Kedavra.” Ánh sáng xanh lè tượng trưng cho cái chết lóe lên, Bellatrix im lặng ngã xuống.
“Ok, phiền phức đã giải quyết xong, chúng ta đi thôi.” Harry thu lại ma trượng, bước nhanh trở lại mật đạo.
Snape nhìn thi thể Bellatrix một hồi, y chân chính phát hiện Harry tàn nhẫn lãnh khốc, có lẽ khi kinh qua chiến trường tối tàn khốc trên thế gian kia, một nhân tài sẽ biến thành như vậy. Snape tuy rằng chưa trải qua chiến tranh nhiều, nhưng y tưởng tượng được. Y nhẹ thở dài, bước vào mật đạo.
“Có phải hay không thấy ta có chút tàn nhẫn?” Harry bỗng nhiên dừng chân, “Ta chỉ phải…”
“Ta hiểu được, trên chiến trường, đối kẻ thù đều không thể có lòng từ bi, bớt đi một kẻ thù, mình liền có nhiều cơ hội sống sót hơn.” Snape vỗ vỗ vai hắn.
“Đúng vậy, ta từng phạm qua một sai lầm như vậy, ta thả một tù binh, ngay ngày hôm sau, y đã gϊếŧ đi một thành viên Hội Phượng hoàng.” Harry cười khổ, một lần nữa bước đi, “Nên, ta học được… chỉ cần là kẻ thù, nhất định phải – gϊếŧ.”
Hai người trên đường bàn bạc một trận, quyết định vẫn nên đến mật thất hủy Hồn khí này. Lại đi qua thạch khẩu Salazar, hai người đến trước bức họa, sau đó dơn giản thuật lại sự tình đã trải qua.
“Kia là cái cúp của Helga!” Salazar cảm thán, “Nàng ban đầu rất yêu quý cái cúp này, mỗi ngày đều lau nó đến sáng bóng. Không nghĩ bây giờ thành đen thui như mực như vậy.”
“Trước tiên giải quyết nó đi” Harry đề phòng đêm dài lắm mộng, gọi con rắn nhỏ ra. [Đi, Heleba, đem cái cúp kia cắn nát.]
[Hảo.] Heleba phình lớn ra một chút, hướng cái chén mở miệng ra thật lớn một ngụm cắn nát.
“Tê –“ Từ trong Kim Bôi Hufflepuff tỏa ra một đám khoái đen, mắt Harry nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm cái chén, thẳng đến khi nó không còn tỏa ra khói đen nữa mới thôi, hắn thất vọng thở dài: “Ta còn cho rằng có thể chạy ra một Helga Hufflepuff nữa a!”
“Phương thức Helga chọn người thừa kế cũng không giống người thường.” Godirc nói, “Người thừa kế của nàng kỳ thật ba mươi năm trước đã được chọn hảo, có cơ hội ngươi đến gặp y.” (Vòng: mọi người có thể đoán người thừa kế Hufflepuff là ai không, đoán đúng rồi… Không thưởng.)
Vấn đề Kim Bôi khó nhất cũng đã giải quyết, Harry thật vui vẻ: hiện tại chỉ còn một cái chưa chuyển thành Hồn Khí Nagini và chủ hồn. Sáng sớm một tuần sau, trên ‘nhật báo Tiên tri’ số mới nhất rốt cuộc đăng, thi thể Bellatrix được phát hiện ở Lều Hét, theo như các Thần Sáng điều tra được, nàng chết vì Avada Kedavra, hơn nữa trước khi chết còn bị ếm qua bùa Độc đoán cùng một loại bùa khác (cụ thể là gì các Thần sáng điều tra không ra, hẳn là một bùa chú mới phát minh chưa công bố rộng rãi, nhưng có thể xác định nó cùng loại với bùa Độc đoán). Theo điều tra, các Thần Sáng còn phát hiện được, Bellatrix trước khi chết có từng ghé qua Gringotts lấy một món đồ (là cái gì cũng không biết), cái chết của nàng nói không chừng có liên quan đến vật kia, bởi vì trên thi thể và khu vực xung quanh không thấy vật gì. Các Thần sáng còn phỏng đoán, cái chết của nàng có thể do các Thực tử đồ khác gây ra, manh mối khác làm các Thần sáng tiến thêm một bước điều tra.
Thực chậm! Harry cười lạnh khép lại tờ báo, sau một tuần mới phát hiện, cũng thấy được năng lực điều tra của Thần Sáng là như thế nào. Trước mắt thấy tình huống mà Thần sáng có được, những người tiếp xúc cuối cùng với Bellatrix là yêu tinh của Gringotts, mà chuyện của Harry hắn là mấy trăm năm sau, khẳng định sẽ không ai tra ra được mình.
Hắn liếc mắt lên bàn ăn giáo sư một cái, Snape khuôn mặt vẫn như trước không thay đổi mà đọc tin này, khóe miệng châm chọc ẩn sâu. Biểu tình trên mặt của Sirius nửa mừng nửa lo, sau khi xem xong lại trầm tư. Dumbledore khẳng định đã sớm biết tin này, trong mắt lóe lên lam quang không rõ, Harry nghĩ, y cũng không phải là bao cỏ như đám Ma Pháp bộ kia. Xem ra không quá ba ngày, y sẽ tìm đến Severus.
Xếp lại tờ báo cẩn thận, Harry đứng dậy, mấy ngày tới phải bình tĩnh một trận, hắn trước hết cứ đem chuyện này phóng đi hết, không tranh đua với người xấu. Không bằng nghiên cứu trước về trận đấu với Slytherin vài ngày tới một chút (lần này Draco không bị thương, trình tự thi đấu cũng không cần thay đổi), hy vọng hắn sẽ không gặp Dementor đáng ghét kia nữa.