Chương 9: Tinh túy của Slytherin

Chương 9: Tinh túy của Slytherin

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Tiết độc dược đầu tiên cứ như vậy mà kết thúc, coi như là có hoảng sợ nhưng không có nguy hiểm, so với đời trước bị lão dơi già làm khó dễ, thì lần này đỡ hơn rất nhiều. Harry nghĩ vậy mà cảm thấy may mắn.

Tiết học này, Draco có chút không vui vì Harry lại tìm một Máu bùn Gryffindor để hợp tác, nhưng nghĩ lại cậu cũng không thể bỏ Blaise mà hợp tác với Harry được, cho nên Draco nhiều nhất chỉ có thể nâng cằm cao ngạo mà nói với Harry rằng không cần làm bạn với Gryffindor để tránh làm mất thân phận.

Ở Draco nói ra hai chữ ‘máu bùn" làm Harry rất không hài lòng, mở miệng nói.

“ Hermione là một nữ phù thủy thực thông minh, cùng nàng làm bạn sẽ giúp ích cho ngươi rất nhiều, tin tưởng ta nếu ngươi muốn tiến vào top 3 toàn trường, thì cô nàng sẽ là một đối thủ nặng ký."

Draco rất ít khi nghe được Harry khích lệ người khác, còn đánh giá cao như vậy, bởi vậy cậu liền chú ý đến cái nữ phù thủy Gryffindor xuất thân từ Muggle này.

Khai giảng một tuần cứ thế mà đi qua, đồng nghĩa với việc cấm túc ở chỗ Snape đã kết thúc. Harry vừa mất mát vừa nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng không thể thấy lão dơi già từ sáng đến tối, nhưng cậu biết rõ nếu ở gần Snape quá lâu cậu sẽ để lộ ra dấu vết.

Draco cùng Ron thì lại không may mắn như thế, bọn họ còn 3 tuần mặc cho Filch dày vò đến chết đi sống lại.

Lau dọn cúp trưng bày, quét dọn phòng học, quét hành lang, từ sáng đến tối đều không giống nhau, nếu có hơi lười biếng mà Filch không phát hiện, thì con mèo Norris liền “Meo meo” mà đi cáo trạng.

Nói thật, Harry có chút vui sướиɠ khi người khác gặp họa. Đời trước, Draco được Snape bảo vệ, nên mọi việc đều thuận buồn xuôi gió, làm hại người bị ủy khuất, tổn thương đều là cậu, đời này có lúc thế sự cũng đổi thay.

Thời gian sau, Harry thường cùng Hermione vào thư viện đọc sách, nhẹ nhàng mà qua ngày. Không có áo choàng tàng hình cậu không thể đi tìm trường sinh linh giá, liền có tìm được thì lấy gì mà tiêu diệt, Xà quái vẫn còn ở mật thất trong nhà vệ sinh nữ, không có răng độc đó cậu làm sao mà tiêu diệt trường sinh linh giá. Nếu trước lấy trường sinh linh giá, không biết có ảnh hưởng đến linh hồn không, cậu còn nhớ rất rõ đời trước khi lấy được hộp dây chuyền Slytherin trên đường chạy trốn tinh thần của Ron gần như hỏng mất, còn cụ Dumledore thì bị lời nguyền của chiếc nhẫn Gaunts ăn mòn bàn tay gần như là mất mạng.

Cái đồ chơi trường sinh linh giá này, lấy được là phải lập tức bị hủy diệt.

Quan trọng vẫn là chủ hồn sau gáy của Quirrell. Nhìn sơ qua thấy Harry vẫn án binh bất động, nhưng trên thực tế cậu đến thư viện tìm tất cả các thông tin liên quan đến việc hủy diệt linh hồn. Nhưng khu sách phổ thông thì làm sao có cái gì chứ, những thứ hữu ích nằm tất cả đều nằm bên trong khu sách cấm. Chuyện khẩn cấp trước mắt là có được giáo sư đồng ý cấp một giấy thông thành để vào khu sách cấm.

Tìm ai bây giờ?

Harry trong lòng đánh bàn tính.

Gilderoy Lockhart ngu xuẩn vẫn chưa vào dạy, trước mắt cậu thân nhất với Snape, nhưng mà Snape rất thông minh, mới khai giảng chưa được một tháng mà muốn đi khu sách cấm tìm sách, nếu hắn còn không phát hiện cứu thế chủ có vấn đề thì đó mới là vấn đề lớn. Snape trăm phần trăm bị người nhập, mà còn là bị Gilderoy Lockhart nhập.

Chính mình trước kia làm như thế nào?

Lục lội trí nhớ một lúc, Harry nhớ năm đó cậu đi tìm tư liệu về Nicolas Flamel.

Xem ra vẫn là chờ áo choàng tàng hình.

Ai, cứu thế chủ thở dài, ở Hogwarts mà không có áo choàng tàng hình thì đến nửa bước cũng khó đi a.

Sau khi kết thúc cấm túc thì Draco cùng Blaise cũng tham gia vào nhóm học tập của Harry và Hermione. Lúc đầu hắn cũng khinh thường, thế nhưng khi thấy Hermione trả lời vấn đề của giáo sư cơ hồ là không có vấn đề nào mà không trả lời được, thì cũng thu liễm tâm tính khinh thường.

Có thể nói có Draco gia nhập thì nhóm học tập mới chân chính có tổ chức.

Hermione giỏi lý thuyết, Draco am hiểu thực hành. Harry cái gì cũng không làm, đôi khi còn phải giả ngây ngô, còn Blaise trở thành tồn tại ngang nhiên mà cọ kinh nghiệm.

Draco cùng Hermione cũng dần dần quen thuộc, hai người không phải là rất thân, nhưng đối xử nho nhã lễ độ với đối phương, làm Harry thật cao hứng. Ở trong nhóm Harry chỉ nói chuyện học tập, còn những chuyện khác thì không đề cập tới. Lúc đầu trong nhóm còn cảm thấy Harry không tín nhiệm bọn họ, dần dần mọi người cũng đã quen. Harry không thích nói chuyện của mình nhưng đối với phiền não của bọn họ thì vẫn sẽ đưa ra lời khuyên.

Đời này, hình như quan hệ giữa Ron và Hermione không được tốt lắm, tệ đến mức đã qua mấy tuần rồi vẫn không nghe Hermione nhắc đến Ron một chữ nào, không phải thích, khinh bỉ hay chán ghét, mà Hermione xem như Ron hoàn toàn không tồn tại.

Nếu như vẫn tiếp tục như thế thì chắc Halloween này Hermione sẽ không bị Ron làm tức đến khóc đi? Harry không xác định mà nghĩ.

Trên thực tế, thì cậu đã quên một chuyện, mà đến khi sự việc xảy ra thì cậu mới nhớ ra.

Buổi sáng Harry cùng với Draco và Blaise đi đến sảnh đường ăn sáng, Ron đang ngồi bên dãy bàn Gryffindor mà tản ra lời đồn Slytherin đều là dự bị của tử thần thực tử.

Harry thì không có chuyện gì, dù sao cậu cũng là cô nhi, lúc 1 tuổi còn đánh bại chúa tể hắc ám nên không có gì để nói. Nhưng Draco với Blaise lại không giống.

Cha của Draco Lucius Malfoy là một tử thần thực tử, tuy rằng năm đó không biết dùng thủ đoạn gì để tránh khỏi thẩm vấn định tội của bộ pháp thuật, nhưng dấu hiệu hắc ám vẫn tồn tại trên cánh tay, đời trước Harry đã nhìn thấy. Còn Blaise, gia tộc Zabini thuộc phe trung lập, trong chiến tranh không gia nhập vào phe Voldemort hay giúp đỡ hội phượng hoàng, có thể nói là vô cùng gian nan nhưng cũng là trong sơ hở tìm đường sống.

Ron tại nơi công cộng khıêυ khí©h Draco cùng Blaise, nói gia tộc Malfoy là tử thần thực tử, nói gia tộc Zabini là cỏ mọc đầu tường gió chiều nào nghiêng chiều đó. Cũng không biết hai người kia có thâm thù đại hận gì với cậu ta.

Ấn theo ý Harry cứ để Ron tùy tiện nói, dù sao thì thanh giả tự thanh, nhưng Draco vẫn còn nhỏ, từ bé cậu đã thấy cha phải ăn nói khép nép với đám người của bộ pháp thuật đó, mấy năm gần đây cũng đã đỡ hơn nhiều, nhưng nhắc đến chuyện nay cậu vẫn không cao hứng.

Cậu nâng cằm kiêu ngạo mà nói với Ron.

“Có chứng cứ không?”

Ron vừa thấy có người trả lời liền dũng cảm nói.

“Toàn bộ giới Pháp thuật người nào mà không biết.”

Hai người cứ như vậy ngươi một câu ta môt câu, chưa đến 5 phút hai người liền cầm đũa phép muốn quyết đấu. May mắn giáo sư Snape đến đúng lúc ngăn hai người bọn họ lại.

Cuối cùng lấy việc Gryffindor bị trừ 10 điểm mà kết thúc.

Đây chỉ là mặt ngoài, Ron hẹn Draco tối đêm nay quyết đấu, địa điểm là phòng trưng bày. Draco đã đồng ý.

“Ngươi có đi không?” Harry hỏi, nếu cậu nhớ không lầm năm đó khi Draco hẹn cậu quyết đấu, cuối cùng kết thúc với việc Draco không tới.

“Đương nhiên là không.” Draco cười đến thực gian trá.

“Một Slytherin chân chính sẽ không đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.” Ban đêm là thời điểm cấm đi lại, trừ khi cậu bị ngốc mới để cho giáo sư có lý do để trừ điểm Slytherin.

Harry đỡ trán.

Sau này, nghe nói tối hôm đó Ron cùng Neville tại một căn phòng trên hành lang lầu 3, bị môt con chó ba đầu dọa cho thật thảm, thật thảm.

Đây là lần đầu tiên Harry học được tinh túy của Slytherin từ Draco.