Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hợp Đồng Hôn Nhân: Tổng Tài Nghiện Vợ

Chương 47

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thiếu gia, phỏng vấn vẫn tiếp tục. Người phỏng vấn do Đồng Vương dẫn đầu sẽ phỏng vấn cô Tô hôm nay.Vệ Khanh nói thêm sau khi để Âu Thần nói

- Anh ta không biết danh tính của cô Tô vào lúc này.

- Rất tốt.

Sau bài kiểm tra viết, Khúc Diễm Tô đến phỏng vấn. Vì đã có ba năm kinh nghiệm làm nước hoa ở nước ngoài, nên cô đã trả lời các câu hỏi một cách sắc bén, một số người phỏng vấn thường xuyên gật đầu và hài lòng với cô gái đến xin việc đột ngột .

- Cô Khúc, cô đã học trong đội nước hoa QR ở nước ngoài ba năm. Tại sao cô không ở lại nước ngoài phát triển? Với trình độ hiện tại của cô Khúc, tương lai ở nước ngoài chắc chắn tốt hơn nhiều so với ở Trung Quốc.

Khúc Diễm Tô cười nhẹ , câu hỏi không phụ lòng cô

- Tôi là người Trung Quốc, và tất nhiên tôi trở về làm việc ở Trung Quốc. Dù bên ngoài có đối xử tốt đến đâu, tôi cũng không phải là đất nước của mình. Lá rụng về cội. Đây là lý do tại sao nhiều Hoa kiều nhất quyết quay về Trung Quốc lập nghiệp

- Đây là công việc sao?

Diễm Tô mỉm cười, nở một nụ cười chuyên nghiệp cao siêu

- Tôi có ba năm kinh nghiệm làm nước hoa. Quý công ty không cần đào tạo lại tôi như người mới, cũng không phải lo lắng tôi sẽ mang theo kỹ năng và kinh nghiệm sau khi đào tạo. Ra đi, so với những người mới chưa có kinh nghiệm khác, tôi thích hợp và có khả năng làm công việc này hơn.

Một số người phỏng vấn gật đầu tán thưởng, trao đổi ánh mắt với nhau. Người phỏng vấn do Đồng Vương dẫn đầu nói:

- Xin chào! Để trở thành thành viên của công ty chúng tôi, tôi chính thức thông báo rằng cô Khúc Diễm Tô có thể đến làm việc bắt đầu từ hôm nay.

- Thật không?

Diễm Tô có chút ngạc nhiên lại càng vui mừng

- Cảm ơn anh, em nhất định phải đáp ứng kỳ vọng! Làm việc chăm chỉ!

Cô không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, hiện tại cô thật hạnh phúc!

- Tôi sẽ đưa cô đến gặp những đồng nghiệp khác. Nếu không có vấn đề gì, sẽ có người đưa bản hợp đồng cho cô ký.

Vài người phỏng vấn thu dọn đồ đạc rời đi. Đồng Vương ra hiệu cho cô đi tới, Diễm Tô ngoan ngoãn đi theo.

- Cảm ơn công ty của các anh đã cho tôi cơ hội. Tôi nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của các anh!

- Điều quan trọng là phải sống đúng với bản thân.

Đồng Vương cười haha.

Bước ra khỏi sảnh phỏng vấn, Diễm Tô nhận thấy rằng nhiều người đang hoảng loạn và chạy theo một cách trật tự

- Mr Âu sắp đến rồi! Mọi người đã sẵn sàng! Nhanh lên!

- Thẻ nhân viên , đeo thẻ nhân viên vào, kiểm tra ngoại hình của các người .Nhanh lên!

...

Tình huống xảy ra trước mắt là thế nào?

- Mỗi ngày vào lúc 9 giờ sáng, Chủ tịch Âu sẽ có mặt ở tầng dưới đúng giờ. Tất cả những người không có nhiều việc quan trọng phải xuống tầng dưới để chào đón anh ta. Cô hiểu rõ chưa?

- Hiểu rồi!

Diễm Tô đi theo anh ta vào văn phòng, thấy anh ta khóa cửa, cởϊ áσ khoác treo lên

- Cô Khúc, ngồi đi.

- Cảm ơn.

Diễm Tô lần đầu tiên đến gặp chủ nhiệm. Trong phòng làm việc của anh ta, cô cảm thấy hơi căng thẳng, sau khi tìm được một chỗ ngồi đối diện với anh, Đồng Vương ân cần rót cho cô một ly nước

- Uống nước đi, cô Khúc!

- Cảm ơn…

Diễm Tô vẫn là người đầu tiên được nhận. Lại nhìn thấy một vị sếp dịu dàng như vậy, lẽ nào Âu Thần đã giải thích cụ thể điều gì đó khiến cuộc phỏng vấn của cô trở nên suôn sẻ như vậy?

Nghĩ đến đây, Diễm Tô uống hai ngụm nước, cảm thấy phải đi hỏi lại đây.

- Cô Khúc trông rất ổn.

Đồng Vương ngồi trên bàn nhìn cô

- Ngay cả nước uống cũng trông rất ngon.

- Uh…

Diễm Tô mất tự nhiên nói:

- Cảm ơn Đồng Vương khen ngợi.

Đồng Vương cúi người đưa mặt đến trước mặt cô

- Cô có tâm, có tài, nếu để tôi rèn luyện, cô nhất định sẽ tỏa sáng.

" ... "

Đây là cái gì? Tại sao cô không thể hiểu được?

- Tôi đã nhận thấy điều đó ngay từ lần đầu tiên cô đến phỏng vấn. Cô rất đặc biệt và hấp dẫn. Nếu cô Khúc sẵn sàng đi theo tôi ...

Tay anh ta đột nhiên đập vào vai cô.

Diễm Tô sửng sốt, vội vàng đứng dậy giữ khoảng cách với anh ta

- Đồng Vương, tôi đột nhiên nhớ ra còn có chuyện, nên đi ra trước.

- Em sợ anh như vậy sao?

Đồng Vương đột nhiên dừng lại trước mặt cô, ánh mắt thèm thuồng mong muốn

- Anh nghĩ em là một người thông minh. Phong Thần là nơi như thế nào, làm sao có thể trộn lẫn một chút đại học vào đây ...

- Nếu Đồng Vương cảm thấy tôi không có đủ trình độ học vấn, tôi có thể nói rõ ràng.

- Không, không, không.Ngược lại, anh nghĩ em còn có sức vươn lên.

Đồng Vương đột nhiên vươn tay nâng cằm cô, bị cô tránh ra, lại cười nói:

- Em còn rất nhỏ, là cây giống tốt có thể nuôi dưỡng

"..."

- Đừng từ chối tôi ...

Đồng Vương từng bước tiến lại gần, Diễm Tô lùi lại, cuối cùng, lưng cô đập vào tường không có đường lui.

- Đồng Vương, anh có thể thấy rõ đây là văn phòng…

- Tôi thích đam mê văn phòng…

Đồng Vương đột nhiên mấp máy môi, Diễm Tô nhíu mày khi ngửi thấy trong miệng có mùi hôi.

- Đồng Vương, xin hãy trân trọng…

- Ở đây tôi đã chinh phục được rất nhiều cô gái, bọn họ đều là cấp dưới… Đương nhiên thỉnh thoảng đến đây để trả ơn ta…

Đồng Vương nhìn cô nhếch mép

- Phó giám đốc bộ phận kế hoạch, giám đốc bộ phận marketing, và Lily của bộ phận nhân sự…

Môi anh tiến lại gần, Diễm Tô đẩy anh ta một cái thật mạnh

- Không ngờ anh là loại người như thế này!

- Kêu lên đi, tôi thích náo nhiệt ...

Đồng Vương bắt đầu kéo quần áo của cô xuống dưới,

- Đây là tầng 19, không ai có thể nghe thấy cho dù cô hét lớn như thế nào...

"..."

Diễm Tô chưa bao giờ nghĩ rằng người đàn ông trung niên có vẻ lịch sự này lại thực sự làm ra chuyện ghê tởm như vậy! Xem ra cô vẫn đánh giá thấp thiên hạ, không phải là nơi tốt thì sẽ không có cặn bã, ví dụ như Tập đoàn Phong Thần một công ty quốc tế trải dài khắp các tầng lớp nhân dân mà thậm chí còn có loại ác ôn đáng khinh này bạo hành cấp dưới!

- Buông tôi ra!Anh làm gì vậy! Cút ra!

- Giọng nói hay quá!

Đồng Vương thì thầm vào tai cô.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, thân dưới của hắn đã bắt đầu có phản ứng, cho tới bây giờ, bắn rốt cục cũng có thể phóng thích ...

- Giúp ... Dừng tay! Đồ khốn kiếp!

Đồng Vương cười nhạo cô. Nhìn động tác thành thạo cô có thể thấy anh ta có rất nhiều kinh nghiệm, nhất định anh ta đã xâm phạm nhân viên mới ở đây hơn một lần…

- Tôi nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của anh sau khi ra ngoài!

Diễm Tô đẩy anh ta ra, tức giận nghiến răng nói.

- Chờ tôi khuất phục em, em còn cứng đầu không?

Đồng Vương rất tự tin với năng lực của mình

- Lúc trước bọn họ cũng ngoan cố như em, về sau lại tìm tới tôi…

“…”

Diêm Tô nghe hắn nói mà cô cảm thấy buồn nôn

…………

Tầng một của tập đoàn Phong Thần chật ních người từ nhiều bộ phận, trước đây người ta quy định một bộ phận phải có ít nhất bốn người trở xuống, nhìn từ xa trông rất nguy nga.

Âu Thần xuống xe bước nhanh vào sảnh, mọi người đều cung kính cúi chào

- Chào buổi sáng Chủ tịch Âu! Buổi sáng tốt lành Trợ lý Vệ!

Ở đây, địa vị của Trợ lý Vệ chỉ kém Âu Thần . Mọi người đều rất kính trọng anh ấy.
« Chương TrướcChương Tiếp »