Chương 3: Kế hoạch “gϊếŧ ngược”

Gần đây cãi nhau với nhà mẹ đẻ nên không tiện về đó, đành phải ở tạm khách sạn.

Ngày hôm sau, tôi thuê một căn chung cư nhỏ gần công ty.

Sau khi giải quyết xong những việc lặt vặt trong việc ký hợp đồng, tôi lấy điện thoại di động ra liên lạ với Luật sư Vương, gửi cho anh ta bằng chứng cho thấy Đinh Hoa muốn gϊếŧ tôi và hỏi anh ta về các tình huống khả thi.

Luật sư Vương cho rằng, việc chuẩn bị công cụ, tạo điều kiện phạm tội là chuẩn bị phạm tội. Trong trường hợp này, người đó thường được giảm nhẹ hình phạt hoặc được miễn hình phạt.

Khi nghe được kết quả này, tôi đành phải từ bỏ ý định vạch trần Đinh Hoa.

Tôi cùng Đinh Hoa nói chuyện yêu đương 2 năm, kết hôn 5 năm, tình cảm 7 năm không là gì so với đứa trẻ trong bụng Phương Viêm.

Anh ta muốn giẫm lên cơ thể tôi và cùng với Phương Viêm tạo nên gia đình 3 người hạnh phúc?

Dựa vào đâu? Dựa vào cái bản mặt dày đó?

Tôi cảm thấy buồn nôn khi nghĩ đến việc ngủ chung với cái thứ mặt người dạ thú này suốt 7 năm!

Tôi khống chấp nhận được sự nhục nhã này, trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc nhất định phải khiến tên khốn này thân bại danh liệt!

Ngồi ở mép giường, nhìn ánh đèn xa xa qua cửa kính, trong đầu tôi dần hình thành một kế hoạch…

Đinh Hoa hiện đang là kẻ gϊếŧ người có chủ ý nhưng chưa phạm tội, tội ác cũng không nghiêm trọng lắm.

Nếu muốn hán phải nhận hình phạt xứng đáng thì trước hết tôi phải cho hắn một cơ hội để thực hiện được kế hoạch gϊếŧ người của hắn.

Hai ngày nữa là giỗ của ba chồng, Đinh Hoa chắc chắn sẽ nhắc tôi cùng hắn về quê.

Vì đã biết trước kế hoạch của họ nên chỉ cần chuẩn bị đối phó cẩn thận thì tôi sẽ thắng chắc.

Chỉ cần một kế hoạch đơn giản và hiệu quả.

Bước đầu tiên là tìm một đội cứu hộ và để họ đi theo, như vậy nếu Đinh Hoa có phát điên thì cũng sẽ có người kịp thời cứu tôi.

Bước hai là lừa Đinh Hoa, chờ khi hắn thả lỏng và tin chắc rằng tôi sắp chết thì mở bản ghi âm tối hôm đó bọn họ bàn kế hoạch gϊếŧ tôi, dẫn cho hắn mất khống chế và buộc miệng thừa nhận rằng muốn gϊếŧ tôi để lưu bằng chứng.

Bước ba, cũng là quan trọng nhất, đặt máy quay phim trong xe, đến lúc đó, chuyển thành livestream, tiêu đề ghi “tra nam livestream gϊếŧ vợ”.

Dư luận chính là vũ khí lợi hại nhất, nếu làm như vậy, Đinh Hoa dù có thoát chết thì cũng bị lột da!

Tôi muốn xem liệu anh ta còn có thể cười được khi âm mưu của mẹ con họ bị phơi bày hay không.

Và khi anh ta biết rằng chính tôi, con cừu đang chờ bị làm thịt chính là kẻ đặt bẫy cho anh ta nhảy vào, thì anh ta sẽ có những biểu cảm tuyệt vời nào?

Sốc? Đau đớn? Kinh ngạc?

Hối tiếc? Hay muốn gϊếŧ tôi ngay lập tức?

Dù sao đi nữa thì cũng sẽ là một cảnh thú vị.

Tôi cụp mắt cười khẩy, thầm tự nhủ - chưa phải lúc vui mừng nên phải cố nhịn.

Đừng lo lắng và đừng để lộ bất kỳ khuyết điểm nào.



Tôi nhốt mình trong căn hộ của mình, nỗ lực tìm kiếm và lấp đầy những khoảng trống, đồng thời liên tục suy nghĩ về những cảnh quay và lời thoại có thể xảy ra, để đảm bảo rằng tôi có đủ khả năng giải quyết một số trường hợp khẩn cấp.

Sau khi lập kế hoạch chi tiết, tôi vẫn lo lắng và tìm hiểu kỹ các quy định pháp luật liên quan.

Cố ý gϊếŧ người, nó nghiêm trọng hơn nhiều so với việc chuẩn bị phạm tội.

Tôi nhếch khóe môi, cúi đầu vuốt màn hình điện thoại, bắt đầu chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra trong ba ngày tới.

Trong danh bạ điện thoại có một người bạn, ghi chú là “Bạn học cũ Trương Phàm”.

Anh ta là đội trưởng đội tìm kiếm cứu hộ cứu nạn dưới nước của đội cứu hộ dân sự thành phố. Nếu tôi nhớ không lầm thì đội cứu hộ của họ tổ chức huấn luyện lặn vào mỗi mùa hè.

Tôi gọi điện cho anh ấy và nói với anh ấy rằng tôi sẽ quyên góp tiền cho đội cứu hộ với điều kiện là ngày mốt anh ấy sẽ chở các thành viên trong đội đến huyện Trúc Trung huấn luyện. Tôi còn đặc biệt dặn anh ấy đi theo xe của Đinh Hoa trong suốt hành trình.

Giọng điệu Trương Phàm có chút nghiêm túc: “Ninh Tố, cậu thành thật nói cho tôi biết đi, đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Tôi dở khóc dở cười an ủi: “Yên tâm, tôi sẽ không để cậu làm chuyện phạm pháp đâu. Chúng ta quen nhau lâu như vậy mà một chút này cũng không tin tưởng tôi sao?”



Cúp điện thoại, tôi nhìn chằm chằm chiếc bàn cạnh giường ngủ.

Có một bó hoa hướng dương trong một chiếc bình thủy tinh, mỗi bông nở vừa phải.

Đài hoa chứa những cánh hoa vàng xếp tầng như một vật chứa màu xanh lá cây, ở giữa là một đĩa tròn màu nâu sẫm.

Giống những khuôn mặt đang mỉm cười.