Chương 32: Kho bạc Slytherin

Chương 32: Kho bạc Slytherin

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Happy New Year

Lì xì của TruyenHD

__________

Hai ngày sau, vừa hết giờ cơm trưa, Slytherin các hạ xuất hiện trong hầm đúng như đã hẹn.

Hai ngày này, Harry luôn tránh ở chỗ của Snape làm bài tập, ngẫu nhiên trò chuyện cùng giáo sư vài câu, hai người ở chung vô cùng ấm áp. Làm Harry không khỏi nhớ đến, năm thứ năm học ‘Bế quan bí thuật" nếu quan hệ của hai người họ cũng tốt như vậy thì hay biết mấy, như vậy, có phải cậu sẽ dễ dàng học được ‘Bế quan bí thuật’ còn Sirius cũng sẽ không vì cậu mà chết đúng không?

Nhưng mà đời không có chữ nếu, Harry có chút chua xót mà nghĩ, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, cũng may bây giờ còn có thể bù lại, nếu không phải không chịu nổi sống một mình, thì cho dù chết cậu cũng không thể tha thứ cho chính mình.

Lúc Slytherin các hạ đến, Harry cũng đã làm xong bài tập của kỳ nghĩ, cậu đang ngồi trên bàn làm việc của Snape mà đọc sách độc của “Hoàng tử lai”.

Cái này là do Snape chủ động đưa cho cậu, nguyên văn lời nói của hắn là.

“ Cái đầu nhồi đầy cỏ lác Cứu thế chủ cần được bổ sung tri thức, Phòng chống nghệ thuật hắc ám chỉ có thể làm tứ chi phát triển, mà đầu óc càng ngày càng đơn giản.”

Harry: “...” Cậu chưa từng thấy người nào muốn dạy môn phòng chống nghệ thuật hắc ám nào lại khinh bỉ phòng chống nghệ thuật hắc ám như vậy!

Vì thế cậu chỉ có thể căn mắt ra, cố gắng đọc từng dòng chữ viết đã sắp phai màu.

Slytherin các hạ đến liền trở thành cọng rơm cứu mạng của cậu. Nhìn thấy dáng người thon dài cao ngất của đối phương, Harrry đã lệ nóng lưng tròng.

Đối với chuyện bổ sung tri thức độc dược chỉ cần Snape nói là cậu cứ đi làm là được rồi, cậu vô cùng nguyện ý, một bên xem đối phương chuyên chú làm độc dược, một bên vui vẻ học tập. Harry thực oán niệm, đọc sách thật là không có gì thú vị a.

Nhìn thấy biểu tình của cậu, Snape liền biết Slytherin các hạ đã đến, Snape hành lễ về phía Harry đang nhìn, sau đó trừng mắt liếc Harry rồi uy hϊếp nói.

“Tối nay về, đọc thuộc 30 trang cho ta, học không xong ngày mai ta cho em học thuộc từ điển.”

Harry mắt lệ uông uông mà nhìn về phía kế phụ đại nhân, trưng ra một bộ biểu tình lên án.

Slytherin bật cười.

“Severus cũng là vì tốt cho con, thành tích độc dược học trước kia của con quá kém.”

Harry một mình ngồi xổm vào góc tường yên lặng mà vẽ vòng tròn.

“Chúng ta đi thôi.” Slytherin đưa tay với bọn họ.

“Ta mang các ngươi độn thổ tới Gringgots, có vấn đề gì không?”

Harry lập tức nhảy ra.

“Có.”

Slytherin vẻ mặt thắc mắc mà nhìn cậu.

Harry vẽ mặt vô cùng đau khổ nói.

“ Lần này ngài đến Gringgots, có thể hay không giúp con lén mang cúp Hufflepuff ra ngoài không?”

Đại khái, cướp Gringgots là việc làm khích thích nhất của cậu ở đời trước đi, đến địa bàn của yêu tinh mà cũng dám cướp, còn cưỡi rồng chạy trốn! Bây giờ nhớ lại, đến cậu còn khó mà tin được. Cậu không muốn đời này trải qua một lần nữa đâu.

Snape hiểu được. Chuyện năm đó Harry cướp Gringgots ở Hogwarts hắn có nghe thấy, lúc đó vì cúp vàng bị trộm, Voldemort không ít lần tìm yêu tinh gây khó dễ.

“Cúp vàng của Helga?” Slytherin nhớ lại câu chuyện mà Harry đã kể.

“Là trường sinh linh giá?”

Harry gật đầu thấp giọng nói.

“Con biết trộm đồ trong kho bạc của người khác là chuyện không tốt, nhưng mà...”

“Ta biết, đến đó ta sẽ cùng yêu tinh nói một chút.”

Cho nên nói, ôm đùi gì đó, là sướиɠ nhất.

Slytherin các hạ mang theo Harry cùng Snape độn thổ đến Gringgots tại hẻm xéo.

Các yêu tinh Gringgots đang bận rộn, người cầm bàn tính tính toán, người dùng kính lúp kiểm tra bảo thạch, rồi ghi ghi chép chép. Cảnh tượng giống y như lần đầu tiên Hagrid dẫn cậu đến Gringgots.

Harry không biết bọn họ có nhìn thấy Salazar Slytherin không, dù sao cậu và Snape đứng đây cũng không có người tiếp đón.

“Bọn họ có thể nhìn thấy ngài sao?” Harry nhỏ giọng hỏi.

“Chắc là nhìn thấy.” Slytherin cười tà nói.

“Nếu không ta cướp sạch Gringgots sẽ thật dễ dàng.”

Snape: “...” Đường đường là một nhà sáng lập, sao có thể vô sỉ như vậy chứ?

Ba người đi về phía quầy.

“Ta muốn vào kho bạc của ta.” Salazar Slytherin bói với yêu tinh ngồi trên quầy.

Yêu tinh kia cau mày đánh giá.

“Ngài là...?”

Slytherin các hạ lấy một tấm da dê kí tên ma pháp, viết xuống tên mình.

Harry cùng Snape nghe thấy tiếng hít khí của yêu tinh kia.

“Ta muốn vào kim khố gia tộc Prince.” Snape cũng lấy tấm da dê viết tên mình lên.

Harry ngó qua thấy tên Snape biến thành Severus Tobias Snape Prince.

Harry hết chỗ nói, cũng góp vui cầm một tấm da dê vứt tên mình lên, cậu phát hiện tên cậu biến thành____ Harry James Slytherin Potter.

Nháy mắt Harry đổ mồ hôi đầm đìa. May mắn là họ của cậu không bị sửa lại, nếu không Dumbledore là người đầu tiên không để cậu yên.

Salazar Slytherin nhìn qua tấm da dê liền nói.

“Slytherin là họ không phải tên lót, dưới tình huống viết tên không có tên lót thì sẽ là Harry Slytherin Potter.”

Kháo, tên này quá phong cách, cậu thật sự không chịu nỗi a!

Yêu tinh vẻ mặt cung kính mà dẫn họ vào trong Gringgots.

Kho bạc của Slytherin nằm sâu bên dưới Gringgots, còn cách rất xa những kho bạc khác, ngồi trên chiếc xe chạy như bay đã vậy còn lắc lư, làm Harry có cảm giác mình sắp phun, sau đó liều mạng mà vùi đầu vào trong ngực Snape. Snape thực bất đắc dĩ mà ôm chặt cậu.

Không biết qua bao lâu, cảm giác chạy như bay liền dừng lại. Harry theo bản năng mà ngước mặt lên nhìn, trên đỉnh đầu là một mảng tối đen, hình như là nằm ở địa tâm. Cậu cảm thấy, ở chỗ này tham tài hại mệnh là một chuyện dễ dàng, khẳng định không ai phát hiện.

Yêu tinh lấy ra một chiếc chìa khóa đặt vào cửa kho bạc của Slytherin, cái chìa khoá kia lóe lên lục quang sáng chói, cửa kho bạc liền mở ra.

Ba người họ bươc vào, yêu tinh thì đứng ở cửa đợi.

Harry xem qua kho bạc không chỉ một cái, trừ bỏ của gia tộc Potter, còn có của gia tộc Lestrange, Lestrange có rất nhiều của cải, nhưng lúc ấy cậu chỉ lo tìm cúp vàng mà không có để ý kỹ, chỉ nhớ các loại vàng, xanh rực rỡ chói cả mắt. Còn có bùa sao chép, cùng bùa liệt hỏa, lần đó thiếu chút nữa bọn họ liền chết cháy hoặc bị đè chết.

Nhưng mà khi Harry thấy qua mật thất của Slytherin các hạ ở Hogwarts, cậu liền nghĩ tại Gringgots còn có thể có thứ gì? Rõ ràng trang sức, sách, kiếm tất cả đều ở Hogwarts.

Cho nên bât giờ cậu đặc biệt tò mò bên trong này rốt cuộc là chứa cái gì.

Kho bạc vừa mở ra, Harry liền là người thứ nhất tiến vào.

“Oa.” Harry – chưa thấy cảnh đời – Potter kiềm lòng không nổi mà kêu lên.

Tổng cộng có ba cái bàn, một cái bàn trên đó để đồ dùng ma pháp, có hơn phân nửa đồ dùng ma pháp cậu không biết tên cũng như cách dùng. Trên một bàn khác thì toàn là dược liệu độc dược đã tuyệt tích, có một số cái cậu đã thấy qua trong sách của Snape, đương nhiên còn lại đều chưa từng thấy qua. Cậu quay đầu lại, không ngoài ý muốn khi thấy đôi mắt Snape lại bắt đầu phát ra lục quang. Trên cái bàn cuối cùng, để toàn là trứng, lớn nhỏ, đỏ, xanh, có rực rỡ, có trắng, có đen, nhìn qua không chỉ là trứng của một loài sinh vật. Xung quanh ba bức tường đều toàn là sách, được sắp xếp chỉnh tề, theo từng loại sách.

Snape đi về phía sách độc dược, Slytherin thì đang giới thiệu cho người thừa kế của mình.

Slytherin cầm một bộ nhẫn ma pháp cho Harry xem.

“Nhẫn này có 4 cái, vốn là của ta, Godric, Rena, Helga mỗi người một cái. Lúc mới thành lập Hogwarts, dùng để bốn người liên hệ với nhau. Chúng ta thành lập Hogwarts là vì bảo vệ bọn nhỏ, vì để cam đoan sự an toàn tuyệt đối cho bọn họ, cho nên chúng ta cùng Giáo đình, Huyết tộc, Lang tộc, Người khổng lồ đàm phán, hiểm nhiên đây là một nhiệm vụ hết sức nguy hiểm. Khi gặp chuyện chúng ta liền ấn lên rubi trên nhẫn là có thể thông báo cho ba người còn lại, còn có thể làm khóa cảng để đến chỗ người thông báo.”

Ngài gọi Snape lại, ném cho Harry, Snape mỗi người một cái, một cái mang lên tay mình.

“Sau khi thành lập Hogwarts liền không cần nữa, nên để ở chỗ ta.” Slytherin ý bảo hai người họ nhỏ máu lên nhẫn, làm nó nhận chủ một lần nữa.

“Một thời gian nữa ta sẽ rời Hogwarts, có nó nếu các ngươi có chuyện tìm ta, cũng sẽ dễ dàng hơn.”

Harry gật đầu, Snape tiếp tục nghiên cứu đám tài liệu độc dược.

Salazar Slytherin chỉ về một cái bàn khác toàn là trứng, nói tên từng cái từng cái một.

“ Những quả trứng này có Ma pháp bảo tồn, mỗi trứng đều có sự sống, cái này là phượng hoàng, cái này là vũ xà, cái này là Griffin ( chim ưng thần), cái này là bạch kỳ mã, cái này là Rồng lữa,... Các ngươi muốn có thể tùy thời nở ra.” Có hơn trăm trứng sinh vật huyền bí.

Harry: “...”

Cậu rốt cuộc đã biết rừng cấm là như thế nào mà có, nhất định là Slytherin các hạ bảo tồn không cẩn thận mà đem người ta nở ra, không có chỗ thả, mới tạo thành một cái rừng rậm!