Chương 220: Ba trường tụ hội

Hp chi Hình Bóng

Chương 220: Ba trường tụ hội

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Thấy Harry gặp gỡ người quen, Salazar ra hiệu cho cậu chậm rãi trò chuyện, bản thân y và Godric sẽ đợi cậu ở quán nước. Harry mỉm cười gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía bà Weasley.

“Nghỉ hè thế nào, Harry?” bà Weasley dẫn cậu đến một góc không quá gây chú ý, sau đó thân thiết nói, “Vẫn luôn muốn mời con đến Hang Sóc làm khách, tiếc là con vẫn luôn phải bận rộn.” Bà đã để cú mèo mang thư đến cho Harry mấy lần rồi, không có ngoại lệ đều bị trả về. May mắn lúc sau bà đã nhận được thư giải thích của Harry, bà cũng tiếc nuối vì đã không thể mời cậu đến làm khách, đồng thời cũng rất đồng tình đứa nhỏ bị bắt đứng ở đầu sóng ngọn gió này.

Harry ngại ngùng cúi đầu, cố ý tránh ánh mắt nóng bỏng của Ginny, “Con thật xin lỗi.” cậu nhẹ giọng nói, “Trong hai tháng này, bộ phép thuật và các phóng viên đều ríu rít tìm con, ở trường học thì Hufflepuff các hạ còn có thể ngăn cản, nhưng nghỉ hè thì… con không thể không tìm một nơi an tĩnh để tránh né, nếu không thì chắc đến bài tập hè con cũng không làm xong mất.”

Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương hề hề của cậu, bà Weasley cười nói, “Ta biết mà, bây giờ con là anh hùng của giới phép thuật, lại có quan hệ thân mật với bốn vị các hạ, tất cả mọi người đều muốn moi một chút thông tin từ con.” khuôn mặt tròn trịa của bà tràn đầy vẻ mong chờ, “Nếu có thể, ta hy vọng sang năm con có thể đến Hang Sóc chơi, George cùng Fred, còn có Ron đều rất muốn con đến.”

Harry nhịn không được phun tào trong lòng, ngài xác định người muốn gặp ta nhất không phải là Ginny hả?

“A, mẹ, đi khắp nơi đều không tìm thấy người.”

“Không nghĩ tới là mẹ đang ở đây.” George cùng Fred ăn ý kẻ xướng người họa.

“Hey, đây không phải là cứu thế chủ của giới phép thuật sao?”

“Có rất nhiều phóng viên đều muốn tìm cậu ta đều tìm không thấy, vậy mà lại để chúng ta gặp được rồi.”

“Chúng ta nhanh chóng giao cậu ta cho phóng viên đi, như vậy chúng ta có thể phát tài rồi.”

“Chủ ý này thật quá tuyệt vời!”

Harry đau đầu mà đỡ trán.

“Được rồi.” Molly răn dạy hai đứa con trai song sinh giống hệt như hai trái Bludge nhà mình, “Bảo hai đứa đi tiệm sách Phú quý và Cơ hàn lựa vài quyển sách, vậy mà các ngươi lại tay không trở về. Sang năm các ngươi còn phải thi O.W.Ls, nếu cứ không chịu ôn tập mà cứ gây rắc rối như thế này, để coi sau này ai dám mời các ngươi làm việc.”

George cùng Fred ngoan ngoãn cúi đầu, nhưng Harry vẫn có thể thấy hai người đang mắt đi mày lại.

“Nhìn Harry kìa.” Molly vẫn thấy không đủ, tiếp tục nói, “Nhìn xem học kỳ vừa rồi người ta đã xảy ra bao nhiêu chuyện lớn như vậy, mà vẫn có thể vào top 3, nếu như các ngươi có thể đem tâm tư đạt ở việc học…”

Cho dù là ở đâu, thời đại nào thì “con nhà người ta” luôn là công cụ đả kích người a.

“Mẹ!” George ngẩng đầu, tỏ vẻ ủy khuất mà nhìn Molly.

Fred nói tiếp, “Chúng con biết, người thích Harry nhất, cậu ta nhất định mới là con ruột của mẹ!”

Harry yên lặng nhìn trời. Merlin trên cao, kỳ thật cậu cũng đâu có chăm chỉ học tập a!

Molly bị hai người kẻ tung người hứng chọc cười.

Harry cũng rất muốn cười. Lúc này Ron và Neville cũng đi tới. Từ lần trước cùng nhau đối phó Umbridge, thì hai Gryffindor này không còn ôm địch ý với Harry nữa, ngược lại có thêm phần sùng bái.

“Xin chào.” bọn họ chủ động chào hỏi.

Harry gật đầu, “Đi mua sách hả?” cậu mỉm cười hỏi. Cậu biết Molly đã vì Ron chuẩn bị một bộ lễ phục mà không biết là của vị tổ tiên đời nào để lại cho tiệc lễ giáng sinh, bởi vậy cậu cũng cố ý tránh đi đề tài này.

Ron hé miệng, vừa muốn trả lời, đã bị hai người anh quý hóa của mình cắt ngang, “Nghe nói học kỳ sau có cuộc thi tam phép thuật, Harry nhỏ bé của chúng ta, có quan hệ thân mật với người sáng lập đến như vậy, có thể lộ cho chúng ta một chút tin tức nào không?” cặp song sinh nhìn cậu đây chờ mong.

Harry nhịn không được cười nói, “Mọi người muốn biết cái gì?” khác với đời trước, bốn vị sáng lập cảm thấy chuyện này không có gì đáng để giấu diếm, bởi vậy đã thông báo rõ ràng trong thư nhập học.

Ron cùng Neville cũng bu lại, hiển nhiên cũng rất tò mò, “Trong thư trường học chỉ nói năm học này sẽ có một sự kiện lớn, lại không nói rõ nội dung cụ thể, chúng ta có đi hỏi cha mẹ, bọn họ nói đây là truyền thống của giới phép thuật, nhưng do tính nguy hiểm cao nên đã bị ngừng vài thập kỷ rồi.”

Harry nhìn Molly một cái, thấy bà không có ý phản đối, liền giải thích cho mấy vị bạn học, “Cuộc thi tam phép thuật do ba trường Hogwarts, Beauxbatons và Dumstrang thay phiên nhau tổ chức. Mỗi trường chọn ra một vị dũng sĩ mạnh nhất, thi đấu ba vòng thi phép thuật, dùng nhiều phương diện để khảo nghiệm dũng sĩ, xem tài năng phương diện phép thuật, ưu thế, dũng cảm, tư duy cùng với khả năng vượt qua nguy hiểm. Cuối cùng căn cứ vào thành tích ở mỗi vòng thi mà cho điểm, người nào đạt được tổng điểm cao nhất chính là người chiến thắng. Người thắng lợi sẽ nhận được phần thưởng là 1000 Gold Galleon.”

“1000 Gold Galleon?” George cùng Fred hưng trí bừng bừng nói, “Vậy mỗi người đều được tham gia chọn lựa dũng sĩ sao?” 1000 Gold Galleon cũng không phải là số tiền nhỏ, có số tiền đó, thì tiệm Giỡn trong mơ của hai người cũng đã hoàn thành được một nửa.

Harry mỉm cười lắc đầu, “Đương nhiên là không rồi, tuyển thủ phải trên 17 tuổi mới được tham gia.”

Bốn vị bạn học vừa nghe thấy mình không đủ tuổi, liền có vẻ mất mát.

“Ta nói rồi, học kỳ sau các ngươi phải học thật giỏi cho ta!” Molly bất mãn nhìn về mấy đứa con trai nhà mình, “Nhất là hai đứa,” bà nhìn George cùng Fred quát, “Không có gì quan trọng hơn cuộc thi O.W.Ls hết!”

Cặp song sinh nhất thời héo rũ.

“Thời gian cũng không còn sớm nữa,” Harry lễ phép nhìn về phía gia đình Weasley nói chào tạm biệt, “Slytherin các hạ và Gryffindor các hạ vẫn còn đang chờ, lần sau chúng ta lại trò chuyện tiếp vậy.”

Molly thân thiết vỗ vỗ vai Harry, “Nếu vậy nghỉ hè năm sau gặp lại, Harry?”

Harry gật đầu, “Được ạ.” Nói xong, cậu xoay người bước nhanh về phía quán nước.

Ginny đứng một bên nhìn về phía Harry đang khuất xa, không có cơ hội trò chuyện với nam thần trong mắt cô lộ rõ vẻ thất vọng. Cô buồn bực đá đá viên đá ven đường.

Năm học mới tới một cách lặng yên không tiếng động, Sirius cùng Remus vẫn ở lại Hogwarts làm giáo sư. Từ sau khi Voldemort bị đánh bại, Harry lại lần nữa trở thành tâm điểm của giới phép thuật, vì tránh những phiền toái không cần thiết, lần này cậu độn thổ về Hogwarts cùng bốn vị sáng lập.

Bốn vị sáng lập cùng với các giáo sư phải trở về trường trước khi khai giảng ba ngày, bởi vậy Harry một mình trở về phòng ngủ, sắp xếp hành lý của mình.

Không biết là do bốn vị sáng lập trở về hay là do cuộc thi tam phép thuật, mà cuộc họp giáo sư lần này phá lệ dài lâu. Harry còn định chờ Snape về cùng nhau ăn tối, lại chờ đến bảy giờ hơn, mà vẫn chưa thấy thân ảnh của Snape, cậu chỉ đành ăn trước một mình.

Ngoài cửa sổ trời âm u, hiển nhiên hai ngày kế tiếp thời tiết cũng sẽ không quá tốt. Harry bất đắc dĩ nhún vai, không biết vì sao năm nào bọn họ khai giảng cũng có mưa, cứ như đã được tính toán từ trước rồi ấy.

Nhìn bầu trời thấy tạm thời sẽ không mưa, Harry sau khi ăn xong bữa tối liền mang Herpo đi dạo rừng cấm. Mây đen che phủ mất ánh trăng, làm toàn bộ rừng Cấm trở nên càng âm trầm, giống như miệng của một con quái thú, tùy thời nuốt chửng những học sinh ăn gan hùm mật gấu dám xâm nhập vào trong đó.

Đương nhiên, mấy cái này không phải là vấn đề đối với Harry. Thân là người thừa kế của Slytherin, phần lớn sinh vật trong này đều không dám trêu chọc cậu. Ngoại trừ đám nhện tám mắt không não kia.

Có lẽ ngửi được mùi bùn đất quen thuộc, Herpo trượt từ tay Harry xuống, một mình chui vào trong rừng.

Tiếng bước chân đạp trên lá vàng lạp xạp từ xa truyền tới, Harry quay đầu nhìn lại, là Firenze và Bane đang đi về phía cậu.

“Xin chào, người thừa kế tòa thành.” Firenze chủ động chào hỏi.

Harry mỉm cười gật đầu, “Xin chào hai người.”

Không biết có phải do thân phận hay không, mà nhân mã luôn cao ngạo không đặt loài người trong mắt như Bane cũng có thái độ vô cùng tốt, “Xin chào.”

Trong lòng cậu biết rõ bọn họ là đến tìm mình, Firenze nói “Bầu trời bị mây đen che phủ cũng che giấu đi những bí mật.” Âm thanh của y thật nhỏ, mang theo chút thần bí.

Harry nhìn y, trong ánh mắt lộ rõ vẻ khó hiểu.

“So với đống hỗn độn lần trước, mọi thứ vô cùng rối loạn, thì hiện tại mọi thứ đang trở về đúng quỹ đạo vốn có của nó.” Firenze nói, “Sao hỏa đã dừng lại, cảnh tượng an nhàn như vậy sẽ kéo dài rất lâu.”

“Rất lâu?” ánh mắt của Harry trở nên thâm thuý, “Vậy có nghĩa là sau này vẫn sẽ có biến hóa?”

Bane nói, “Các hành tinh luôn luôn vận động và di chuyển, so với việc cứ lo lắng cho tương lai, chẳng bằng hãy quý trọng hòa bình trước mắt, phòng ngừa chu đáo cũng không tổn hao gì, đừng lo sợ không đâu.”

Đã nói đến mức này thì cứ lo lắng đều vô ích. Harry gật gật đầu, cúi người cảm tạ hai nhân mã.

“Nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở ngươi một câu.” Firenze nói, “Hành tinh không nên tồn tại cũng đã tìm được quỹ đạo thuộc về mình, cộng hưởng với các hành tinh khác, trở thành một phần tử của tinh hệ này.

Người không nên xuất hiện ở chỗ này, ngoại trừ cậu cùng Snape ra, thì hẳn là bốn vị sáng lập. Nếu nhân mã nói như vậy, thì bọn họ sẽ vẫn luôn ở tại thời không này, triệt để tạm biệt thời không vốn có.

“Cảm ơn.”

Nhẫn trên tay hơi nóng lên, Harry chào tạm biệt nhân mã xong đè xuống viên ruby trên nhẫn.

Bốn vị sáng lập cùng Snape đang ngồi chờ cậu trong phòng hiệu trưởng. Harry vừa đứng vững liền tự giác ngồi xuống chỗ trống duy nhất. Cách đó không xa Fawkes đang cùng con phượng hoàng Delly mà Rowena tặng cho Snape thì thào nói nhỏ, ngay cả khi Harry đến nó cũng không thèm ngẩng đầu nhìn.

“Đại diện của Beaxbatons cùng Dumstrang sẽ đến Hogwarts vào tháng mười này.” Helga nói, “Hôm nay Regulus có viết thư cho ta, nhắn ta gửi danh sách nhân viên công tác trong cuộc thi tam phép thuật cho bộ phép thuật xét duyệt. Nếu như con không có ý kiến khác, thì lần này ta sẽ ghi tên con vào danh sách.”

Harry giương mắt nhìn Snape, thấy anh không có ý phản đối, liền gật đầu nói, “Con không có ý kiến, mọi người cứ quyết định là được.” trong lòng cậu cũng hiểu rõ, nếu trở thành nhân viên công tác của cuộc thi tam phép thuật, thì phải lấy danh nghĩa người thừa kế của Slytherin ra. Nói cách khác, hai tháng sau tên của cậu sẽ lại một lần nữa xuất hiện trên đầu đề của .

Nhưng đây là chuyện cậu phải đối mặt, thân phận này không có khả năng bị che giấu vĩnh viễn.

“Ở Hogwarts thì sẽ không có vấn đề gì đâu.” Salazar nói, “Không có phóng viên nào dám xông vào trong trường học. Về phần những người bên ngoài… con có thể mặc kệ bọn họ.”

Âm thanh của Harry cực kỳ bình tĩnh, “Không sao đâu.” Ở trong trường học, bốn vị sáng lập, Sirius cùng với Remus đều sẽ bảo vệ cậu, huống chi cậu còn có giáo sư độc dược âm trầm khủng bố nhất Hogwarts luôn bên cạnh nữa chứ. Chờ cậu rời khỏi Hogwarts, ngày gần nhất thì cũng là lễ giáng sinh, đến lúc đó thì cuộc thi tam phép thuật cũng đã sớm bắt đầu, ánh mắt của các phóng viên sẽ không còn đặt lên người cậu nữa.

“Con không để ý là tốt rồi.” Helga đứng lên, “Không còn sớm nữa, mọi người đi nghỉ sớm một chút đi.”

Lúc này cũng đã là 9 giờ tối, Harry đi theo Snape đến hầm. Trên đường đi xuống hầm, cậu ngoài ý muốn nhìn thấy Sirius cùng Remus đang đứng chờ cậu.

Snape ra lệnh cho Medusa mở cửa hầm ra, sau đó lạnh lùng nói, “Chuyện gì?”

Harry cũng nghi hoặc mà nhìn bọn họ. May mắn bọn họ đến trường sớm hơn vài ngài, toàn bộ hầm đều chỉ có mấy người bọn họ, nếu không thì bọn họ cứ tụ tập một chỗ như thế này, nhất định sẽ bị học sinh vây xem.

Remus lôi kéo Sirius ngồi xuống, “Sirius muốn đến thăm Harry.”

Snape nhếch môi, “Cả một tháng hè em ấy đã ở trong ổ chó của ngươi , sắp khai giảng rồi cũng có thể nhìn thấy mỗi ngày, rốt cuộc ngươi là cha đỡ đầu của em ấy, hay em ấy là cha đỡ đầu của ngươi?” Anh châm chọc nói.

Harry: “…” tật xấu độc mồm độc miệng của nam nhân nhà mình khi nào mới bớt chút đỉnh đây?

Ai ngờ lần này Sirius không chút nào bị trào phúng của anh đánh bại, hắn lập tức phản bác, “Ta là cha đỡ đầu của Harry, như vậy hiện tại ngươi cũng phải gọi ta là cha đỡ đầu!”

Harry: “…”

Mắt thấy hai kẻ thành niên sắp đánh nhau, Remus nhanh chóng giải thích, “Hai ngày trước, Slytherin các hạ cùng Gryffindor các hạ dẫn Harry đi Hẻm Xéo, Sirius có chút lo lắng.” cao điệu đi mua sắm với hai vị sáng lập, chờ đến khi khai giảng thì nhất cử nhất động đều sẽ phải chịu mọi người chú ý.

“Lo lắng?” Snape tức giận nói, “Muốn ta mời hai vị các hạ đến tâm sự với ngươi không?”

Vì thế Sirius nguyên bản lo lắng vô cùng lập tức ngốc, hắn liên tục lắc đầu, “Không, không tốt. Nhìn thấy Harry như vậy ta yên tâm rồi, ha hả.” Hiện tại mỗi lần nhìn thấy Gryffindor các hạ là hắn lại nghĩ đến chuyện mình từng mắng đối phương, nào dám cùng đối phương tâm sự?!

Snape hừ lạnh một tiếng, gọi gia tinh đến mang chút điểm tâm lên. Hội nghị giáo sư nguyên bản kết thúc trễ, hắn còn phải cùng bốn vị các hạ bàn về chuyện của Harry, bởi vậy đến giờ vẫn chưa được dùng bữa tối.

Harry trừng trừng nhìn cha đỡ đầu mình, ý tứ đuổi khách quá rõ ràng.

Sirius suýt chút nữa là lên cơn suyễn luôn, con đỡ đầu đáng yêu hoạt bát của hắn tại sao lại biến thành như thế này? Hắn ủy khuất mà nhìn Remus.

Remus lập tức lôi Sirius đi về. Từ phía xa xa, truyền đến tiếng kêu rên của Sirius, “Snivellus, nếu ngươi không đối xử tốt với Harry, thì cho dù bốn vị các hạ có che chở ngươi, thì ta cũng phải mang Harry đi!”

Không biết có phải là do ảo giác của mình không, Harry quay đầu nhìn về phía Snape, thì dường như cậu thấy được khóe môi anh hiện lên một ý cười nhợt nhạt.

Ba ngày sau, các học sinh thông qua tàu tốc hành Hogwarts tới trường học. Tiệc tối khai giảng, bốn chiếc ghế được đặt phía trước dãy bàn giáo sư, bốn vị sáng lập đi tới ngồi xuống, mỉm cười nhìn về phía các học sinh.

Xuất phát từ sự tôn kính bốn nhà sáng lập, các học sinh an tĩnh mà ngồi trên ghế, hoàn toàn không giống như trước kia, vội vã trò chuyện với các bạn học về kỳ nghỉ hè của mình.

Nhưng mà cho dù mọi người đều cố gắn giữ trật tự, nhưng vẫn không thể khống chế lòng hiếu kỳ của mình, ánh mắt của bọn họ đều gắt gao nhìn về phía bàn giáo sư sợ chính mình không nhìn thấy rõ diện mạo của bốn vị sáng lập.

Nhìn thấy bốn vị sáng lập trở về, lần này nón phân loại không dám kêu gào những bài hát khó nghe như trước nữa, cũng không dám ở trước mặt Slytherin bôi nhọ hạ thấp học viện Slytherin nữa. Đợi đến nghi thức phân viện kết thúc, số tân sinh được phân đến các nhà không có chênh lệch quá nhiều. Helga sau khi phát biểu chào đón tân học sinh, bắt đầu tuyên bố những hạn mục công việc cho cuộc thi tam phép thuật.

Là một truyền thống quan trọng của giới phép thuật, cuộc thi tam phép thuật nhanh chóng thu hút sự chú ý của các học sinh. Ngay khi Helga ý bảo có thể dùng bữa, tất cả đều lén lút nhỏ giọng nghị luận.

Draco nhìn về phía Harry bên cạnh mình, “Bồ có muốn tham gia không?”

Harry cắt một khối thịt gà nướng tiêu đen, “Bồ không nghe Hufflepuff các hạ nói sao? Vì đảm bảo an toàn, thì những ai trên 17 tuổi mới có tư cách dự thi.”

Blaise cắm vào giữa cuộc trò chuyện, “Nhưng tui thấy nếu bồ nguyện ý tham gia, thì không chừng bọn họ sẽ cho bồ đặc quyền.” Rốt cuộc thì Harry là người đánh bại chúa tể hắc ám.

Harry lắc đầu, “Lựa chọn dũng sĩ không phải là người, mà là chiếc cốc lửa. Không đủ tuổi, thì chiếc cốc lửa sẽ không nhận tên của người đó. Điều này thì ngay cả hiệu trưởng cũng không thể thay đổi.”

Xác định bọn họ không có khả năng tham dự, Draco cùng Blaise đều tỏ vẻ thật đáng tiếc.

Sau tiệc tối khai giảng chính là thủ tịch chiến của Slytherin. Không ai luẩn quẩn trong lòng mà đi khiêu chiến người đánh bại chúa tể hắc ám, bởi vậy thủ tịch chiến lần này cũng chỉ mang tính tượng trưng, Harry thành công bảo vệ vị trí thủ tịch nhà.

Đầu tháng đến cuối tháng mười cũng gần hai tháng, Harry thường xuyên nghe mọi người bàn tán về cuộc thi tam phép thuật. Nhưng so sánh với cuộc thi tam phép thuật, thì quan hệ của Harry với bốn vị sáng lập cũng là một đề tài cực hot làm mọi người bàn tán xôn xao.

Mà cứu thế chủ vô cùng thân mật với người sáng lập bị vô số người quan tâm vẫn điệu thấp giống hệt trước kia, mỗi ngày trừ giờ dùng bữa, lên lớp, còn thời gian khác thì nhóm tiểu động vật cơ hồ không tìm thấy người, cho nên các học sinh có ý đồ mượn sức lôi kéo quan hệ căn bản không tìm thấy cơ hội nói chuyện với cậu.

Đầu thu, ở Scotland mưa dầm kéo dài, ẩm ướt đến mức làm xương cốt người ta muốn nhũn ra luôn, Harry càng lười đi lại hơn, cứ có việc gì là độn thổ đi. Nhóm tiểu động vật tìm không thấy cậu liền canh giữ trước phòng của Sirius và Remus, bọn họ đều biết Harry là con đỡ đầu của giáo sư Black. Trái ngược, người giám hộ của Harry, trước cửa căn hầm của Snape có vẻ thanh tịnh hơn nhiều.

___ dù sao thì không ai hy vọng mình bị viện trưởng Slytherin âm trầm khủng bố bỏ vào vạc nấu thành độc dược không phải sao?

Bên kia, bọn họ lại tò mò về bốn vị sáng lập, có mấy học sinh gan lớn cứ luôn làm bộ đi qua đi lại phòng hiệu trưởng, muốn xem mình có may mắn gặp được ba vị sáng lập khác hay không. Mà học sinh Ravenclaw từ sau khi khai giảng đã ngâm mình trong thư viện, tưởng tìm xem có phép thuật nào làm cho người ta sống 1000 năm hay không.

Không khí như vậy duy trì đến gần hai tháng, ngày 23 tháng 10, giữa trưa, các học sinh nhìn thấy bậc thang cẩm thạch dưới chân dựng lên một bậc lớn.

Đại biểu chỉ còn một tuần nữa thì Beauxbatons cùng Dumstrang sẽ đến.

Từ ngày đó, Harry bắt đầu bận rộn lên. Cậu phải đảm bảo các nhu yếu phẩm cần thiết phải được đưa đến Hogwarts đúng hạng. Đồng thời thân là thủ tịch Slytherin, cậu còn phải dẫn dắt các học sinh của xà viện. May mắn xà viện đa số đều xuất thân từ gia tộc thuần huyết, được giáo dục từ bé, nên cũng chưa gây rắc rối gì cho thủ tịch nhà mình, nếu như đổi lại là nhóm sư tử của Gryffindor, chỉ sợ đầu Harry đã to thêm vài lần.

Nghị luận về các dũng sĩ ở Hogwarts càng ngày càng kịch liệt, có người suy đoán Cedric Diggory của Hufflepuff sẽ có năng lực đó, năm nay y cũng đủ 17 tuổi, các phương diện đều khá xuất sắc. Nếu như cứu thế chủ Harry Potter không có tư cách dự thi, như vậy thì dũng sĩ Hogwarts rất có thể là y.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, không bao lâu sau đã đến ngày 30 tháng 10. vì nghênh đón đại biểu của hai trường, mà tất cả các học sinh đều kết thúc chương trình học sớm hơn 30’. Dưới sự dẫn dắt của Harry, học sinh Slytherin sau khi kết thúc tiết độc dược học liền nhanh chóng trở về phòng ngủ cất tập sách, toàn bộ thay lễ phục mới đi theo Harry đến cổng.

Các viện trưởng ra lệnh các học sinh xếp thành hàng, giáo sư McGonagall đang sửa lại cách ăn mặc không đúng của học sinh nhà mình. Harry đi đến trước mặt Snape, nhẹ cúi người, ý bảo các học sinh Slytherin đã đến đầy đủ.

Snape gật đầu, “ Đi đến chỗ Slytherin các hạ.”

Cách đó không xa, Slytherin đang đứng cạnh Rowena, Harry nhanh chóng chạy tới. Slytherin trực tiếp đứng ở vị trí thủ tịch nhà, đứng trước mặt các tiểu xà.

Các học sinh lục tục xếp thành hàng, sau đó đi theo viện trưởng đến bên ngoài tòa thành. Lúc này, màn đêm đã buông xuống, ánh trăng thanh lãnh giữa không trung lóe ra bạng quang nhu hòa.

Bốn vị sáng lập đứng ở phía trước nhất, Harry đi theo phía sau Slytherin, yên lặng chờ đại biểu của hai trường.

Chỉ chốc lát sau, học sinh Beauxbatons ngồi trên một chiếc xe ngựa mười hai cánh màu lam đáp xuống trước mặt mọi người.

“Xin chào, Phu nhân Maxime.” Helga bắt tay với một người phụ nữ to con, “Hoan nghênh đến Hogwarts.”

“Hufflepuff các hạ, Ravenclaw các hạ, Gryffindor các hạ, Slytherin các hạ!” âm thanh của bà Maxime trầm thấp, nhưng trên mặt không che dấu nỗi sự kích động, “Lúc còn nhỏ ta nghe được câu chuyện của các vị, cuộc đời này có thể nhìn thấy các vị, thật là phi thường vinh hạnh cho ta!”

“Ngài khách khí rồi.” Rowena cười nhạt nói.

Maxime vung tay lên, “Đây là các học sinh của ta.” động tác của bà tao nhã mà khiêm tốn, hiển nhiên là người từng hưởng qua giáo dục.

Nhìn theo tay bà, mười hai mười ba nữ sinh Beauxbatons toàn bộ đi tới, hành lễ chào các giáo sư Hogwarts.

Khi bọn họ nhìn thấy Harry đều lộ rõ vẻ sửng sốt, bọn họ nhận ra đây là cứu thế chủ đánh bại chúa tể hắc ám, lại không biết vì sao đối phương lại đứng bên cạnh Slytherin các hạ.

“Harry Potter.” Slytherin ra hiệu Harry bước lên, “Người thừa kế của ta. Thằng bé sẽ là người hỗ trợ công tác tổ chức cuộc thi tam phép thuật lần này.”

Lời nói của y thành công làm toàn bộ học sinh Hogwarts hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ biết quan hệ của Harry với bốn vị sáng lập không tầm thường, lại không nghĩ đến việc đối phương lại là người thừa kế của Slytherin các hạ, trong nhất thời, mọi người đều bắt đầu nhỏ giọng nghị luận. Mà Sirius và Remus đứng ở hàng giáo sư, bởi vì đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước, nên lúc này không có phản ứng quá lớn.

Harry nho nhã vươn tay, “Xin chào ngài, Phu nhân Maxime.”

“Harry Potter nổi tiếng lừng danh!” Phu nhân Maxime kích động nắm chặt tay cậu, “Ta thật sự rất vui, khi có thể gặp cậu ở Hogwarts!”

Harry bị đôi tay mạnh mẽ kia nắm đến đau, cậu miễn cưỡng duy trì nụ cười trên môi.

Helga thấy thế, bất động thanh sắc dẫn dắt sự chú ý của bà Maximi, “Bên ngoài có chút lạnh, ngài có muốn vào trong ngồi cho ấm áp một chút không?”

Phu nhân Maxime quả nhiên buông tay Harry ra, “Nghe nói hiệu trưởng Dumstrang đã thay người.” Bà lắc đầu nói, “Ta và mọi người cùng ở đây chờ đi. Nhưng mà còn ngựa của ta…”

Helga ra hiệu cho Hagrid dẫn mấy con ngựa bay đi.

Hiệu trưởng Dumstrang bị thay đổi, Helga cũng có nghe được. Nguyên bản Karkaroff là hiệu trưởng Dumstrang. Mà lễ tình nhân năm nay, lúc Voldemort sống lại triệu hồi thủ hạ của mình, thân là Tử Thần Thực Tử cảm giác được dấu hiệu hắc ám nóng rát đến đau đớn gã liền đến nghĩa địa, bởi vậy đã bị nhóm thần sáng ôm cây đợi thỏ tóm gọn, sau đó bị đưa vào Azkaban. Bởi vậy Dumstrang phải thay hiệu trưởng mới, nhưng cụ thể đổi thành ai thì bọn họ không rõ, chỉ biết người ký tên trong hiệp nghị cuộc thi tam phép thuật là phó hiệu trưởng.

Tất cả mọi người đều tò mò về vị hiệu trưởng Dumstrang thần bí này, họi duỗi cỗ nhìn về phía xa.

Khoảng 30’ sau, hồi đen hiện lên những gợn sóng, một con thuyền lớn chậm rãi chui ra từ mặt nước. Các học sinh lần đầu tiên nhìn thấy con thuyền quái dị đến như vậy, có người kêu lên theo bản năng.

Đời trước Harry đã gặp qua cảnh tượng này, bởi vậy lúc này cậu mặc không đổi sắc mà nhìn theo, so với ngôi sao Quidditch Vector Krum sắp đến đây, thì cậu lại càng tò mò vị hiệu trưởng Dumstrang mới này hơn.

Không đến 15’ sau, thuyền lớn đã hoàn toàn xông ra khỏi mặt nước, đang từ từ tiến vào bờ. Sau đó bọn họ nghe được tiếng đồ vật bị ném vào trong nước cạn, một lúc sau, một tấm ván gỗ vắt lên bờ hồ.

Học sinh Dumstrang mặc áo khoác dày đang bước dần về phía bọn họ, người dẫn đầu là hai người đàn ông thoạt nhìn cũng khá lớn tuổi, trên người mắc áo khoác lông màu ngân bạch, dưới ánh trăng có vẻ càng mỹ lệ.

Bọn họ càng tiến lại gần, thẳng đến trước mặt mọi người ở Hogwarts.

“Merlin!” Harry nghe thấy tiếng hô từ phía sau lưng mình, “Là hiệu trưởng Dumbledore!” vị hiệu trưởng này đã mất tích sau khi Hufflepuff các hạ tiếp nhận chức vị hiệu trưởng, không ai có thể nghĩ đến cụ sẽ dùng phương thức này trở về trường học.

So với bọn họ, Harry lập tức bị dọa đến mức đầu gối run lên, bởi vì cậu nhận ra người mắt lam tóc trắng đứng bên cạnh Dumbledore, ông lão có khí chất cao cao tại thượng chính là…

Gellert Grindelwald