Chương 21: Các bức họa nhà Prince

Thêm một chương làm quà giáng sinh cho các nàng nhé ≧﹏≦

Đêm an lành vui vẻ....

Chương 21: Các bức họa nhà Prince

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Harry đi vào căn phòng treo đầy các bức họa của thành viên gia tộc Prince.

Cũng không phải tất cả, đại khái Eileen Prince không có ở trong này đi, Harry trộm le lưỡi, dù sao cũng là bị xóa tên khỏi gia tộc.

Đại khái đã lâu rồi không có người tiến vào, các bức họa có chút kích động, nhưng không có ai mở miệng, cuối cùng người mở miệng trước là một ông lão.

“Đứa nhỏ, ngươi là ai?”

Harry nhìn qua, người gia tộc Prince đều có vẻ mặt âm trầm, điều này được Snape kế thừa một cách hoàn hảo.

Bức họa nằm ở trên cao nhất là người ở đây lâu nhất.

Harry hơi cúi người đáp.

“Ta tên là Harry Potter, tiên sinh.”

Nghe được câu trả lời của cậu, ở giữa có một bức chân dung nói chuyện, nhìn bên ngoài là một phụ nữ trung niên.

“Ngươi là đứa nhỏ nhà Potter?”

“Đúng vậy.” Harry gật đầu.

“Thật tốt quá!” người phụ nữ kia có có chút cao hứng.

“Trước khi ta gả vào nhà Prince, ta là người của gia tộc Potter.”

... ...

Thì ra, cậu và lão dơi già lại có quan hệ thân thích. Harry thật hết chỗ nói. Bất quá nghĩ lại thì cậu và Sirius đều là cậu họ của Draco, cậu và lão dơi già là thân thích thì cũng không có gì kỳ quái, dù sao đám cưới giữa các quý tộc với nhau là truyền thống.

Người đàn ông trong bức họa họa thứ hai từ dưới đếm lên mở miệng.

“Ai đã mang ngươi vào đây?”

Harry suy đoán, bức họa cuối cùng là ca ca của Eileen Prince, cậu của Lão dơi già, như vậy bức họa này chính là ông ngoại của Snape.

“Severus Snape tiên sinh.”

Nghe được cái tên này sắc mặt vốn âm trầm của người đàn ông này càng thêm khó coi, nhưng cũng không nói gì. Cái tên này làm hắn nhớ tới con gái hắn, rõ ràng là một phù thủy thuần huyết lại cố tình muốn gả cho một Muggle.

Harry cười lạnh trong lòng, lại làm như vô tình nói.

“Ngài ấy là viện trưởng cũng là giáo sư độc dược của ta.”

“Viện trưởng?” băng tuyết trên mặt người đàn ông có xu thế bị phá vỡ.

“Viện trưởng Slytherin của Hogwarts?”

“Đúng vậy.”

Các bức họa trong phòng chặc lưỡi sợ hãi than, dù sao là một gia tộc thuần huyết, trong gia tộc sinh ra một viện trưởng Slytherin là một sự kiện hết sức có mặt mũi.

Người phụ nữ tự xưng đã từng họ Potter lần nữa nói chuyện.

“Ta có thể gọi con là Harry không?”

Harry lần thứ hai cúi người nói.

“Vinh hạnh của ta thưa phu nhân.”

Người phụ nữ kia cười, lúc này Harry mới nhận ra đối phương có một chút bất đồng với cái cười tối tăm của gia tộc Prince.

“Có thể nói cho ta biết gia tộc Potter giờ như thế nào không? Gả vào gia tộc Prince đã hơn hai trăm năm rồi ta không có nghe tin tức của nhà mẹ đẻ.”

Mỉm cười trên mặt Harry dần tắt, hiện lên chút buồn bã.

“Chỉ còn lại một mình ta.”

“Như thế nào có thể?” lần này nói chuyện là người lớn nhất của gia tộc Prince.

“Voldemort, cũng chính là Tom Riddle, ta không biết trong mọi người có ai nhận thức hắn thời điểm còn học ở Hogwarts không?” Harry hướng về mấy bức họa gần cuối nhìn thoáng qua.

“Mười mấy năm trước, gã lấy danh nghĩa tiêu diệt Muggle khơi mào chiến tranh, đã chết rất nhiều người.”

“Ngươi đã uống ‘Lữ hành thời gian".” Người lớn nhất hỏi.

Harry có chút kinh ngạc.

“Ngài như thế nào biết?”

Người lớn nhất khóe môi hiện lên ý cười nói.

“Người có sự trầm ổn không hợp với tuổi tác, cho dù là đứa nhỏ của gia đình quý tộc thuần huyết, cũng sẽ không có được quan ngôn sâu sắc như ngươi.”

Mặt Harry hơi hơi đỏ, bị lão tổ tông của Snape người lúc nào cũng nhìn cậu không vừa mắt khích lệ, thật đúng là một chuyện quỷ dị.

“Severus Snape ngao chế thành công ‘Lữ hành thời gian" ?”

Người nói chuyện là bức họa cuối cùng, cũng là cậu của Snape theo suy đoán của Harry.

“Đúng vậy, bây giờ là năm 1991, ta trở về từ năm 1998.”

“Năm 1998 đã có chuyện gì xảy ra?” Vẫn là người lớn nhất.

Bởi vì trên tấm da dề ghi phối phương ‘Lữ hành thời gian", dòng chữ đầu tiên là không đến mức đường cùng thì không được sử dụng độc dược này.

“Voldemort dẫn phát cuộc chiến tranh lớn nhất trong nhiều năm qua, tuy rằng ta gϊếŧ được Voldemort, nhưng giáo sư Snape và nhiều người vì bảo hộ ta mà chết. Trước khi chết giáo sư Snape có đưa cho ta ‘Lữ hành thời gian", sau này bởi vì ta không thể chịu nổi sống một mình cô độc mà uống nó."

Harry không nói hết tất cả mọi thứ, bởi vì trường sinh linh giá giải thích rất phức tạp.

Tất cả mọi người đều hiểu rõ.

“Severus cũng dùng qua ‘Lữ hành thời gian" phải không?” Người lớn nhất hỏi.

“Đúng vậy.”

“Các ngươi thật may mắn.” Người lớn nhất cảm khái nói.

Harry không hiểu mà nhìn cụ.

Nhưng mà lão nhân kia cũng không muốn giải thích, tiếp tục hỏi.

“Bây giờ hắn đang ở đâu?”

“Trong thư phòng bên cạnh.”

Lão nhân gật đầu.

“Lát nữa hắn xong việc, mời hắn qua đây một chút.”

“Vâng.”

Người có hứng thú nhất với Harry chính là nữ nhân đến từ nhà Potter, bà kể cho Harry rất nhiều chuyện lý thú gia tộc Potter nhiều năm trước.

“Ngài biết trang viên Potter ở đâu không?” Harry đột nhiên nhớ đến chuyện này liền đánh gãy nữ nhân đang nói thao thao bất tuyệt.

Cha mẹ cậu lúc đó vì tránh né Voldemort mà vào ở thung lũng Godic, theo lý thuyết Potter cũng là gia tộc thuần huyết, cũng có trang viên như gia tộc Prince, Malfoy.

“Ngươi không có ở đó?” Người phụ nữ có vẻ ngạc nhiên.

Harry lắc lắc đầu.

“Cha và mẹ qua đời vào lúc ta 1 tuổi, từ lúc ta sinh ra là đã ở thung lũng Godic.”

“Cũng là vì Voldemort sao?” lần này là cậu Snape nói.

Thời điểm hắn chết còn rất trẻ, cho nên trong bức họa là hình tượng một người trẻ tuổi âm trầm.

Đứa nhỏ từ lúc sinh đến giờ vẫn không có về nhà lần nào, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ. Mỗi một gia tộc thuần huyết đều có một chút yêu cầu, đứa trẻ không được gia tộc nhận thức, về sau muốn kế thừa gia tộc sẽ rất khó khăn.

“Đúng vậy.”

“Ngươi nói trước kia gã gọi là Tom Riddle?”

“Đúng.”

Người trong bức họa gật đầu nói.

“Nếu vậy, ta biết gã là ai.”

Người nọ thở dài.

“Không ngờ, dã tâm của gã lại lớn đến vậy.”

“Ngài nhận thức gã.”Harry hỏi. Nếu tính tuổi có lẽ hắn cùng Voldemort không sai biệt là mấy.

“Gã là học trưởng của ta.”

Harry tỏ vẻ đã biết hỏi.

“Vậy ngài hiểu biết về gã sao?”

“Chúng ta không thân quen, gã là học sinh ưu tú, mà người gia tộc Prince ngoại trừ độc dược xuất sắc ra, các môn như phòng chống nghệ thuật hắc ám, thảo dược học đều cũng không tệ lắm, các môn còn lại thành tích đều bình thường.”

Cho nên nói lão dơi già môn bay, môn lịch sử pháp thuật, môn biến hình đều thành tích không tốt? Harry đầy ý xấu mà phỏng đoán.

“Gã rất có mị lực, có lực kêu gọi, lớn lên cũng rất không tồi, nên nhân duyên ở Hogwarts rất tốt.” Người gia tộc Prince rất âm trầm nên người thích bọn họ cũng rất ít.

...Rất có mị lực, lớn lên hảo...khóe miệng Harry hung hăng mà run rẫy, năm thứ hai trong mật thất cậu đã gặp bộ dạng còn trẻ của Voldemort, rất anh tuấn, nhưng gã lại thích gây sức ép lên gương mặt anh tuấn đó đến mức biến nó thành mặt xà.

“Làm sao vậy?” đối phương thấy vẻ mặt kỳ quái của cậu.

Harry lắc đầu cố gắng đuổi cái mặt xà kia ra khỏi đầu cậu.

“Không, sau này gã không giống với những gì ngài nghĩ.”

Đối phương nghi hoặc.

“Là bởi vì già đi nhiều rồi sao?”

“Không phải.” Harry nghĩ nghĩ, vẫn là nói ra, dù sao thì các bức họa nhà Prince không có bất kỳ tiếp xúc gì với bên ngoài, cũng sẽ không thể truyền đi lung tung. Cậu yên tâm nói.

“Tom Riddle vì theo đuổi bất tử, nên đã đem linh hồn cắt miếng, bây giờ là một cái mặt xà.”

Người lớn nhất hỏi.

“Trường sinh linh giá?”

Tất cả các bức họa nhịn không được run run, xem ra trường sinh linh giá thật là một vật vô cùng tà ác, ngay cả gia tộc Prince chỉ để ý đến độc dược đều chịu không nổi.

“Đúng, còn không chỉ có một cái.”

“Kẻ điên!”

“Sao lại có người như thế?”

“Merlin ơi! thật đáng sợ!”

....

Các bức họa đang yên tĩnh đều líu ríu kêu rên.

Thừa dịp hỗn loạn này, Harry làm một bùa ‘thời gian hiện ra’, tính thời gian đã qua 1 tiếng, cậu cùng các bức họa chào một tiếng, liền trở về thư phòng tìm lão dơi già.