Chương 4: Lý do

“Malfoy! Thật là mày!?” Ron lập tức tiến lên trước một bước, hung hăng trừng mắt, “Thực tốt, mày rốt cuộc có cái lá gan rời khỏi ổ chuột an toàn?!”

Bắt đầu từ bảy năm trước, Ron liền cùng Draco thù mới hận cũ, không đội trời chung. Ron tin chắc là Draco phá hủy hạnh phúc của Harry và em gái mình, căm giận bất bình thẳng đến hôm nay.

Nhưng Draco cũng không có sắc mặt tốt. Bất luận bên ngoài có quan điểm như thế nào, Draco cho rằng toàn thế giới cũng chỉ có Harry có tư cách chỉ trích, mà những lời xúc phạm trong thư của Weasley làm cậu ấn tượng khắc sâu. Vì thế cậu ngồi ở sau bàn làm việc, chậm rì rì mà trả lời, “Vì phối hợp đại đội trưởng điều tra, tao không thể không đến, thưa ngài tiểu đội trưởng.”

“Mày, mày khốn nạn!” sắc mặt Ron nhanh chóng đỏ lên; Ron nghe những lời này hoàn toàn như là châm chọc. Ron cùng Harry giống nhau, sau đại chiến vào bộ Thần Sáng công tác. Nhưng cậu ta lên chức không có nhanh như Harry, sau khi Harry đã thăng chức lên đại đội trưởng trực thuộc trụ sở chính, cậu ta vẫn là tổ trưởng phụ trách phân đội khu vực.

“Ron,” Harry buông cái ly, đứng giữa hai người ý đồ hòa hoãn, “Tớ còn phải cùng Draco nói chuyện riêng, có việc nói, sau đó tớ qua tìm cậu.”

“Nếu không phải ở phòng thẩm vấn, cậu cùng loại người này có cái gì để nói?” Ron căm giận mà nói, “Tuy nhiên cũng vừa lúc, phòng đăng ký ở bên cạnh, các người có thể đi làm đăng ký ly hôn liền, dù sao kỳ hạn bảy năm sắp tới rồi, mày nếu có một chút lương tâm, Malfoy, mày nên sớm để Harry tự do!”

“Tớ nói rồi đây là chuyện của tớ, Ron, tự tớ sẽ xử lý,” Harry sắc mặt hơi trầm.

“Nhưng chuyện của cậu chính là chuyện của tớ! Huống chi Ginny còn chờ đợi cậu lâu như vậy!” Ron đúng lý hợp tình mà kêu, “Mấy năm nay em ấy như thế nào cậu đều biết, mỗi lần em ấy yêu đương đều thất bại, em ấy vẫn luôn hỏi tớ tình huống của cậu, em ấy quan tâm cậu, không giống nào đó người chỉ nghĩ bòn rút thanh danh của cậu! Cậu nên nhanh chóng xử lý cái hôn nhân không bình thường mà bắt đầu cái gì khác bình thường một chút!”

Đối với bình luận của Ron, Draco chỉ kéo kéo khóe miệng.

“Tớ đã rất phiền nhấn mạnh cái này với cậu,” Harry nhẫn nại mà lại cường điệu lần nữa, “Nhưng tớ không phải vị thành niên, tớ có thể tự mình quyết định nên xử lý như thế nào.”

“Vậy cậu nhanh làm đi!” Ron dùng sức làm động tác thúc giục, “Tớ không hiểu cậu dang dây dưa cái gì!? Tớ giúp cậu tìm luật sư ly hôn cậu không liên lạc, tớ muốn giúp cậu chuyển nhà cậu cũng nói không cần, nếu thế nào cũng phải tuân thủ cái kỳ hạn đáng chết kia, hôm nay các người ít nhất có thể ký hiệp nghị ly hôn, hai tháng sau đệ trình?!”

Nghe thế, Draco rốt cuộc nhịn không được bật cười, “Thật là người bạn nhiệt tình, nữ Weasley sắp sinh hay sao?”

“Câm miệng! Con chồn thối!” Ron lập tức giận trợn mắt, “Nơi này không có chỗ cho mày xen mồm, loại như mày căn bản không nên chen chân vào sinh hoạt của Harry, mày sớm nên mang theo lòng tham của mày lăn xa!”

“Ron,” Harry không thể nhịn được nữa, “Draco hiện tại là bạn lữ của tớ, cậu nên tôn trọng em ấy.”

“Đương nhiên, cũng chỉ có hiện tại,” Ron ác ý mà nói, “Đây là tớ vẫn luôn nhắc nhở cậu, Harry, thuận tiện chuyển lời, Ginny đêm nay muốn cùng cậu ăn bữa tối, ở tháp sao trời,” cậu ta một bên nói một bên tựa như thị uy mà trừng mắt Draco.

Harry duỗi tay xoa xoa mặt, cơ hồ muốn thở dài, “Làm ơn, đừng đem Ginny vào, dừng việc chắp vá tớ với em ấy, nói chút chuyện không nên nói, tớ tưởng rằng cậu có thể giúp tớ giữ bí mật, Ron.”

“Nhưng vì tốt cho cậu, em ấy nên biết,” Ron nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Các ngươi vốn nên là một đôi hoàn mỹ, không nên bởi vì bất cứ cái lý do ngu xuẩn gì mà bỏ lỡ lẫn nhau! Mà tớ biết Ginny khẳng định sẽ chờ cậu, mặc dù tớ chưa nói, Ginny cũng không có biện pháp yêu bất luận kẻ nào ngoài cậu, Harry, hết thảy chuyện này đều là vận mệnh đã sớm an bài ...”

“Thật xuất sắc, ngay cả vận mệnh tiên đoán đều lôi ra,” Draco ở ghế trên, tay chống cằm.

Ron mặt đỏ lên, lại bị kí©h thí©ɧ dậm chân, “Khốn nạn!! Lần này tao sẽ không cho mày có bất cứ cơ hội nào phá hư!! Cho nên nghe tao nói, Malfoy, hôm nay mày phải cùng Harry ký hiệp nghị ly hôn!! Tao sẽ nhìn mày ký, nếu không mày đừng mong rời đi, nghe không!?”

“Đương nhiên nghe thấy được, không thể rõ ràng hơn,” Draco cười lạnh, “Chỉ là không nghe ra logic gì trong đó, rốt cuộc mày lấy cái thân phận gì mà đúng lý hợp tình như vậy? Mày cũng biết ngay cả Chúa Tể Hắc Ám cũng thể không quản hôn nhân của Tử Thần Thực Tử.”

“Mày đồ thuần huyết bại hoại!” Ron khó có thể chịu đựng mà rít gào, “Đây vốn dĩ chính là chuyện mày nên làm! Mày thiếu Harry nhiều như vậy! Câu ấy còn cứu mạng mày!! Mà mày cùng mẹ mày thế mà lòng tham không đáy...”

“Đủ rồi, Ron!!” Harry chụp bàn quát, “Nếu cậu tiếp tục như vậy, vậy nơi này sẽ không chào đón cậu!”

Ron đầu tiên là kinh ngạc, sau đó sắc mặt dần dần đỏ lên, “Nhưng tớ là vì tốt cho cậu, Harry, cậu không thể tưởng tượng một người có thể có bao nhiêu vô sỉ...”

Harry mặt không cảm xúc mà vung đũa phép lên, 『 phanh 』một tiếng cửa văn phòng đột nhiên mở ra.

“Đi ra ngoài, Ron. Làm ơn.”

“Cậu đuổi tớ đi?” Ron hô hấp dồn dập, khó có thể tin mà trừng mắt Harry.

Nhưng Harry chỉ thẳng tắp trừng mắt Ron, không lùi bước chút nào, cuối cùng Ron dậm chân, phẫn nộ mà quay đầu, cũng vì thể hiện chính mình phẫn nộ, sau khi rời đi『 chạm vào 』 mà đóng sầm cửa.

******

Trong phòng thiếu đi Thần Sáng tóc đỏ táo bạo, đột nhiên trở nên an tĩnh quỷ dị.

Sau vài giây trầm mặc, Draco an tĩnh đứng lên, “Tôi phải đi,” cậu đi tới cửa, đặt tay lên nắm cửa, đưa lưng về phía Harry nói, “Nếu anh lo lắng kỳ hạn, tôi cùng với mẹ đều không có quên.”

Harry sắc mặt vốn là rất kém, vừa nghe xong càng kém. Anh táo bạo mà đá bàn làm việc một cái, vò đầu bứt tóc sau đó hỏi cộc cằn, “Thực tốt, cho nên cậu sẽ tuân thủ kỳ hạn?”

“Đương nhiên,” Draco thường thường mà trả lời, định mở cửa.

Lúc này Harry lại nheo mắt, kéo Draco lại, chế trụ cằm Draco, muốn cậu nhìn về phía mình.

“Cậu 『 muốn 』 tuân thủ kỳ hạn?”

Draco hơi hơi trợn to mắt, tức khắc muốn tránh thoát, nhưng Harry lại chặt chẽ chế trụ, thậm chí đem người áp ở trên ván cửa. Vì thế Draco ánh mắt phẫn nộ cùng không cam lòng, cuối cùng cậu thanh âm vặn vẹo mà nói, “... Không muốn.”

“Lý do?” Harry lãnh khốc hỏi, làm lơ Draco giãy giụa sắc mặt ngày càng tái nhợt.

“...” Nhưng lần này Draco dùng sức cắn môi, tựa như sợ sẽ nói cái gì ra khỏi miệng, vài giây sau, toàn thân thế nhưng hơi hơi run rẩy lên.

Mà vừa thấy đến cái này Harry lập tức liền mềm lòng.

Harry ngay sau đó đem người kéo vào trong lòng ngực, gắt gao khóa trụ, “Được rồi, tôi thực xin lỗi, Draco, cậu không cần trả lời, tôi không nên hỏi câu như vậy, là tôi sai...” Harry lặp lại này vài câu, đồng thời ôm chặt Draco không cho cậu tránh thoát, thẳng đến khi toàn thân Draco hết run rẩy.

Sau đó Harry hơi hơi buông ra tay, xoa mặt Draco trắng bệch, “Tôi xin lỗi, tôi không nên vào lúc chân dược chưa hết hỏi cậu cái này, tha thứ tôi,” anh muốn cúi đầu hôn Draco một cái xin lỗi, lại bị Draco quay đầu đi tránh thoát.

Nhưng Harry không buông tay, khăng khăng mà đuổi theo hôn xuống, nhận được cái cắn hung hăng. Harry liếʍ liếʍ môi, lại không thèm để ý, “Như vậy cậu muốn biết câu trả lời của tôi sao? Có liên quan đến cái kỳ hạn kia.”

Draco oán hận mà trừng mắt nhìn Harry một cái, cuối cùng phun ra một chữ, “... Muốn.”

Harry cười tươi hơn, “Đáp án của tôi giống của cậu, tôi không ngại uống chân dược.”

Draco híp híp mắt, “Anh tuyệt đối sẽ có một ly cho riêng mình, tôi bảo đảm.”

“Tôi chờ, dù sao như vậy sẽ làm sự tình đơn giản rất nhiều...”

Harry lại lần nữa muốn tìm kiếm môi Draco, lần này Harry thuận lợi mà chiếm lĩnh đôi môi mềm mại ngọt ngào kia. Anh bắt Draco cùng mình cọ xát, tấn công vào tất cả những nhược điểm trong trí nhớ sẽ làm Draco tê dại thở dốc, tuy nhiên sau đó anh cũng phát giác Draco liếʍ vết cắn vừa rồi, Harry lẩm bẩm một tiếng, nhịn không được đem người ôm chặt hơn một chút.

Thẳng đến bọn họ thở hổn hển tách ra, Harry liếʍ rớt sợi chỉ bạc giữa bọn họ, khàn khàn mà nói, “Cho nên nếu chúng ta đều không muốn tuân thủ, hãy để cho cái kỳ hạn quỷ quái kia xuống địa ngục đi?”

“Được.”

Sau khi Draco đáp ứng, lại bị một chuỗi nụ hôn dài bao phủ.

Vài phút sau Harry không thể kìm được, hỏi, “Em rốt cuộc thích màu đỏ hay là màu xanh lá?”

Draco hung hăng đá Harry một cái, “Màu đỏ.”

Harry ôm người hừ hừ, “Anh biết mà.”

******

Vào lúc ban đêm, vì sự kiên trì của Harry, bọn họ có lần đầu tiên ra ngoài hẹn hò.

Lý do rất đầy đủ, vì khen thưởng Draco phối hợp điều tra vất vả; vì Harry muốn bồi thường vì sự mạo phạm của Ron; cũng vì Harry đã giúp họ đi đến quyết định bỏ qua thời hạn một cách có chút đê tiện.

Harry thu thập văn kiện từ sớm, trước năm phút tan tầm đã đi vào lò sưởi âm tường, khiến nữ thư ký không biết là lần thứ mấy bị làm cho ngốc, đồng thời, dùng bột Floo đến địa điểm hẹn hò『 Lạc viên tím 』.

Địa điểm là Harry chọn.

Xem tên đoán nghĩa, 『Lạc viên tím 』 là quán bar bị màu tím tràn ngập.

Vách tường màu tím khăn trải bàn màu tím đèn ma pháp màu tím, ngay cả ly nước cũng dùng thủy tinh tím.

Draco đi theo Harry vừa bước vào nơi này, liền đỡ đầu nói thầm, “Em khẳng định là điên rồi mới suy xét tin tưởng phẩm vị của anh, một phù thủy bình thường sao có thể ở bên trong ăn xong bất cứ thứ gì mà không cảm thấy choáng váng đầu?”

Harry tùy tiện mà ôm lấy eo Draco, “Đừng nói, thịt cừu nướng than của họ rất chính gốc, chỉ cần ăn một lần em khẳng định sẽ thích,” Harry chớp chớp mắt bổ sung, “Hơn nữa làm em chóng mặt có vẻ là chủ ý không tồi.”

Draco hừ mũi, “Cho rằng như vậy là có thể thoát khỏi đánh giá nghiêm túc của em?”

Harry liếʍ tai Draco; mặc kệ bọn họ đã bại lộ ở ánh mắt nhìn trộm của những vị khách khác, thấp giọng nói, “Điều đó sẽ giúp thả lỏng, em quá chặt, Draco.”

Draco khó có thể tin mà trừng mắt Harry: anh cho rằng bọn họ đứng ở chỗ nào, “Cầm thú.”

Mà Harry vui sướиɠ mà quay đầu ứng phó người hầu tiến lên tiếp đón. Sau khi báo có hẹn trước, năm phút sau bọn họ tới một phòng thoải mái; đương nhiên bên trong tràn ngập màu tím như cũ, úm tụm trên chiếc ghế sofa êm ái để nghiên cứu thực đơn và rượu.

Trong lúc đó tay Harry vẫn luôn đặt ở trên người Draco, mà ánh mắt anh cũng vậy.

Cho dù bọn họ đã kết hôn bảy năm, nhưng Harry chưa bao tràn đầy ngọt ngào và mãn nguyện như đêm nay.

Anh biết, buổi chiều Draco dưới sự ảnh hưởng của chân dược, kiên trì không nói lý do không muốn bọn họ ly hôn là vì cái gì. Nếu là vì ích lợi thanh danh hoặc là điều kiện khác, lấy hiểu biết của anh về Draco bén nhọn thành thật, Draco khẳng định sẽ mang theo khiêu chiến nói ra ngoài miệng.

Cho nên sự cự tuyệt kia; Draco chịu đựng dược hiệu chân được vẫn muốn giấu giếm, tuyệt đối là càng sâu sắc và riêng tư. Mà trong lúc Draco che giấu đáp án miêu tả sinh động kia, Harry mới biết được chính mình nguyên lai có bao nhiêu kỳ vọng điều này.

Trong khi chờ đồ ăn đem ra, Harry thưởng thức tay trái Draco, ma sát nhẫn trên ngón áp út; trên tay bọn họ đều mang giống nhau, Harry đột nhiên nói, “Anh ban đầu nghĩ, bất luận như thế nào, anh luôn có thể chờ sau khi ly hôn lại theo đuổi em lần nữa.”

Draco nhìn trái phải, “Nếu là mang em tới loại nhà ăn này mà nói, anh kỳ thật không có cơ hội.”

Harry nhếch miệng, biết Draco lại vì buổi chiều 『 tự bạch 』 không được tự nhiên. Anh cầm ngón tay xinh đẹp thon dài của Draco lên, hôn xuống, “Em không phát hiện gần đây anh đặc biệt nỗ lực?”

“Nỗ lực cái gì?” Draco nhướng mày.

“Đêm qua cùng buổi sáng hôm nay,” Harry sắc tình mà cắn một cái vào đầu ngón tay, “Anh thực nỗ lực muốn em vừa lòng, như vậy có lẽ về sau em sẽ càng nguyện ý để anh bò lên trên giường em.”

“Nói như vậy,” Draco rút ngón tay vê, cứng nhắc mà nói, “Nguyên nhân thật sự em có thể thắng được nữ Weasley, hóa ra chỉ ở chỗ nàng trước ngực nhiều hai miếng thịt mà em có mông đẹp.”

Harry muốn đáp lại câu này vui đùa, lại phát hiện Draco trong mắt hiện lên không xác định. Xác thật, anh dùng chân dược bắt Draco tỏ thái độ, bản thân lại không có nói nhiều, Harry quay mặt Draco qua, quyết định khắc phục, “Không, nguyên nhân thật sự, anh cho rằng em sớm nên đoán được.”

Thấy Draco nhướng mày, Harry nhìn về phía cậu, “Em chăm sóc anh. Em phê bình án kiện của anh, những lời nói ngu ngốc của anh trong cuộc họp báo, chú ý xem anh có trở thành lá chắn của ai đó không.”

“Em không thể không làm, anh có khi thật ngu xuẩn cần được nhắc nhở,” Draco nhún vai.

“Sinh nhật của anh, cho dù anh phải chạy bao nhiêu tiệc sinh nhật, em vì sao vẫn vì anh chuẩn bị bánh kem?” Harry nhếch miệng, “Buổi tối lúc anh nằm ở St. Mungo, vì sao nửa đêm trộm lại đây thăm anh? Em thậm chí tận lực tránh phê bình bạn của anh, bất luận bọn họ quá mức như thế nào, anh biết. Càng miễn bàn đến tủ quần áo và mái tóc thảm không nỡ nhìn anh,” cuối cùng anh dừng ại, “Mà anh biết em làm những chuyện đó, tất cả đều là vì đền bù anh đồng ý chuyện trả nợ này.”

Thấy Draco sững sờ, Harry thở dài, “Bởi vì tất cả mọi người đều đổ lỗi mẹ em, mà em không thể công khai phản bác bất cứ điều gì trái với ý muốn của bà ấy. Cho nên vì bà ấy, em cũng sẽ hy vọng ít nhất là anh có thể không nghĩ như vậy, ít nhất là anh, có thể không nghĩ yêu cầu này là do lòng tham của mẹ em, anh nói đúng sao?”

Draco trầm mặc, không có phủ nhận.

“Mà anh không cho rằng mình có thể tránh được chuyện này,” Harry cười khổ, “Được em chăm sóc như vậy, mặc dù anh có thể đoán ra lý do của em, nhưng anh vẫn hy vọng bên trong luôn là có một ít lý do là em thích anh.”

Draco biểu tình chuyển thành phức tạp, Harry đem người kéo gần trong lòng ngực, đem đầu Draco áp vào ngực, tiếp tục thú nhận, “Mặt khác, anh không muốn từ bỏ những thứ đó. Anh không có nỗ lực phản bác những chỉ trích bên ngoài đối với phía em, anh cũng không có nói với em, lúc ấy đề nghị của Narcissa kỳ thật hợp ý anh.”

“... Nói rõ ràng,” Draco rầu rĩ hỏi.

Harry bắt đầu chải vuốt đầu tóc Draco, “Sau khi chiến tranh thắng, tất cả mọi người phủng anh, thậm chí là ở nhà Weasley, mỗi người nhìn anh ánh mắt cũng không giống nhau, anh thực khó xử, không biết chính mình bước tiếp theo nên làm cái gì. Có đôi khi, như vậy giống đi ở trên cao, không biết khi nào sẽ ngã xuống...”

“Mẹ em đề nghị cho anh cái lựa chọn mới. Điêu đó nghe rất tuyệt, bởi vì đa số người khẳng định sẽ không thích cái này chủ ý, anh nghĩ anh khả năng có chút bệnh, dù sao cũng phải có người ghét anh anh mới an tâm, hơn nữa anh còn có thể trốn vào Malfoy trang viên nghỉ lấy hơi, cho nên anh không suy nghĩ lâu liền đáp ứng rồi, lo lắng duy nhất của anh chính là cùng em ở chung hòa bình như thế nào mà thôi.”

“Vì thế anh liền giả『 người bị hại 』vô tội đáng thương cho tới bây giờ?” Draco thoáng đẩy ra Harry.

“Nhưng anh xác thật thực đáng thương,” Harry khô cằn mà nói, “Tâm của anh bại bởi em.”

Draco cứng đờ, mím môi. Harry đột nhiên hối hận anh chọn cái nhà ăn màu tím này.

Bởi vì ánh sáng hiện tại làm anh không thể thấy rõ mỹ lệ đỏ ửng trên mặt Draco.

Nhưng mà cuối cùng Harry quyết định cái này chỉ là tỳ vết nhỏ.

Kế tiếp Draco chủ động hôn nồng nhiệt, đã bù đắp rất tốt những khiếm khuyết này.