Bằng cách nào đó mà những linh hồn đã bị phong ấn bên trong các con rối. Rốt cuộc mục đích của kẻ đứng sau chuyện này là gì?
Nghĩ đến đây, Trần Minh bắt đầu lo lắng cho bốn sinh viên đại học kia. Họ đã rời đi với bốn con rối bị ma ám, chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra…
Cửa thang máy vừa mở, Trần Minh ngạc nhiên nhìn bóng tối trước mặt. Tầng hầm không chật hẹp như hắn tưởng tượng mà ngược lại rất rộng rãi. Dường như nó rộng bằng các tầng bên trên.
Nhưng khung cảnh hoàn toàn khác biệt với bên trên. Lúc này, ẩm ướt là suy nghĩ của Trần Minh. Hắn có thể cảm nhận rõ được hơi nước ngưng đọng trong không khí tựa như sương mù. Mới đi được một đoạn mà tóc của hắn đã ướt nhẹp.
Trần Minh chạm vào bức tường và hơi nheo mắt lại. Hắn biết người mà hắn sắp gặp có thể chính là cha của cô bé lolita xấu số.
Con quỷ nhỏ đã ghê gớm như vậy, không biết con quỷ cha còn đáng sợ tới mức nào.
Nghĩ đến đây Trần Minh không khỏi siết chặt thanh đoản kiếm trong tay, thật may mắn vì đã mang theo nó. Có lẽ vì nó được sử dụng để trấn yểm căn nhà nên có thể đối phó được với những linh hồn tà ác. Nếu không nhờ nó thì chắc hắn đã bị Kim Linh gϊếŧ chết từ lâu rồi.
Trong sự tĩnh lặng của tầng hầm, hoàn toàn không nghe được bất kỳ âm thanh nào như thẻ nhiệm vụ đề cập. Trần Minh đề cao cảnh giác, từng bước tiến về phía trước. Đột nhiên hắn phát hiện bức tường trước mặt có rất nhiều đường kẻ lạ.
Hắn cầm đèn pin lên soi thì phát hiện tất cả đường kẻ đều được vẽ bằng một chất lỏng màu đỏ tươi. Hắn nhíu mày rồi vươn tay ra định sờ nhưng chợt dừng lại và đưa mũi lên ngửi thử, là máu!
Ở đâu ra mà nhiều máu như vậy?
Đồng tử của hắn co giật liên tục, hắn chợt nhận ra rằng bản thân đã suy nghĩ sai về một vài vấn đề.
Thông qua tin tức, biết được chung cư này có 8 người chết, nhưng đó chỉ là những vụ án được cảnh sát phát hiện và báo cáo. Vậy còn những vụ án bí mật chưa được phát hiện ra thì sao?
Hắn ngước mắt nhìn xung quanh thấy không chỉ riêng bức tường này bị vẽ đầy máu mà toàn bộ tầng hầm đều phủ kín những đường kẻ ngang dọc đỏ lòm.
Dường như đây là một loại nghi lễ kỳ lạ nào đó.
Trần Minh không dừng lại mà tiếp tục chậm rãi bước đi. Càng đi càng sâu, cảm giác như đã vượt ra khỏi phạm vi của tòa chung cư. Rốt cuộc căn hầm này dẫn tới nơi nào?
Đột nhiên hắn nghe thấy một âm thanh giống như tiếng cưa gỗ vang vọng trong bóng đêm. Tiếng cưa dần dần trở nên rõ ràng và chói tai như thể cách hắn không xa.
Quả nhiên vừa đi được không lâu thì trước mặt hắn xuất hiện một cánh cửa sắt khóa chặt, bên trong truyền ra tiếng cưa gỗ.
Ổ khóa rất cũ kỹ và rỉ sét giống như đã nhiều năm rồi chưa được mở ra. Nhưng bên trong căn phòng lại phát ra tiếng cưa gỗ.
Trần Minh tiến lên một bước nhìn ổ khóa và do dự không biết có nên mở ra không? Lỡ như bên trong có thứ gì đó cực kỳ đáng sợ thì sao?
Bỗng nhiên hắn cảm thấy dưới chân có thứ gì đó nhớt nháp bèn cúi đầu nhìn xuống rồi lập tức há hốc mồm.
Một thứ chất lỏng sền sệt như máu đông rỉ ra từ dưới khe của cánh cửa sắt.
Trong chốc lát, mùi hôi tanh bốc lên nồng nặc đến ngạt thở.
Hắn không chần chừ nữa, trực tiếp xông lên và dùng đèn pin cạy ổ khóa. Bởi vì ổ khóa đã rỉ sét nên chỉ cần đập mạnh là nó bung ra luôn. Hắn giơ chân đá tung cánh cửa và ngay lập tức, một cảnh tượng đẫm máu kinh hoành hiện ra trước mắt Trần Minh. Toàn thân hắn bủn rủn mềm nhũn như bánh đa nhúng nước còn tóc gáy thì dựng hết lên!
Trong căn phòng bẩn thỉu u tối vương vãi đầy máu và máu, nó nhầy nhụa như một đầm lầy.
Những con rối xếp thành hàng trên mặt đất, mỗi con mang một gương mặt khác nhau nhưng tất cả đều sống động như người thật.
Ở giữa phòng là một cái bàn gỗ, trên bàn cũng chất đầy những con rối.
Dường như đã rất lâu rồi chiếc bàn này chưa được sử dụng vì Trần Minh thấy vết máu trên bàn đã khô cứng lại và chuyển màu đen.
Bộ đυ.c gỗ và dụng cụ điêu khắc được xếp ngay ngắn trên bàn. Kể từ lúc Trần Minh đạp tung cánh cửa sắt đi vào thì tiếng cưa gỗ đã biến mất.
Nhìn đống con rối này, Trần Minh không tài nào tin nổi chúng đều bị ma ám. Nếu nhiều người chết như vậy thì tại sao khu chung cư này vẫn có thể hoạt động được đến ngày hôm nay?
Hắn cẩn thận xem kỹ hình dáng và tướng mạo của những con rối rồi phát hiện ra hầu hết chúng đều có gương mặt nhăn nheo già nua. Trần Minh chợt đoán rằng tất cả những người già ở khu chung cư sau khi chết vì tuổi cao sức yếu thì đều bị phong ấn linh hồn vào đống con rối này?
Lúc này điện thoại của Trần Minh rung lên. Hắn mở ra thì thấy tài khoản Đạo Sĩ Núi Chung Nam gửi tin nhắn riêng cho hắn.
Đạo sĩ?
Trước đây Trần Minh không phải người mê tín nhưng bây giờ hắn bắt buộc phải tin.
Sau khi mở khóa quyền bình luận, dường như Đạo Sĩ Núi Chung Nam đã hít một hơi thật dài rồi nhanh chóng nói: "Những con rối này là phương tiện đặc biệt để thu nhập linh hồn. Gỗ là mộc thuộc tính âm, linh hồn cũng thuộc tính âm, phong ấn nhiều linh hồn vào con rối như vậy chính là để lập đàn tế lễ hồi sinh quỷ dữ!"
"Dưới gầm bàn nhất định có xác chết, dưới xác chết có treo một chuỗi chuông đồng. Cắt chuỗi dây này đi thì tất cả yêu ma bên trong đều bị gϊếŧ chết, tất cả linh hồn bị phong ấn cũng được tự do. Đây chính là cách hóa giải của đạo sĩ Chung Nam!"
Nghe vậy, Trần Minh không nói gì mà tiến thẳng về phía bàn. Nhưng khi hắn vừa bước được một bước thì tất cả con rồi liền di chuyển và đứng trước mặt hắn.
Một cơn gió lạnh thổi qua, hàng trăm gương mặt khác nhau bủa vây lấy Trần Minh rồi lao vào cắn xé hắn.
Vô số hình ảnh kinh dị và chết chóc bắt đầu lấp đầy tâm trí như thể hắn đã thực sự chết.
Đôi mắt Trần Minh đỏ ngầu, hắn không thể cứ ngất đi như vậy, nếu không hắn sẽ bị biến thành con rối tiếp theo.
Hắn dùng chút lý trí ít ỏi cuối cùng để rút thanh đoản kiếm ra và tự đâm mạnh vào chân mình. Cơn đau dữ dội khiến mọi ảo giác của hắn lập tức biến mất.
Trần Minh không do dự trực tiếp xông lên. Mặc dù thanh đoản kiếm hoàn toàn có khả năng đả thương chúng nhưng đám oán hồn này quá nhiều nên tình thế hơi khó khăn.
Đúng lúc này một bóng người đỏ như máu lướt nhanh tới rồi dùng vô số sợi tóc đen quấn chặt vào đám oán hồn rồi nhanh chóng nuốt chửng linh khí của chúng.
Những linh hồn oán hận gào thét khi thấy Kim Linh, chúng sợ hãi lao trở lại cơ thể con rối. Nhưng lập tức bị mái tóc đen dài của Kim Linh tóm gọn rồi nuốt chửng. Nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được oán khí trên người cô càng lúc càng mạnh. Chiếc váy biến thành màu đỏ tươi khiến người ta không khỏi run sợ.
Nhìn thấy cô, trái tim Trần Minh đập thình thịch như sắp nổ tung. Nữ ma đầu này đã mạnh tới mức nào rồi?
Không còn con rối ma nào dám đứng trước mặt Trần Minh nữa, hắn tiến đến chiếc bàn gỗ và lật đổ nó.
Bên dưới gầm bàn là xác một bà lão đang nằm lặng lẽ. Một thân trang phục đỏ như máu, còn đỏ hơn cả váy của Kim Linh. Nhưng đây chỉ là một cái xác không hồn.
Điều kỳ lạ là, dường như bà ta là chủ nhân của khu chung cư này, vậy bà lão đã chết từ khi nào? Và chủ chung cư mà Trân Nhi đã gặp thực ra là ai?
Trần Minh lật xác chết lại rồi đưa tay sờ tìm bên dưới. Quả nhiên không lâu sau đã tìm được một sợi chuông đồng. Hắn mừng rỡ khôn xiết nhưng vừa chạm vào dây chuông, còn chưa kịp lấy ra thì thi thể của bà lão đột nhiên mở mắt. Đôi mắt không tròng trắng dã trợn trừng như đang nhìn chằm chằm vào Trần Minh.
Hắn cố nén sợ hãi và buồn nôn rồi trực tiếp kéo dây chuông ra.
Tử thi thối rữa bất thình lình đưa đôi tay lạnh lẽo ra chộp lấy cánh tay hắn. Trần Minh sợ tới mức suýt chút nữa đã quay đầu bỏ chạy nhưng vừa nghĩ tới sau lưng mình có một huyết y nữ quỷ thì nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
"Ma ta còn không sợ, lẽ nào lại sợ một cái xác ư?" Trần Minh nghiến răng nghiến lợi kéo mạnh dây chuông ra rồi dùng đoản kiếm cắt đứt dây chuông đồng.
Đột nhiên cả căn phòng trở nên u ám hơn, vô số mặt người xuất hiện trên những con rối rồi từ từ biến mất.
Con rối của Kim Linh cũng rơi từ trong túi xuống đất, trong nháy mắt trở nên mục nát như một đống tro tàn.
Thi thể bà lão ôm chặt lấy cánh tay Trần Minh rồi ngã xuống vô cùng yếu ớt.
Trần Minh thở phào nhẹ nhõm, hắn ngồi xổm trên mặt đất thở hổn hển, xung quanh toàn là xác rối và máu tươi vương vãi…
Kim Linh mặc một chiếc váy màu đỏ đứng sau lưng hắn rồi lặng lẽ hòa vào bóng người Trần Minh.
Lưng áo sơ mi lạnh buốt, Trần Minh cảm thấy vô cùng bất lực. Mặc dù cô không còn bị trói buộc bởi con rối nhưng bây giờ cô lại đi theo hắn.
Việc này vừa có ưu điểm vừa có nhược điểm. Ưu điểm là huyết y nữ quỷ có thể giúp đỡ hắn rất nhiều nhưng ngược lại cô cũng có thể tấn công và gϊếŧ chết hắn bất cứ lúc nào.
Bên ngoài khu chung cư, mưa càng lúc càng nặng hạt và nhiệt độ cũng giảm dần. Đợt tuyết đầu tiên của mùa đông ập đến, tuyết từ trên trời chậm rãi rơi lắc lư xuống những vệt máu tươi…