Chương 41: Giáo sư, anh xong đời!!!

Chương 41: Giáo sư, anh xong đời!!!

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Buổi sáng thứ sáu, là tiết độc dược của học sinh Gryffinfor và Slytherin năm nhất.

Trước ngày hôm nay, Harry đã vì Snape mà khẩn trương. Đã bị Slytherin dặn dò, cậu không thể nói trong một tuần này Slytherin các hạ đi kiểm tra tình hình giáo dục, cho nên bây giờ cậu chỉ có thể hy vọng là đối phương có thể nhớ được chính mình là một giáo sư.

Ai, thật rầu chết người, Harry bất an mà xoay xoay ngón tay.

Ăn xong bữa sáng, cậu liền sớm có mặt trong phòng học.

Snape đang cúi đầu chuẩn bị dược liệu cho buổi học hôm nay, Slytherin các hạ đã ngồi ở dãy bàn cuối cùng quan sát từng hành động của hắn. Những học sinh khác còn chưa có tới.

“Buổi sáng tốt lành, giáo sư Snape.” Tại trường hợp công cộng, hai người vãn dùng xưng hô sư sinh mà nói chuyện với nhau.

Snape gật gật đầu.

“Buổi sáng tốt lành, trò Potter.”

Bởi vì cùng làm nhóm với Hermione, cho nên lần này Harry chọn chỗ ngồi hơi xa chỗ của Xà tổ, cậu bỏ sách vở xuống, chủ động đến giúp Snape sắp xếp tài liệu độc dược. Nhìn thủ pháp thành thạo của cậu, Snape nhướng mày.

“Cuối cùng thì cái đầu óc cằn cỗi của ngài cứu thế chủ cũng chứa một ít đồ vật hữu dụng?”

Xong!

Nghe thấy anh châm chọc, Harry càng khẩn trương, Snape nhất định là đã quên chuyện xà tổ muốn đến kiểm tra giáo dục. Xà tổ hiện tại đang ở trong phòng học a, anh muốn trào phúng cũng phải tìm thời gian khác đi chứ!

Harry muốn nhắc nhở anh nhưng lại sợ Slytherin các hạ phát hiện, vì thế chỉ có thể cắn răng chịu đựng, lén nhìn về phía Slytherin các hạ.

Quả nhiên, Slytherin các hạ đang ngồi ở cuối phòng học cười như không cười mà nhìn bọn họ.

Harry: “...”

Bởi vì Snape là viện trưởng Slytherin, nên nhóm tiểu xà vào lớp tương đối sớm. Mà Gryffindor liền ngược lại, đối mặt với lão dơi già khủng bố, bọn họ tận lực mà đến phòng học ngay gần lúc sắp vào tiết học, Hermione – học sinh tốt một nửa Ravenlaw thì lại ngoại lệ.

Hermione tiến vào phòng học cùng với học sinh Slytherin, nhìn thất Harry ngồi một mình, theo thói quen cô nàng đến bên cạnh cậu ngồi xuống.

Slytherin có chút ngoài ý muốn khi nhìn thấy đồng phục Gryffindor trên người Hermione. Ngài biết Slytherin cùng Gryffindor đang trong tình trạng đối địch, thật khó có thế tin được là có một cô bé Gryffindor chịu ngồi bên cạnh Harry.

Hermione bỏ sách vở xuống, liền đi đến bàn giáo sư lĩnh tài liệu độc dược, Slytherin đến gần chỗ cô bé, thấy trên sách ghi tên Hermione Granger.

Ngài liền hiểu rõ. Đây là một trong hai người bạn thân đời trước mà Harry có nói với ngài. Một người bạn tốt khác... Slytherin đưa mắt nhìn về phía Ron Wealey đang vọt vào phòng học cùng với đội quân Gryffindor.

Tóc đỏ, mặt đầy tàn nhang, chắc hẳn là cậu ta rồi? Slytherin yên lặng mà nghĩ. Nhưng mà nhìn tình hình này, đời này Ron cùng Harry quan hệ không được tốt. Trước đây đi kiểm tra thì ngài cũng chưa từng thấy hai người họ chào hỏi. Hiện tại Harry là học sinh Slytherin, đối với bạn mình ở Gryffindor có thể tránh liền tránh. Thật là đáng thương, Slytherin cụp mắt xuống nghĩ, đã từng là bạn tốt đồng sinh cộng tử bây giờ chỉ có thể làm người xa lạ, không thể lại quen biết nhau...

Không biết sao suy nghĩ của ngài lại trở về ngàn năm trước.

Godric Gryffindor. Trong lòng ngài gọi lên cái tên này.

Tiết học hôm nay Snape cho học sinh làm độc dược an thần.

Mài nhỏ đá mặt trăng, bỏ vào vạc, quấy ngược kim đồng hồ ba vòng, dùng lửa nhỏ nấu bảy phút, sau đó nhỏ hai giọt đường Herto thoạt nhìn cũng không phức tạp.

Ánh mắt Snape phiêu phiêu nhìn về phía Harry cùng Hermione đang mài đá mặt trăng, muốn nhìn ra lỗi lầm trên người của nữ hài này. Nhìn coi, nàng ta lại gần Harry như vậy làm gì? Mài đá thôi mà, hai người cần gì lại gần nhau nói nhỏ như vậy! Snape liền khó chịu.

Harry còn đang nghiên cứu tài liệu độc dược, nên bắt đầu mài từ chỗ nào, bởi vậy cậu không có chú ý đến nội tâm hắc ám của Snape.

Slytherin các hạ thì lại nhìn thấy rõ ràng. Ngài thiếu chút nữa là nhịn không được cười rộ lên.

Severus có đôi khi cũng rất đáng yêu. Rõ ràng tình cảm rất phong phú, lại cứ thích ngụy trang thành một người không gần khói lửa nhân gian.

Có lẽ đời trước anh đã nản lòng thoái chí, không có tình cảm, nhưng đời này, có Harry, thế giới của anh lại một lần nữa tràn ngập sắc thái.

Slytherin yên lặng mà nhìn hai người chăm chú, sau đó cầu nguyện cho nữ hài bên cạnh Harry sẽ không trở thành pháo hôi

Lời cầu nguyện của ngài hiển nhiên Merlin không có nghe thấy, hoặc là có nghe thấy cũng không định để ý đến. Không đầy một phút sau nghi thức phun nọc độc của xà vương bắt đầu.

“Granger tiểu thư.” Snape âm trầm mà đi đến trước bàn của Harry với Hermione.

“Ngươi có biết như thế nào là hạt hay không? Có phải do ngươi có quá nhiều năng lượng mà không có chỗ phát tiết, cho nên mới liều mạng mà làm đá mặt trăng biến thành bột phấn?”

Hermione nhìn từng hạt đá mặt trăng trong tay Harry, lại nhìn của chính mình, thực chân thành mà xin lỗi.

“Thật xin lỗi, giáo sư.” Cô quả thật dùng lực quá lớn.

Harry ngồi không vững suýt chút nữa là té xuống đất, cậu nhanh chóng nháy mắt với anh muốn nhắc nhở anh còn có một đại lãnh đạo ở trong phòng, đáng tiếc ánh mắt của Snape vẫn luôn đặt tại cánh tay để quá gần của Harry và Hermione mà không có để ý đến ám chỉ của cậu.

Harry có chút thất bại.

Snape xoay người đi về phía bàn của Ron và Neville.

Dưới ánh mắt lạnh lẽo của anh, Neville chỉ có thể lặp lại độc tác trên tay, không dám làm cái gì khác.

Vì thế độc dược rõ ràng chỉ cần quấy 3 vòng đã bị Neville lấy tốc độ thần tốc mà khuấy gần 30 vòng. Snape vừa định mở miệng ngăn lại thì đã muộn.

Đùng, vạc của Neville lại nổ.

Phản ứng đầu tiên của Harry là nhìn về phía xà tổ, Slytherin các hạ vẫn ngồi ở chỗ kia, nhìn không ra cảm xúc.

Cậu khẩn trương đến độ toát cả mồ hôi.

Snape lập tức quăng qua một bùa ‘Đổi mới hoàn toàn", phòng ngừa chất lỏng quỷ dị chảy ra xung quanh, sau đó nhanh chóng nhìn về phía Neville. Cũng còn may hiện tại là mùa đông mặc quần áo tương đối dày, nên chất lỏng đó không văng nhiều lên da của Neville.

Xác định học sinh không có xảy ra chuyện gì, Snape thả tâm mà gào thét.

“Wealey đưa Lombottom đến bệnh thất, Gryffindor trừ 10 điểm.”

Harry đã không dám nhìn sắc mặt của Slytherin các hạ, cậu chuyên tâm mà làm độc dược của mình.

Độc dược an thần của Harry và Hermione rất thanh đã thành công, hoàn toàn phù hợp với nhan sắc và độ tinh khiết trong sách. Snape nhận lấy, nhìn thoáng qua, giống như trước kia cho một điểm E.

Thừa dịp giao thành phẩm độc dược, Harry nhanh chóng hướng Snape lắc lắc đầu, từ khẩu hình miệng của cậu phát ra tên “Salazar"

Hiểu được ý cậu, Snape cảm thấy một cổ hàn khí chạy từ chân đến đỉnh đầu. Snape theo bản năng mà nhìn về phía mấy chỗ không ai ngồi ở cuối phòng học.

Slytherin các hạ tựa vào ghế hướng về phía anh mỉm cười.

Tất nhiên Snape không nhìn thấy, Harry không dám nhìn, vì thế...

Mấy phút cuối của tiết này, tất cả các học sinh đều ngoài ý muốn mà phát hiện, giáo sư Snape luôn lạnh lùng xa cách lúc nói chuyện mang theo một chút run rẩy, rất giống như là khẩn trương.