Chương 11: Hoa nở nơi khói mù

Cha Đinh Hoa ở công trường xảy ra chuyện, không cứu được người về.

Sau khi lo xong tang sự, mẹ Đinh Hoa lấy được một món tiền bồi thường, mang theo Đinh Hoa và Đinh Điềm vào thành phố sống.

Cọc tiền bồi thường đó hoàn toàn đủ cho gia đình ba người bọn họ sinh hoạt thoải mái trong mười năm, nhưng mẹ Đinh Hoa ngu ngốc, bị người lừa xoay vòng lấy hết tiền, rơi vào đường cùng đành phải ở trong thành phố làm bảo mẫu cho người ta.

Thời điểm đó lương bảo mẫu cũng không cao.

Đinh Điềm vốn đậu trường trung học phổ thông trọng điểm, cũng là trường của tôi, nhưng trường khác đồng ý đưa tiền, mẹ cô ấy vì tiền, liền đưa Đinh Điềm vào ngôi trường có danh tiếng không tốt kia học.

Bị khi dễ, bị xa lánh, bị bạo lực học đường, những thứ này Đinh Điềm đều im lặng chịu đựng.

Cô ấy nghĩ chỉ cần học tốt liền có thể cùng tôi học cùng đại học.

Nhưng ngay cả nguyện vọng này, cũng bị chính mẹ cô ấy tự tay xé nát.

Năm thứ hai Đinh Điềm đi học, mẹ Đinh Hoa về huyện Trúc Trung tế tổ, nhận của người trong thôn một món tiền.

Người đưa tiền là một lão già độc thân, tuổi gần bằng với cha Đinh Hoa, nhưng vẫn luôn không cưới được vợ.

Lúc đó có dự án xây cao tốc, nhà lão ta nằm trong khu giải tỏa, trong tay liền nhiều ra một cọc tiền.

Biết lão độc thân muốn cưới vợ, mẹ Đinh Hoa liền nghĩ đến đứa con trai vừa mới thi đậu đại học, liền quyết tâm đem hình Đinh Điềm cho lão già xem.

Lão ta lập tức đưa cho mẹ Đinh Hoa một món tiền cưới hỏi, hai bên hứa hẹn ngày đính hôn.

Đinh Điềm cứ như vậy bị chính mẹ mình đem bán giống như hàng hóa.

Sau khi mẹ cô ấy về nhà, đem cô ấy nhốt trong nhà, không cho đi học.

Đinh Điềm mà phản kháng thì sẽ bị đánh, còn không cho ăn cơm.

Mà anh trai cô ấy, vì lợi ích bản thân, lựa chọn im lặng.

Trước ngày lão già đến đón một ngày, Đinh Điềm thành công chạy thoát khỏi nhà.

Cô ấy không có chỗ để đi, chỉ có thể đến tìm tôi.

Tôi không thể gặp được cô ấy, bởi vì - cô ấy gặp phải Ninh Phi trước cửa nhà tôi.

Sau này tôi từ miệng Ninh Phi, biết được những gì hắn nói với cô ấy lúc đó.

Tên khốn Ninh Phi, hắn cho rằng Đinh Điềm coi trọng hắn nên mới cố ý tiếp cận tôi.

Hắn động tay động chân với Đinh Điềm, sau khi bị Đinh Điềm uy hϊếp muốn báo án, còn hướng Đinh Điềm nói về sau đừng lại đến tìm tôi, nếu không thì sẽ cho cô ấy đẹp mặt.

Hắn nói loại con gái gia đình như Đinh Điềm, một lòng chỉ hướng cao, hắn nói hắn chướng mắt Đinh Điềm.

Đinh Điềm rời đi.

Cô ấy ở bờ sông suốt một đêm.

Sáng sớm hôm sau, cô ấy viết cho tôi một lá thư vĩnh biệt.

Sau khi gửi thư đi, Đinh Điềm mệt mỏi kéo thân dọc bờ sông.

Có lẽ cô ấy quá mệt mỏi, muốn nghỉ một chút, thế là ngã vào lòng sông, không còn trở về.

Mẹ Đinh Hoa biết bản thân bức chết Đinh Điềm, nhưng bà ta chỉ đau lòng vì món tiền hỏi cưới bị lấy lại.

Ngay cả Đinh Hoa, hắn biết Đinh Điềm gặp phải bạo lực học đường, liền nảy sinh mưu kế.

Mẹ con họ hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, dứt khoát đem cái chết của Đinh Điềm chụp lên đầu đám người Trình Lộ.

Đinh Hoa cùng mẹ hắn ở bên cạnh thi thể Đinh Điềm khóc lóc thê thảm, còn đem nhật ký của Đinh Điềm giao cho cảnh sát.

Nhà họ Trình cùng những nhà có tham gia sự kiện bạo lực bồi thường cho nhà họ Đinh một món tiền, hơn nữa còn có trường học tạo áp lực, lấy việc người tham gia đều là trẻ vị thành niên, liền khéo lại vụ việc này.

Trừ mẹ con Đinh Hoa, chỉ có tôi biết sự thật,

Sau này lại nhiều ra một người, tên là Trương Phàm.

Trương Phàm thi đậu cùng trường đại học với tôi, còn cùng lớp.

Qua rất lâu tôi mới biết được, Trương Phàm cũng thích Đinh Điềm.

Cũng vì Đinh Điềm chết đuối, tạo thành chấp niệm trong lòng Trương Phàm, anh ta mới gia nhập đội cứu hộ dưới nước.