Chương 6: Người một nhà cực phẩm

Người thứ ba bước vào chung cư là Phương Nghiên.

Đêm tôi dọn ra khỏi nhà, Phương Nghiên liền dọn vào ở.

Sau đó không biết cô ta lấy được số điện thoại của tôi từ đâu, gọi cho tôi ngỏ ý muốn gặp.

Tôi vui vẻ đồng ý, địa điểm chọn là căn chung cư này.

Lý do là vì ở chung cư dễ ghi âm, quán cà phê quá ổn, tôi sợ ảnh hưởng chất lượng âm thanh.

Đúng vậy, điện thoại tôi vẫn còn lưu ghi âm cuộc nói chuyện của tôi và Phương Nghiên.

Đương nhiên là cảnh sát cũng đã tìm thấy nó.

Thông qua bản ghi âm, cảnh sát rất khó để không nghi ngờ rằng Phương Nghiên ôm hận nên muốn gϊếŧ tôi.

Bởi vì trong bản ghi âm đều là tiếng Phương Nghiên nổi điên, thậm chí còn có tạp âm đồ vật va chạm.

Trong đó có những câu mấu chốt như:

“Ninh Tố, cô như thế nào còn không chết đi?”

“Tôi mới là vợ của Đinh Hoa, nếu không phải cô, nếu không có cô, căn bản sẽ không có nhiều vấn đề như vậy!”

“Ninh Tố, tôi nói cho cô biết cô đừng vui mừng quá sớm, cẩn thận có ngày chết cũng không biết tại sao mình chết!”



Hôm đó bà Vương và Ninh Phi vừa mới đi, Phương Nghiên liền đến.

Cô ta tới làm gì? Tất nhiên là để khoe mẽ.

Lấy phong thái người thắng tiến vào nhà họ Đinh ở, khoe cái bụng đang mang đứa con trai của Đinh Hoa.

“Chị à, tôi đã dọn vào ở cùng Đinh Hoa, lại tới đây cũng thật ngại nhưng mà ai bảo chị không sinh được con đâu?”

“Mẹ chồng đối xử với tôi rất tốt, tối hôm qua còn hầm cho tôi một chén tổ yến, một hai muốn tôi ăn hết.”

Nàng nhìn trái nhìn phải rồi che miệng cười khẽ nói: “Chị à, cũng thật thiệt thòi cho chị phải ở trong một căn nhỏ như vầy, chắc là thuê tạm đi?”

Tình hình thế này chẳng lẽ tôi còn có thể nhịn?

Tôi trực tiếp nói cho cô ta, căn cô ta đang ở, trên chứng từ bất động sản có tên tôi, à không, là chỉ có một mình tên tôi.

Nếu tôi với Đinh Hoa ly hôn, căn đó sẽ được phân cho tôi, hơn nữa tôi còn muốn lấy một nửa số tài sản của Đinh Hoa.

Tôi thong thả nói với cô ta: “Chờ tôi lấy được giấy ly hôn, liền bắt Đinh Hoa mang theo các người ra khỏi nhà, thuê nhà cũng được, ở khách sạn cũng vậy, dù sao thì chắc là hắn cũng không thể đủ tiền mua lại một căn khác.”

“À đúng, cô nói xem nếu tôi đem chuyện Đinh Hoa nɠɵạı ŧìиɧ công bố ra ngoài thì liệu hắn còn giữ được công việc hiện tại không?”

“Nếu hắn ta không còn nhà ở, lại mất việc thì Phương Nghiên này, cô vẫn sẽ yêu hắn sao?”

“Cô đương nhiên sẽ tiếp tục yêu hắn rồi, dù sao đi nữa hắn cũng là người mà cô nhớ mãi không quên mà đúng không?”

“Tôi đoán, tới thời điểm sinh con, Đinh Hoa mang theo cô đi thuê nhà, còn phải nuôi bà mẹ thích kén cá chọn canh kia, đến lúc đó e là tiền mua sữa bột cho con, hắn cũng không có, mà cô yêu hắn như vậy, chút khổ như vậy hẳn là cũng cam tâm tình nguyện chịu đựng đi, đúng không?”

Tôi thành công chọc giận Phương Nghiên, cô ta chỉ thiếu điều không đi phòng bếp lấy dao đâm tôi.

Cô ta đem toàn bộ đồ trên bàn hất xuống đất, miệng không ngừng mắng chửi tôi.

Tôi nhàm chán nhìn, thậm chí còn cúi đầu kiểm tra điện thoại, bảo đảm vẫn đang ghi âm.

Phải, tôi chính là cố ý chọc giận cô ả, vì muốn lưu lại một bút này.

Bởi vì đoạn ghi âm này mà Phương Nghiên cũng trở thành đối tượng tình nghi.

……

Người thứ tư và thứ năm vào nhà tôi là mẹ chồng và Đinh Hoa.

Sau khi Phương Nghiên về nhà liền ôm bụng kêu đau, mẹ chồng tôi và Đinh Hoa nhanh chóng đưa cô ta đi bệnh viện.

Bác sĩ nói bị động thai khí, dặn người nhà chăm sóc cẩn thận đừng để thai phụ kích động.

Phương Nghiên liền ném nồi cho tôi, nói tôi cố ý nhục nhã cô ta, còn mắng cô ta là kẻ thứ ba v.v…

Có trời làm chứng, tôi cũng không rảnh làm mấy trò đó.

Phương Nghiên mới không quan tâm, đem địa chỉ chung cư của tôi cho mẹ chồng và Đinh Hoa, muốn bọn họ tới dạy dỗ tôi một trận.

Mẹ chồng và Đinh Hoa là tới hỏi tội nhưng tôi có cách đẩy đi còn biết giả bộ đánh thương.

Đinh Hoa thấy quầng thâm lớn dưới mắt tôi, tinh thần uể oải, cũng không đành lòng nói gì tôi.

Mẹ chồng thì vẫn luôn ở bên cạnh lải nhải không ngừng nhưng tôi một chữ cũng nghe không lọt.

Trước khi đi, Đinh Hoa nhân cơ hội nói muốn đưa tôi về quê tảo mộ ba chồng.

Tôi đồng ý.

Mọi chuyện liền đơn giản như vậy.

Tôi biết rõ con người Đinh Hoa, hắn nhất định sẽ theo đúng kế hoạch đã định để gϊếŧ tôi.

Hắn có chút ám ảnh cưỡng chế, mặc kệ là công việc hay sinh hoạt, cực kỳ ít khi xuất hiện tình huống đột nhiên thay đổi kế hoạch.

Nhưng cảnh sát không biết.

Sau khi có tin tôi chết, Đinh Hoa đem lịch sử trò chuyện trên điện thoại xóa sạch.

Nhưng cảnh sát luôn có cách khôi phục, họ tra ra đồng thời xác minh lịch sử mua sắm của Đinh Hoa có xyanua.

Căn cứ theo chụp màn hình và video theo dõi tôi lưu, họ còn lục soát ra xyanua trong ngăn kéo phòng mẹ chồng.

Đinh Hoa cùng mẹ chồng liền trở thành nghi phạm lớn nhất.

Mẹ chồng thấy thuốc độc bị tìm được, huyết áp tăng cao ngất xỉu tại chỗ, cảnh sát đành phải mang bà ấy đến bệnh viện cứu chữa.

Người bị mang đi chỉ có Đinh Hoa.

Đinh Hoa ban đầu còn chống chế không nhận tội, mặc kệ cảnh sát có hỏi gì hắn đều kiên định nói chính mình không hạ độc, càng không gϊếŧ người.

8 giờ tối, khi cảnh sát chuyển tầm mắt sang những nghi phạm khác.

Đinh Hoa lại đột nhiên dứt khoát thừa nhận là chính mình hạ độc.

Kỳ lạ là hắn căn bản không nói được rốt cuộc độc được bôi vào đâu.

Lúc thì nói là đồ ăn, lúc thì nói là trộn lẫn trong vitamin tôi uống mỗi ngày.

Hành vi nhận tội của hắn liền trở nên buồn cười.

Tôi nghĩ tôi biết vì sao hắn lại chọn nhận tội.

Bởi vì nếu không phải hắn hạ độc, cảnh sát liền sẽ nhanh chóng tiếp tục điều tra.

Lỡ như là mẹ ruột hắn hoặc Phương Nghiên…hắn không đánh cược nổi.

Mẹ hắn ngậm đắng nuốt cay nuôi hắn lớn, Phương Nghiên còn mang con hắn trong bụng, hơn nữa cô ta vừa mới động thai…

Đinh Hoa cũng không phải nghĩ sẽ gánh hoàn toàn tội danh, chỉ là nghĩ kéo dài thời gian cảnh sát tra án, nhưng rất rõ ràng, hắn thất bại.

Tuy rằng thái độ nhận tội của hắn diễn rất tốt nhưng hắn cơ bản là không biết độc được thả vào đâu.

Cảnh sát tất nhiên cũng đoán được ý đồ của hắn, thật nhanh đem trọng tâm cuộc điều tra chuyên sang bốn nghi phạm còn lại.

Bà Vương, Ninh Phi, Phương Hoa cùng mẹ Đinh Hoa.

Người nhận điều tra đầu tiên là mẹ Đinh Hoa, bà ta thề thốt phủ nhận việc hạ độc tôi.

Tiếp theo là Phương Nghiên, cô ta thừa nhận cô ta biết Đinh Hoa cùng mẹ hắn muốn gϊếŧ chết tôi, nhưng toàn bộ quá trình cô ta đều chưa tham dự.

Trong quá trình điều tra, cảnh sát lại có phát hiện mới.

Mặc dù từ ngăn kéo trong phòng của mẹ Đinh Hoa tìm ra được xyanua, tuy rằng đã được mở nhưng tổng định lượng lại cùng với số định lượng ghi trên hóa đơn mua sắm y hệt nhau.

Nói cách khác, lượng xyanua Đinh Hoa mua về này căn bản chưa từng được đυ.ng tới.

Đến đây thì vụ mưu sát này trở nên càng khó điều tra.