Chương 36: Nghệ thuật hắc ám
Edit: Cung Nguyệt Ngư
Những chuyện loạn thất bát tao này vẫn còn chưa giải quyết xong, còn phải ngao chế độc dược cho Slytherin các hạ, rồi độc dược tinh lọc linh hồn cho Harry.
Harry chủ động dạy Snape nói {Hogwarts, hãy mở ra vì ta} nhưng lời này là xà ngữ, dùng để đi vào mật thất ở lầu ba.
Snape không thích nghe Harry nói xà ngữ, bởi vì nó làm Snape nhớ đến Chúa tể hắc ám tê tê mà gọi Nagini. Nhưng anh cũng biết, Harry có thể đánh bại chúa tể hắc ám cũng phần nào là nhờ phúc của xà ngữ.
Harry sợ lần đầu Snape phát âm không chuẩn, nên cố ý dẫn anh đến trước cửa phòng mật thất sách.
Đứng ở cửa mật thất, biểu tình Snape có chút rối rắm, anh chưa từng nghĩ chính mình sẽ có một ngày phải học tê tê để mở cửa.
So với Harry thì hiểu biết của Snape đối với Voldemort còn khắc sâu hơn nhiều. Harry không sợ gã, là bởi vì cậu chưa từng biết đối phương từng cường đại như thế nào, mà Snape lại đi theo Voldemort từ lúc vừ tốt nghiệp, anh theo bản năng mà sợ hãi lực lượng của gã.
Harry cũng không thúc dục, mà chờ bản thân anh vượt qua tâm lý sợ hãi.
Nửa ngày, Snape rốt cuộc cũng mở miệng.
{Hogwarts, hãy mở ra vì ta.}
Một lần đã thành công, cửa mật thất mở ra.
Harry nhịn không được cười nói.
"Giáo sư, anh thật quá tuyệt vời! Chỉ cần học một lần liền làm được rồi!"
Snape hung hăng trừng mắt nhìn cậu____ ít dùng loại ngữ khí hống kẻ ngu ngốc này nói chuyện với ta. Bất quá Harry nháo nháo như vậy, phiền toái trong lòng ngược lại tan biến đi mất.
Harry le lưỡi, theo Snape đi vào thư phòng.
Snape rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao khi nhắc đến căn phòng này vẻ mặt Harry lại quỷ dị như vậy. Nơi này thật sự là làm người ta____ khó nói thành lời!
Anh vô ngữ mà nhìn những quyển sách mà bên trong cứ như là tranh vẽ chứ không phải chữ. Sống gần 40 năm lần đầu tiên anh cảm thấy mình thất học.
Mấy ngày hôm trước, Harry cũng đã thực thản nhiên mà tiếp nhận sự thật rằng mình bị thất học, cho nên cậu an tĩnh mà tựa vào một cái ghế dựa mà nhìn anh tìm sách.
Snape buông xuống những quyển sách kỳ diệu này xuống, chuyên tâm mà tìm sách tiếng Latin cùng tiếng Anh.
Quả nhiên có rất nhiều bản đơn lẻ.
Snape tìm sách tìm đến tìm đi, càng tìm ánh mắt càng sáng. Độc dược học, bùa chú, nghệ thuật hắc ám, thậm chí còn có thuật luyện kim, cái gì cần có đều có. So với tàng thư của tất cả các quý tộc còn đầy đủ hơn.
Snape chọn mấy quyển sách độc dược về linh hồn bỏ vào túi, ý bảo Harry có thể trở về.
Salazar Slytherin chọn một gian mật thất ở lầu tám, không phải là phòng yêu cầu mà là mật thất được canh giữ bởi tiểu thạch xà, dùng làm phòng chuyên dụng để dạy Snape nghệ thuật hắc ám.
Lần đầu tiên học, Harry cũng cùng đi theo, Snape nhìn không thấy Salazar Slytherin, cậu chỉ lo lắng hai người không tiện giao lưu.
Slytherin đổi một thân quần áo đơn giản, so với áo choàng phù thủy càng thích hợp cho chiến đấu. Ngài đứng ở chính giữa phòng mà chờ hai người đến.
Từ lúc thấy được thực lực của Harry bây giờ, Snape quyết định sẽ cố gắng mà cùng Xà tổ học nghệ thuật hắc ám. Sở dĩ Slytherin các hạ có thể truyền cho Harry chút ma lực là bởi vì cậu là người thừa kế của ngài, cùng chung ma lực là chỉ có thể xuất hiện trong nghi thức thừa kế và hôn nhân mới có khả năng thành công. Đồng thời khế ước ma pháp cũng quy định, mỗi một người chỉ có thể có một người thừa kế đối với người không có quan hệ huyết thống với mình. Bởi vậy, Snape muốn càng trở nên cường đại chỉ có thể dựa vào học tập.
Harry gọi gia tinh mang đến ba cốc hồng trà cùng với một ít điểm tâm, cậu khoan thai mà uống một ngụm trà, nhìn Snape cố gắng học tập mỗi ngày luôn tiến về phía trước.
Snape trừng mắt nhìn tiểu hỗn đang xem kịch vui, biểu tình trên mặt viết____ Chờ xà tổ không có đây, xem ta sẽ xử lý em thế nào!
Slytherin mỉm cười nhìn qua Harry, sau đó nghiêm mặt mà nói với Snape.
"Đạo lý thì không cần ta nói lại phải không? Ngươi cũng là một người thích nghệ thuật hắc ám, ít nhiều cũng hiểu được một chút tri thức về nghệ thuật hắc ám."
"Phải." Snape đáp.
Harry nhịn không được nghĩ: nguyên lai có thể mở miệng nói chuyện sao? ( Chổ này Ngư Ngư không hiểu lắm nên để nguyên văn vậy.)
"Nói cách khác, từ lúc học vỡ lòng đến bây giờ, huyết thống phù thủy hắc ám của ngươi vẫn luôn bị áp chế, chưa từng có hoàn toàn phóng xuất ra ngoài."
"..."
Harry suýt chút nữa là ném luôn chén trà trong tay.
Làm một phù thủy hắc ám hoàn toàn phóng xuất hắc ma pháp của mình, lực phá hoại sẽ đạt đến trình độ nào? Tuy rằng cậu biết ma thuật hắc ám và ma thuật trắng thuộc tính bất đồng, ma thuật hắc ám có thể cứu người, ma thuật trắng cũng có thể gϊếŧ người, nhưng mà thương tổn của ma thuật hắc ám gây ra là không thể chữa trị.
Đại khái là thấy được sự kinh ngạc của Harry, Slytherin ngừng lại, quay sang như hỏi ý mà nhìn Harry.
Harry nói ra bâng khuâng của mình, Slytherin các hạ mỉm cười nói.
"Tổn thương của ma thuật hắc ám không phải là vĩnh viễn, mà có thể dùng ma thuật hắc ám để chữa trị."
Harry cũng Snape rõ ràng đều chưa nghe qua lý luận này.
Lúc đó vào năm thứ sáu của Harry cậu đã lỡ phóng một bùa chú "Thần phong vô ảnh" trúng Draco, tuy rằng Snape tới kịp, nhưng chỉ có thể giúp vết thương ngừng chảy máu, còn miệng vết thương phải dựa vào cơ thể tự hồi phục. Cho dù dùng bạch ma pháp thi triển một chú "Phục hồi như cũ" lên miệng vết thương, thì vết sẹo vẫn còn đó.
Slytherin giải thích.
"Bởi vì, sợ hãi nghệ thuật hắc ám quá sâu tránh còn không kịp, cho nên rất ít người nghiên cứu sâu về nó, nhớ kỹ ma thuật trắng có thể làm cái gì, thì ma thuật hắc ám cũng có thể làm cái đó."
Harry gật đầu, còn Snape lại hít sâu một hơi.
Slytherin bắt đầu dạy chú ngữ cho Snape, từ thần chú đơn giản nhất là chú trôi nổi. Bất đồng với chú ngữ "Wingardium leviosa" mà Harry đã học, chú ngữ của ma thuật hắc ám vô cùng ngắn gọn.
Là một người kế thừa huyết thống ma lực thuộc tính hắc ám của gia tộc Prince, Snape sử dụng ma thuật hắc ám càng thuận lợi hơn nhiều. Hắn thi triển thần chú ma thuật hắc ám, lông chim không có bay an ổn như ma thuật trắng, lông chim kia bay khắp phòng, giống như một chú chim nhỏ mất phương hướng vậy.
"Khống chế ma lực, chủ động dẫn dắt nó đến đũa phép." Slytherin đúng lúc mà đưa ra hướng dẫn.
"Ma lực thuộc tính hắc ám trong cơ thể ngươi đã bị kiềm chế quá lâu, khó khi nào có cơ hội phóng thích, chúng nó sẽ nhân cơ hội này mà tán loạn. Nếu sử dụng thần chú có tính công kích cao sẽ khó phát hiện, nhưng thần chú trôi nỗi sẽ biểu hiện ra rất rõ ràng."
Harry buôn ly trà trong tay xuống, chuyên tâm mà nhìn hành động của Snape.
Snape nhắm mắt lại, trấn an ma lực trong cơ thể. Dần dần ma lực cũng ổn định lại, lông chim cũng không còn bay tán loạn nữa.
"Rất tốt, bây giờ hãy trôi nổi cái bàn này lên." Slytherin nói.
Snape đưa mắt mà nhìn cái bàn trước mặt Harry, bắt đầu niệm chú. Cái bàn nhẹ nhàng bị hắn làm bay lên.
Ra hiệu cho Snape dừng lại, Slytherin mở miệng nói
"Cho ta biết cảm giác của ngươi."
Làm bay cả một phòng lông chim rất dễ dàng, như làm bay cái bàn, cho dù là dùng chú ngữ trôi nổi thì cũng tiêu hao ma lực.
"So với "Wingardium leviosa" thì nhẹ nhàng hơn nhiều." Snape cầm ly hồng trà trươc mặt Harry lên uống một hơi.
"Chú ngữ này cơ hồ không có hao phí ma lực của ta."
Slytherin đưa mắt nhìn Harry.
"Con có muốn thử thần chú này một chút không?"
Harry không chút do dự đứng lên, cầm lấy đũa phép chỉ vào lông chim niệm chú ngữ mới.
Ngược lại, Lông chim bay đến thật vững vàng, nhưng rất nhanh Harry đã dừng lại.
"So với "Wingardium leviosa" hao tổn hơn."
Ma lực của cậu được tăng cường, nên ma lực chỉ cần giao động một chút cậu đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
Tình huống của hai người rất rõ ràng, cho thấy bạch phù thủy và phù thủy hắc ám khác nhau.
Slytherin gật đầu.
"Về sau con cùng với Snape học một chút nghệ thuật hắc ám đi, hiểu biết một chút đối với con sẽ tốt hơn, nhưng đừng học sâu, bản thân huyết thống của con đã không thích hợp sử dụng ma thuật hắc ám, sử dụng nhiều sẽ dễ dàng bị phản hệ."
"Vâng." Harry gật đầu.
Slytherin lại dạy cho Snape một ít thần chú đơn giản, cũng hướng dẫn anh làm thế nào dẫn đường ma lực thực hiện chú ngữ liền thả bọn họ trở về. Lần đầu tiên được học hắc ma pháp theo hệ thống, đối với Snape mà nói cũng không có khó khăn, lần sau ngài sẽ tăng mức độ khó khăn lên.
Thời điểm Harry theo Snape về hầm trong đầu vẫn còn chút mờ mịt, một số việc có phải ngay từ đầu nhận thức của bọn họ đã sai rồi?
Giống bản thân cậu hiểu lầm về học viện Slytherin, cũng như hiểu lầm giữa ma thuật trắng và ma thuật hắc ám... Nếu một ngày nào đó chân tướng bị phơi bày, có phải sẽ làm điên đảo tín niệm của rất vô số người không?